Cố Tiểu Khê mắng đến ngớ , phụ nữ cao kều mặt to đó mà dở dở : "Nếu dịch bàn ghế , thì là để con chị ngã nồi nhào lên bếp? Đến lúc bỏng qua đổ tại nhà dẹp đồ? Với cả, con chị ngã, chính chị gần nhất còn chẳng nhúc nhích, việc gì căng?"
"Cô... cô gần con hơn, đỡ nó một cái thì c.h.ế.t ai?" Người phụ nữ tức đến mức năng lắp bắp.
Cô dậy, là vì cho rằng con chắc ngã thật.
Nga
Lúc , cô Tần bước tới, : "Chị Đinh của Đinh Đinh, nhà trường quy định , chuyện của bọn nhỏ thì để bọn nhỏ tự giải quyết. Con chị ngã là do hành động của chính nó, thể trách khác . Đây là điều cần dạy cho các con ngay từ khi còn nhỏ. Giống như bạn Hùng Đinh Đinh cố tình lấy nguyên liệu của bạn Lục Kiều Dương, nhà trường cũng để các con tự xử lý mà."
Mẹ của Hùng Đinh Đinh thì nổi đóa: "Sao là nhà cố tình? Nó chỉ lấy cái thứ nó thôi mà, chẳng qua nhanh tay hơn Lục Kiều Dương một chút thôi. Muốn trách thì trách con bé phản ứng chậm."
Nghe tới đây, Cố Tiểu Khê khẽ nheo mắt , đó nghiêng đầu con gái, dịu giọng : "Kiều Dương, thấy con? Sau gì cũng nhanh tay lẹ mắt lên nhé. Biết lịch sự là , nhưng tuỳ , tuỳ chỗ, tuỳ đối tượng. Hiểu ?"
Lục Kiều Dương lập tức mỉm : "Con , ."
" là đứa bé ngoan!" Cố Tiểu Khê khen con gái một câu, đó dắt con sang bên cạnh một chút, tiếp tục bữa sáng.
Lục Kiến Sâm chứng kiến bộ cảnh đó, sắc mặt nghiêm , hỏi con trai: "Trước đây ở trường, thằng bé đó vẫn bắt nạt con và chị con như ?"
Lục Tinh Thần lập tức lắc đầu: "Nó dám bắt nạt con ! Lần đầu tiên nó bắt nạt con, con cho nó bay lên cửa sổ luôn . Thằng nhóc Hùng Đinh Đinh đó bình thường cũng dám bắt nạt chị con, hôm nay nó thấy nó cùng nên mới dám lên mặt, chống lưng mà."
Hơn nữa, hôm nay chị gái ngoan thế, tâm trạng định như , cũng là nhờ ba ở bên!
Không thì, nhè chắc chắn là thằng Hùng Đinh Đinh .
Lục Kiến Sâm thấy con trai giống như đang dối, bèn thở phào nhẹ nhõm.
Chứ nếu , định trực tiếp tìm giáo viên của bọn trẻ để chuyện.
Bên , Cố Tiểu Khê nhào bột xong, bắt đầu dạy con gái cán vỏ bánh.
Cô mẫu vài , Lục Kiều Dương liền thể tự .
Tuy động tác còn chậm, nhưng cô bé nghiêm túc.
Cố Tiểu Khê thì bắt đầu xử lý những con tôm sống, chuẩn nhân tôm.
Còn việc gói sủi cảo, Cố Tiểu Khê cần dạy, Lục Kiều Dương và Lục Tinh Thần đều .
Cô bèn lấy thêm một khối bột nữa, kéo dài thành sợi mì nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/934.html.]
Động tác của cô nhanh tao nhã, khiến ít phụ và trẻ con xung quanh đều liếc sang bên .
Còn Lục Kiến Sâm thì xử lý xong phần thịt lợn, đang ninh cháo thịt nạc.
Dù là đàn ông, nhưng giỏi hơn nhiều ba khác trong lớp học.
Thậm chí, một bé chừng hơn một tuổi cạnh, ánh mắt đầy ngưỡng mộ Lục Tinh Thần : "Lục Tinh Thần, ba giỏi quá, ba còn nấu ăn, còn món ăn tự nhiên. Ba tớ chỉ mua t.h.u.ố.c dinh dưỡng thôi."
Người ba kế bên, chỉ mua t.h.u.ố.c dinh dưỡng, gãi đầu ngượng ngùng: "Ba bận việc lắm, thời gian học nấu nướng."
Lục Tinh Thần xong thì mặt mày đầy tự hào: "Nhà tụi tớ ăn t.h.u.ố.c dinh dưỡng . Ba tớ đều nấu ăn, tay nghề ba tớ giỏi, nhưng tớ còn giỏi hơn!"
"Vậy ba là đầu bếp hả?" Cậu bé tên La Khánh Khánh tò mò hỏi.
Phụ trong lớp cũng vểnh tai lên , ba của hai đứa sinh đôi nghề gì.
Bình thường đến đón con, cũng từng gặp bao giờ.
Lục Tinh Thần ngẩng đầu lên, cực kỳ tự hào : "Ba tớ là quân nhân. Mẹ tớ là bác sĩ."
Lúc , ba của La Khánh Khánh đột nhiên chìa tay về phía Lục Kiến Sâm: "Hóa là đồng nghiệp ! là trung úy trưởng của Quân đoàn Liên minh Bảy thuộc tinh hệ Đa Lam. Không ở quân đoàn nào?"
Lục Kiến Sâm bình tĩnh bắt tay với một cái: " ở phòng hậu cần của Quân đoàn Một tinh hệ Đa Lam."
Ba của La Khánh Khánh sững : "Phòng hậu cần của Quân đoàn Một ?"
Lời dứt, của Hùng Đinh Đinh đang phía liền bật .
"Tưởng to tát gì, hóa chỉ là hậu cần, còn bày đặt khoe khoang gì ở đây ."
Lúc , của cô bé Long Vũ Thư nhỏ giọng : " đó là Quân đoàn Một mà! Phòng hậu cần của Quân đoàn Một là hậu cần của bộ Quân đoàn Liên minh tinh hệ Đa Lam, quản lý bộ vật tư quân sự của cả tinh hệ đấy."
Mẹ của Hùng Đinh Đinh thì bật khẩy: "Cho dù là ở Quân đoàn Một nữa thì ? Chắc chắn chỉ là nhỏ bé thôi. Cả trưởng phòng hậu cần của Quân đoàn Một còn là bạn với chồng , còn từng vị thủ trưởng nào họ Lục."
Mẹ của Long Vũ Thư chỉ nhẹ: "Biết đấy."
Thật cô thấy bố của Lục Tinh Thần hề đơn giản, mà cái " đơn giản" về vẻ ngoài trai, mà là cái khí thế toát .
Cô thấy giống hậu cần, mà giống những quân nhân dạn dày chiến trận hơn.