Cố Tiểu Khê lập tức hiểu ẩn ý trong lời .
Có lẽ chuyện xây dựng tòa nhà bách hóa đặc biệt ở Thanh Bắc mà cô định , âm thầm bắt tay thực hiện .
Quả nhiên, tiếp theo chủ nhiệm Khang : " cấp giao cho cô nhiệm vụ mới, thể học kỳ cô sẽ về Thanh Bắc. Sau dù rời , bác sĩ Cố cũng nên giữ liên lạc thường xuyên nhé!"
Cố Tiểu Khê mỉm gật đầu: "Đương nhiên . À, nhắc mới nhớ, góp ý với chủ nhiệm một chuyện nữa."
Chủ nhiệm Khang lập tức gật đầu: "Cô ."
"Bên phòng y tế nên lắp điện thoại ạ! Giống như hôm đó chuyện của bác sĩ Lữ, nếu nghiêm trọng hơn một chút thì nguy hiểm. Có điện thoại, việc điều động nhân viên y tế liên hệ với bên ngoài sẽ tiện hơn nhiều. Có những lúc, chỉ cần bớt chạy một chút, tiết kiệm một chút thời gian là thể cứu một mạng ."
Chủ nhiệm Khang lập tức gật đầu: "Được. Chuyện hôm nay sẽ trình lên cấp luôn."
Cố Tiểu Khê thấy vấn đề giải quyết, liền gật đầu, cầm thời khóa biểu về nhà.
Dù rằng tiết học nhiều lắm, nhưng bên phòng y tế cần trực đúng giờ nữa, cũng giúp cô bớt ít việc.
Về đến nhà, Lục Kiến Sâm cũng cầm thời khóa biểu của cô lên xem thử.
"Xem em sẽ bận rộn hơn ." Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng xoa đầu cô vợ nhỏ của .
"Cũng đến nỗi, em thể điều phối ." Cố Tiểu Khê cảm thấy bây giờ giảng dạy cũng chút kinh nghiệm, nhẹ nhàng hơn nhiều .
Cô dứt lời, Lục Kiều Dương cầm bình sữa đang uống lắc lắc mặt .
"Mẹ ơi, hôm nay cô giáo tụi con , ngày 1 tháng 3 sẽ họp phụ nha! Ba sắp xếp thời gian trống mười ngày đó."
Cố Tiểu Khê sững : "Tới mười ngày lận hả?"
Lục Kiều Dương gật đầu: "Dạ đúng ! Thật chỉ họp phụ , mà còn hoạt động gắn kết ba và con cái nữa, nơi khác. Cô giáo sẽ thống kê danh sách, nhất là cả ba cùng . Nếu cùng , thì ít nhất một lớn theo."
Nga
Cố Tiểu Khê lập tức ngước mắt Lục Kiến Sâm: "Anh chắc nghỉ lâu ha?"
Lục Kiến Sâm tiếc nuối gật đầu: "Ừ. Lần chắc em vất vả !"
Nếu chỉ một hai ngày thì còn xoay xở , nhưng tận mười ngày thì thật sự bó tay.
Lục Kiều Dương ba chuyện thì nhỏ giọng: "Ba nếu bận quá thời gian, thì tham gia họp phụ thôi, mấy hoạt động ba con cần tham gia cũng ."
Cố Tiểu Khê , lập tức sang Lục Kiến Sâm: "Anh thấy ?"
Lục Kiến Sâm đưa tay xoa nhẹ đầu cô: "Chắc là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/929.html.]
Chỉ cần nhiệm vụ đột xuất, thể sắp xếp thời gian.
"Vậy Kiều Dương cứ với cô giáo nhé!" Lần họp phụ đầu tiên của con, Cố Tiểu Khê cũng hy vọng thể cùng Lục Kiến Sâm tham gia.
Dù thì nhà họ tận hai đứa nhỏ mà!
Lục Tinh Thần thì chẳng bận tâm ba họp phụ , chỉ cần là .
Ăn cơm xong, Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm đưa hai đứa nhỏ về phố Cửu Tinh.
Cố Tiểu Khê rảnh rỗi, chơi với bọn trẻ một lúc dỗ chúng ngủ.
Lục Kiến Sâm thì tiếp tục theo Vệ Thương luyện kiếm, mãi đến khuya mới nghỉ. ...
Bên , hiệu suất việc của chủ nhiệm Khang nhanh, Cố Tiểu Khê mới đề nghị lắp điện thoại cho phòng y tế, đến Tết Nguyên Tiêu lắp xong.
Cố Tiểu Khê vốn định gọi điện về Hoài thành và Kinh Đô, nhưng thấy Lữ Chi Nhàn mặt mày trắng bệch lì bên điện thoại rời nửa bước, cô thôi.
Dù cũng gấp.
mấy ngày , mỗi cô đến phòng y tế, đều thấy Lữ Chi Nhàn như bức tượng, canh điện thoại với vẻ hồn vía lên mây.
Cố Tiểu Khê nhịn , gọi Quý Xuân Mai ngoài hỏi: "Chị, cô ?"
Quý Xuân Mai hạ giọng: "Nghe mấy đỗ Đại học Kinh Đô đều nhận giấy báo , mà cô thì nhận . Cô cam tâm, nhờ hỏi, giờ đấy đợi điện thoại."
"À, đúng , nhà cô hình như cũng chuyện, giờ chẳng ai quan tâm cô cả. Thi rớt thì tìm việc khác, hình như cô cũng đang nhờ ai đó."
Cố Tiểu Khê thấy như Lữ Chi Nhàn chẳng khác gì quả b.o.m nổ chậm, hỏi xong cũng quan tâm nữa, về.
Cô nghĩ Lữ Chi Nhàn chắc ở phòng y tế thêm mấy hôm cũng sẽ thôi, ai ngờ sáng hôm , cô ăn sáng xong chuẩn học, Quý Xuân Mai hớt hải chạy tới gọi cô.
"Tiểu Khê, Tiểu Khê, em mau tới đây, Lữ Chi Nhàn uống t.h.u.ố.c tự t.ử ."
Tim Cố Tiểu Khê như thắt , lập tức chạy qua.
Đây cũng là đầu tiên cô bước chân chỗ ở của Lữ Chi Nhàn.
Một căn phòng lớn, cô bày biện khá ấm cúng, điều Lữ Chi Nhàn uống t.h.u.ố.c một lúc, lồng n.g.ự.c chẳng còn nhấp nhô nữa, trong phòng nồng nặc mùi t.h.u.ố.c trừ sâu.
Người đầu tiên phát hiện là bác sĩ Lư, sợ đến tái mét mặt mày, vẫn còn run.
Cố Tiểu Khê vội tiến lên bắt mạch cho Lữ Chi Nhàn, thấy còn chút tàn thì lập tức châm kim, ngăn độc tố tiếp tục ngấm máu.