Cố Tiểu Khê xoa đầu con gái, cố ý trêu: "Mười ba cộng mười , là bao nhiêu ba ?"
Lục Kiều Dương , nghiêm túc trả lời: "Một ba, một ."
Ông cụ Lục với bà cụ Lục lúc đều chọc , trong nhà trẻ con đúng là náo nhiệt thật!
Lục Liên Thắng thì bất ngờ vì phản ứng của cháu gái.
Thì đúng là một chỉ một ba mà, chẳng con bé dựa mà trả lời thế.
Đùa nghịch một hồi, Cố Tiểu Khê sang với ông cụ Lục: "Kiều Dương thích ông ngoại cháu tính sổ sách, quản sổ. Tinh Thần thì thích xem Lục Kiến Sâm với ông ngoại cháu đ.á.n.h cờ. Hai đứa thích mấy thứ khác ."
Lục Liên Thắng gật đầu: "Con trai hiếu động, thích thứ khác con gái cũng . Sau Tinh Thần chừng giống ba nó, cũng là kiểu hợp lính."
Lục Kiều Dương xong thì giơ tay lên, mặt nhỏ xíu bỗng phụng phịu: "Con, lính!"
Lục Liên Thắng ngẩn , ôm cháu gái lên, hỏi: "Con lính là gì ?"
Lục Kiều Dương chỉ ba : "Ba, lính!"
Lục Liên Thắng phá lên: "Nói thế cũng sai."
Ông từng thấy đứa nhỏ nào thông minh lanh lẹ thế .
"Còn Tinh Thần, con lính ?" Lục Kiến Lâm hỏi cháu trai.
Nga
Cậu thật cảm thấy thằng nhóc , bé tí mà dáng dấp giống cả, ít , cũng .
là con gái vẫn dễ thương, dễ đùa hơn!
Cậu còn đang nghĩ thì thấy Lục Tinh Thần sang , nở nụ ngọt ngào.
"Mẹ bế!"
Cố Tiểu Khê vốn chẳng định bế con, nhưng thằng bé chìa tay , mắt thì như van nài, cô đành bước qua, bế cục cưng lên.
Lục Tinh Thần lập tức thấy mãn nguyện, còn đắc ý liếc chị gái một cái.
Nếu là ngày thường, Lục Kiều Dương thể nào cũng lườm em trai, nhưng hôm nay cô nhóc là bé ngoan dễ thương, chẳng thèm để ý tên em trai phiền phức, cứ ở cạnh ông nội và cụ chơi đùa.
Lục Kiến Lâm cũng hai đứa trẻ chơi một lúc mới gọi Tư Nam Vũ với Tề Sương Sương, tiện thể đón thêm Khổng Kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/913.html.]
Cố Tiểu Khê cũng trò chuyện với một lát, đó cùng Lục Kiến Sâm bếp, chuẩn mấy món tối nay.
Ngụy Minh Anh thấy hai vợ chồng xuống bếp thì vội vàng đuổi: "Hai đứa hiếm khi về, ngoài chơi với ông bà , để nấu cho!"
"Mẹ, nhà nhiều thế, một lo liệu sẽ mệt lắm. Con với Kiến Sâm là , lát là xong ngay. Mọi chỉ cần đợi ăn thôi, cũng tiện thể nếm thử tay nghề của con với Kiến Sâm." Cố Tiểu Khê cũng nghĩ hiếm khi về nhà, nên tự tay bếp một .
Lục Kiến Sâm cũng phụ họa: "Mẹ, để tụi con ! Vài hôm nữa tụi con . Mẹ tranh thủ ở bên Kiều Dương với Tinh Thần nhiều chút."
Ngụy Minh Ngọc lúc mới gật đầu: "Vậy , giao bếp cho hai đứa đấy."
Chuyện chơi với cháu, bà thích lắm mà!
Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm việc nhanh, chẳng bao lâu chuẩn xong bữa tối nay.
Món nào cần nấu từ sớm thì cho lên bếp .
Món nào cần ăn nóng, Cố Tiểu Khê nấu xong liền dùng miếng dán giữ nhiệt để bảo quản, giữ cho món ăn nóng hổi.
Đến khi Tư Nam Vũ và Tề Sương Sương xách theo túi lớn túi nhỏ tới, Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm cũng xong món ăn.
"Chị Tiểu Khê, để em xem nào!" Tề Sương Sương thấy Tiểu Khê hì hì nhào tới ôm một cái, còn xoay cô một vòng đ.á.n.h giá từ xuống .
Cố Tiểu Khê bật : "Bình tĩnh nào. Dạo em?"
Tề Sương Sương mím môi khẽ: "Mọi thứ đều cả. mà , ông nội em dạo suốt ngày ôm cái cuốn Cẩm nang Cấp cứu Toàn tập chị biên soạn, xem tới xem lui. Còn chị chạy tới Trường Quân đội Tây Ninh trợ giảng là quá phí phạm. Mấy ông lãnh đạo cũ còn đang bàn , liệu nên điều chị về Đại học Y khoa Kinh Đô, để chị giảng viên nữa kìa!"
"Hả?" Cố Tiểu Khê mà há hốc miệng.
"Không đùa đấy chứ? Chị chỉ linh tinh mấy cái thôi mà, đừng ai lôi chị dạy học nha!"
Thấy bộ dạng của Cố Tiểu Khê, Tề Sương Sương nhịn phá lên: "Chị còn giảng viên nữa ? Chị trợ giảng cũng gì đấy chứ? Dù ông nội em ở Tây Ninh, nhưng cũng nhắc tới chị ít . Giờ ở các bệnh viện lớn tại Kinh Đô đều đang phân phát sổ tay cấp cứu do chị biên soạn đấy. Chị giờ nổi như cồn trong giới y khoa còn gì!"
Tư Nam Vũ cuộc đối thoại giữa hai , cũng nghiêm túc gật đầu: "Phải đấy, chỉ một mấy vị lãnh đạo cũ đề nghị điều em về Kinh Đô ."
lúc Cố Tiểu Khê còn đang chớp mắt suy nghĩ, ông cụ Lục cũng gật gù xác nhận.
"Chuyện là thật đấy. Chỉ riêng ở Kinh Đô, hai vị lãnh đạo các bệnh viện tới tìm ông, đều nhắc tới chuyện . Tiểu Khê, công việc của cháu ở Trường Quân đội Tây Ninh sắp xếp thế nào ? Phải ở đó đến bao giờ?"
Cố Tiểu Khê sang Lục Kiến Sâm: "Em sắp xếp nhỉ?"
Nghe vợ nhà hỏi , Lục Kiến Sâm bật : "Tạm thời thì đổi. Em mà đòi bây giờ, phía Trường Quân đội Tây Ninh cũng chắc đồng ý. Ít nhất cũng hết một năm học mới thể điều chuyển ."