Nếu cô trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t chúng, thể sẽ cắt đứt đường ống, lúc đó nước sẽ tràn ngược ngập cả phòng khách sạn.
Thế nên, khi bọn chuột Địa Tinh còn động, cô cũng động.
Lâm Bạch Ngọc giọng run run : "Vừa nãy thấy một con chuột Địa Tinh gần như sắp bò khỏi bồn cầu . Chắc là thấy tiếng nên chui ngược xuống."
"Ừ. . Để xử lý, cô trông con ." Cố Tiểu Khê kiểm tra khắp phòng một lượt, xác nhận chỉ duy nhất nhà vệ sinh đó ba con chuột Địa Tinh, đó lập tức cửa hàng trao đổi, mua vài vị thuốc, tự tay điều chế d.ư.ợ.c tề tại chỗ.
Lâm Bạch Ngọc hiểu mấy thứ , nên ôm con gái sang phòng Cố Tiểu Khê, đó trông nom đứa trẻ.
Lúc , Lục Kiều Dương và Lục Tinh Thần cũng tỉnh, nhưng ngoan ngoãn, chỉ dép đến một cái phòng, phiền cô.
Sau khi điều chế xong d.ư.ợ.c tề, Cố Tiểu Khê trực tiếp đổ bồn cầu, để nước cuốn trôi .
Ba con chuột Địa Tinh nhỏ trốn trong ống thoát nước kêu "chít chít" mấy tiếng, nhanh chóng mất ý thức, dòng nước cuốn trôi.
May mà đường ống đủ rộng, mà những con chuột Địa Tinh trốn trong đó biến dị, hình còn nhỏ.
dù chuột Địa Tinh cuốn , Cố Tiểu Khê cũng hề lơ là, cô kiểm tra tất cả cửa sổ trong căn hộ, đó còn đóng cửa sổ trong phòng Lâm Bạch Ngọc .
Lúc bên ngoài vẫn còn sương mù dày đặc bao phủ, đưa tay cũng thấy năm ngón.
Cố Tiểu Khê liếc thời gian, mới chỉ năm giờ sáng, vẫn còn sớm.
Đang nghĩ ngợi, đèn trong phòng đột nhiên tắt phụt.
"Mẹ ơi, con sợ quá!" Long Vũ Thư sợ bóng tối, lập tức mếu máo .
Lục Kiều Dương lập tức lấy một chiếc đèn treo năng lượng mặt trời: "Đừng sợ, ánh sáng !"
Lâm Bạch Ngọc thở phào nhẹ nhõm, đúng là của Kiều Dương chuẩn đồ cho con chu đáo thật!
Cô nghĩ đến việc đặt một chiếc đèn năng lượng mặt trời trong nút gian của con gái chứ?
Có lẽ vì nơi cô sống giờ từng mất điện bao giờ.
Thành cô từng nghĩ đến tình huống .
Lúc , Cố Tiểu Khê cũng lấy hai chiếc đèn pin siêu sáng, đưa một cái cho Lâm Bạch Ngọc, còn giữ một cái, đó mở cửa chiếu đèn bên ngoài.
Bên ngoài ai , nhưng từ các hướng khác đều thấy tiếng đang than phiền vì mất điện.
"Mẹ Kiều Dương, chuột Địa Tinh chạy khách sạn thế chứ? Đây là khách sạn bảy mà!" Lâm Bạch Ngọc tỏ khó hiểu.
Khách sạn bảy , an ninh và vệ sinh đều vô cùng nghiêm ngặt, khả năng xảy chuyện đáng lẽ thấp.
"Chắc là do quá nhiều truy bắt chuột Địa Tinh, mấy con biến dị mới trốn chạy đến đây. ngoài xem thử chút, lát liền."
"Ừ, cô cẩn thận nhé, đừng xa quá." Lâm Bạch Ngọc khẽ dặn dò.
"Được, chỉ kiểm tra quanh tầng xem còn chuột Địa Tinh nào ẩn nấp , loại trừ mối nguy ."
Vừa , Cố Tiểu Khê đóng cửa , xịt thêm t.h.u.ố.c đuổi chuột côn trùng các khe cửa, đó mới rời .
Cô theo hành lang tìm kiếm đến khu vực gần thang máy, cuối cùng phát hiện trong giếng thang máy tới năm mươi hai sinh vật mang đặc điểm phi nhân loại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/951.html.]
Cô lập tức cảm thấy nhức đầu.
Chuột Địa Tinh trong giếng thang máy thì g.i.ế.c đây?
Phá hủy thang máy ư?
giờ đang mất điện mà?
Chẳng lẽ còn sửa thang máy , khôi phục nguồn điện?
Không , công trình lớn thế việc cô nên .
Đang định tìm nhân viên để báo cáo, cô bỗng thấy chậu cây đặt bên cạnh thang máy.
Cô chợt nhớ đến đóa hoa thần bí nhận đêm qua.
Thế là cô nâng tay lên, một đóa hoa xinh chầm chậm nở rộ trong lòng bàn tay.
Khi cánh hoa rụng xuống, cô nhẹ nhàng vung tay về phía khe hở giếng thang máy.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô thấy một tia sáng trắng xuyên qua giếng thang, một bầy chuột Địa Tinh bên trong kêu loạn lên mấy tiếng "chít chít", im bặt .
Cô cảm nhận nữa, ừm, tệ, còn dấu hiệu sinh mệnh.
Đều c.h.ế.t cả !
Ngay khi cô xoay định rời , một nhân viên từ góc hành lang bước .
"Cô ở phòng nào ? Sao mặt ở đây?"
Cố Tiểu Khê định trả lời, nhưng lời đến miệng nghẹn xuống.
Nga
Cô dám tin chằm chằm phục vụ mặt.
Chỉ một ánh , Thuật Phân Tích Tuổi Xương tự động nhận định mặt... một nghìn lẻ ba tuổi?
Không thể nào?
Không đùa đấy chứ?
Một nghìn lẻ ba tuổi?
Thế thì là thứ gì đây?
Cô chằm chằm hồi lâu, bỗng nhớ điều gì đó, lập tức kích hoạt Thuật Đánh Giá Sinh Lực.
Vừa xem xong, cô lập tức nâng cao cảnh giác, đây !
Người phục vụ nam mặt là một con tinh thú cấp mười hai, cấp bậc Yêu Vương dị năng?
Sao để cô đụng trúng thứ cơ chứ!
"Thưa cô, xin hỏi cô là khách phòng nào, đây?" Nam nhân viên phục vụ hỏi một câu.
Cố Tiểu Khê cúi đầu, giả vờ chút bực bội: " ở căn phòng cuối cùng bên trong, phòng cúp điện , tính xuống hỏi xem , tiện lấy cái đèn. nãy thang máy cũng mất điện! , là nhân viên khách sạn ? Có thể cho mượn cái đèn năng lượng mặt trời gì đó ?"