Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 911

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:55:05
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khi thực sự thanh toán xong điểm công đức, lĩnh hội Thuật Bạo Phá Hoàn Mỹ , cô đột nhiên đổi ý.

Dù gì cũng ngoài , là nhân tiện tuần tra thêm vài thành phố nữa , đang là Tết nhất, đừng để xảy hỏa hoạn gì thì khổ.

Cô chịu bận rộn một chút tối nay, đổi là để yên tâm đón năm mới.

Vừa nâng cao tinh thần như , mắt hiện lên một hàng chữ vàng nữa.

[Tăng Cường Tinh Thần (cần tiêu hao 123 điểm công đức). ]

Cố Tiểu Khê sang điểm công đức còn của , tức đến mức bật .

Số dư của cô... đúng thật là 123 điểm công đức còn gì!

Được thôi, thôi, đúng là cho cô giữ một đồng nào để ăn Tết mà!

Sau đó, cô lái xe bay năng lượng, dọn dẹp rác rưởi ở ba nhà máy hóa chất, dập ba đống cỏ khô pháo hoa bén lửa.

Thậm chí, cô còn dập một đám cháy bùng lên giữa núi.

Nếu ai đến dập lửa, chẳng sẽ xảy cháy rừng ?

Lang thang mãi đến khi trời tờ mờ sáng, cô kiếm 1200 điểm công đức.

Vì lúc đó tiện dùng xe bay năng lượng để tuần tra tiếp, nên cô mới quyết định về nhà.

Có lẽ vì cô thật sự tích công đức, nên hệ thống để cô mang theo 1200 điểm công đức về nhà ngủ một giấc.

Và giấc ngủ , cô ngủ cực kỳ say.

Thậm chí còn mơ một giấc mơ kỳ lạ.

Trong mơ, cô kẹt ở một hành tinh rác, một đống rác từ trời rơi xuống, chôn vùi cô luôn. ...

Khi Cố Tiểu Khê tỉnh , là một giờ chiều.

Cô tuy tỉnh , nhưng ý thức vẫn còn đắm chìm trong giấc mơ .

Tại cô vất vả việc , cuối cùng trong mơ rác vùi c.h.ế.t chứ?

Tại hả?

Dựa chứ?

lúc , Lục Kiến Sâm đẩy cửa bước từ bên ngoài.

Thấy vẻ mặt Tiểu Khê đầy ấm ức, tâm trạng cũng , bước gần, giơ tay bế cô lên đùi .

"Sao thế? Chỗ nào khó chịu ? Hay tối qua nhiệm vụ thuận lợi?"

Cố Tiểu Khê uể oải lắc đầu: "Không, khá thuận lợi. Em chỉ là mơ thấy một giấc mơ thôi."

"Mơ thấy gì ?" Lục Kiến Sâm dịu giọng hỏi.

Cố Tiểu Khê thở dài, chui hẳn lòng : "Mơ thấy trời rơi rác xuống, chôn em luôn."

Lục Kiến Sâm ngẩn một chút, đó chút buồn .

"Chỉ thôi ?"

"Ừm. Anh , chuyện nghiêm trọng đó. Em là một nghề ***, em ***."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/911.html.]

Cố Tiểu Khê: "..."

thấy rõ ràng tiếng hệ thống cắt ngang.

Vậy tức là gì chứ?

Không cho cô cho Lục Kiến Sâm nghề nghiệp của là Chuyên gia Thanh Lọc Rác ?

Lục Kiến Sâm lúc cũng ngẩn , cắt tiếng?

Tiểu Khê định ?

"Thôi bỏ , chuyện với nữa. Hôm qua em xong nhiệm vụ . Hay bây giờ về Kinh Đô luôn nhé?" Cố Tiểu Khê thức dậy rửa mặt chải tóc, hỏi Lục Kiến Sâm.

"Em xuống ăn sáng , ăn xong hãy ." Lục Kiến Sâm tuy xót vợ, nhưng cũng tiện hỏi thêm nhiều.

Nga

Mười phút , Cố Tiểu Khê xuống lầu.

Lúc ông ngoại Giang đang dạy Tiểu Kiều Dương và Cố Diệc Lan học toán. Thấy Tiểu Khê xuống, ông ngoại : "Đi ăn sáng cháu, cháu đang ở trong bếp."

"Vâng ạ." Cố Tiểu Khê ngáp một cái, liếc mắt con gái về phía bếp.

Giang Tú Thanh đang viên chay, thấy con gái thì lập tức mang phần cơm và thức ăn để sẵn trong nồi .

"Giữa đêm mà con ngoài ? Kiến Sâm con bận đến tận sáng mới về, bảo đừng gọi con."

"Vâng. Có chút việc, là công việc thôi mà. Mẹ , lát nữa tụi con sẽ về Kinh Đô, qua chúc Tết ông bà nội bên nhà họ Lục, đó về thẳng Tây Ninh luôn."

Giang Tú Thanh gật đầu: "Mẹ . Mẹ mấy viên chay là để cho tụi con mang theo. Dù đáng bao nhiêu, nhưng lấy cái may đầu năm. Sáng nay còn chiên ít cá giòn, món con thích ăn nhất, mang theo cho ba chồng con ăn thử."

"Vâng ạ, cảm ơn !" Cố Tiểu Khê tươi ôm lấy một cái, mới ăn cơm.

Giang Tú Thanh bật con gái .

Đã mà vẫn dính như thế.

Lúc ăn cơm, Cố Tiểu Khê thi thoảng liếc về phía ông ngoại.

Cô phát hiện con gái đang giảng chăm chú!

Chẳng qua là cô chợt nổi hứng, buột miệng hỏi một câu: "Kiều Dương, trong bát ba miếng cá chiên, ăn hết một miếng , còn mấy miếng?"

Lục Kiều Dương ngơ ngác , đôi mắt to xinh chớp chớp, như thể hỏi gì đó kỳ quặc lắm.

Ngay cả Lục Tinh Thần đang bên cạnh xem Lục Kiến Sâm và Cố Diệc Dân đ.á.n.h cờ cũng kinh ngạc .

Câu hỏi đơn giản , hỏi chị?

Cố Tiểu Khê đưa tay sờ mặt : "Khó ? Quả nhiên vẫn là bé con!"

Lục Kiều Dương nghiêm túc đáp: "Mẹ ngốc thật, là hai miếng! Mẹ còn thể cho con một miếng, chia cho ba một miếng nữa đúng ?"

Ông ngoại Giang cháu gái một tràng dài thì mắt trợn tròn.

Ông cụ ?

Ngay cả Cố Diệc Dân cũng kinh ngạc thôi.

Ông Tiểu Kiều Dương, Tiểu Tinh Thần cạnh, cảm giác như bản bỏ lỡ điều gì đó.

Lúc Cố Tiểu Khê cũng như bừng tỉnh, chớp mắt mấy cái.

Loading...