Thấy con gái dẫn theo hai cháu ngoại về, bà sững sờ đến mức thốt nên lời.
"Tiểu Khê, con về ! Sao báo một tiếng, để với ba con còn đón chứ!"
Cố Tiểu Khê mím môi : "Con lớn tướng , đón cái gì nữa. Về sớm ăn Tết với ba , tạo bất ngờ cho hai mà!"
Ông ngoại Giang thấy động tĩnh, cũng lập tức từ trong phòng .
"Sao về lúc khuya thế , ăn gì ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Ăn ạ. Ông ngoại, ông ngủ . Lần con sẽ về sớm hơn."
"Già , ngủ nhiều nữa, để ông bế Kiều Dương và Tinh Thần một chút." Ông ngoại Giang vui vẻ ôm lấy bọn trẻ.
lúc đó, Cố Diệc Dân và Cố Diệc Lan mới quần áo xong cũng .
Cố Diệc Dân lập tức bế lấy Tiểu Tinh Thần đang vợ ôm, : "Trời ạ, Kiều Dương với Tinh Thần lớn nhanh thật đấy! Đã cao thế !"
"Cháu chào ông ngoại ạ!" Lục Kiều Dương bất ngờ lên tiếng chào khiến trong nhà vui mừng xiết, ai cũng tranh đòi bế.
Cố Diệc Lan hai đứa trẻ một cái, đó sang với Tiểu Khê: "Hay là cô nấu cho con chút đồ ăn khuya nhé! Chỉ hai con về thôi ? Lục Kiến Sâm ?"
"À, đang nhiệm vụ, chắc vài ngày nữa mới về . Cô , cần nấu ăn khuya ạ, bọn con nhờ xe khác về Hoài thành, đến nơi cũng gần tối , bọn con mời họ ăn cơm xong mới về."
"Vậy ! Thế cô lên tầng dọn giường giúp con một chút." Cố Diệc Lan xong liền lên tầng.
Tuy trong nhà vẫn thường xuyên dọn dẹp, phòng của Tiểu Khê và cũng thỉnh thoảng lau chùi bụi bặm, nhưng ga giường chăn gối thì vẫn nên mới cho đàng hoàng.
"Chị cùng em." Giang Tú Thanh cũng lên tầng theo.
Thấy ông ngoại và ba đều chịu buông tay mấy đứa nhỏ, Cố Tiểu Khê cũng đành theo lên tầng.
Dọn giường xong, Cố Tiểu Khê chuyện với và cô Diệc Lan một lúc mới bế hai cục cưng lên lầu, để còn nghỉ ngơi.
Dù bình thường trẻ nhỏ ngủ sớm, nhưng điều đó áp dụng cho hai bạn nhỏ Lục Kiều Dương và Lục Tinh Thần.
Mà Cố Tiểu Khê do ban ngày ngủ một giấc nên giờ cũng thấy buồn ngủ, thế là chơi với hai đứa trẻ giường.
Chờ đến lúc hai nhóc vẻ buồn ngủ, cô cũng định ngủ thì bỗng phát hiện cửa phòng đẩy .
Ngay đó, cô thấy Lục Kiến Sâm sải bước dài .
Cố Tiểu Khê sững : "Sao về ?"
Lục Kiến Sâm tiến gần, ôm cô lòng hôn nhẹ một cái: "Anh ghé qua phố Cửu Tinh. Em về mà báo một tiếng ?"
Tiểu Khê lập tức xoa trán: "Em quên mất. Em tưởng hôm nay bận lắm cơ mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/893.html.]
"Tối nay nghỉ một đêm ở nhà, sáng mai sẽ ." Lục Kiến Sâm xoa nhẹ mái tóc cô.
"Vậy thì ngủ sớm thôi!" Cố Tiểu Khê ngáp một cái, bắt đầu thấy buồn ngủ thật.
Lục Kiến Sâm thấy hai cục cưng đang ngủ ngon lành giường, liền bế cô dậy luôn: "Chúng đổi phòng ngủ ."
Cố Tiểu Khê đỏ bừng mặt, vội giữ : "Hay... về gian ngủ !"
"Được." Lục Kiến Sâm nhịn , nhẹ nhàng đặt cô xuống.
Về tới gian, thấy bóng dáng yêu kiều của vợ hiện lên ở phía bên gian, lập tức quen tay trèo cửa sổ nhảy , tiến lãnh địa của Tiểu Khê.
Bây giờ vẫn trèo cửa sổ, hy vọng một ngày nào đó, hai gian thể mở một cánh cửa, để thể đường đường chính chính cửa chính .
Tất nhiên, nhất vẫn là hai gian hợp nhất một.
Không cần cơ duyên gì mới đạt điều đó đây?
Đêm hôm , là một đêm ngọt ngào hạnh phúc!...
Hôm .
Khi Cố Tiểu Khê thức dậy, phát hiện bà cụ Bạch cũng đang mặt trong nhà, lúc đang chơi với bọn trẻ cùng ông ngoại.
Cô lập tức bước tới chào hỏi: "Cháu chào bà Bạch ạ!"
Bạch Mộc Du thấy Tiểu Khê, đôi mắt liền ánh lên nụ dịu dàng: "Tiểu Khê , về nhà ở đến Tết ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Có thể ở bên ông ngoại và ba ăn Tết là . Mùng 1 Tết cháu với Lục Kiến Sâm việc, lúc đó ."
Cô tính tối Giao thừa sẽ một Trường Quân đội Tây Ninh trực, còn con thì để ở Hoài thành, chờ đến lúc cô về sẽ cùng cả nhà ăn cơm tất niên.
Mùng 1 sẽ về Kinh Đô chúc Tết ông bà nội Lục và ba chồng, như cả hai bên ông bà đều quan tâm.
"Thế cũng . Vậy tối nay sang nhà bà ăn cơm. Bệnh của chú hai Trang giờ khỏi, cũng nhờ cả cháu đấy. Chú hai Trang vẫn tìm cơ hội cảm ơn cháu cho đàng hoàng."
Bà cụ Bạch bây giờ ngày nào cũng sang đây chơi, hai bên qua càng thêm thiết.
Hơn nữa, bà cụ cũng con gái, cứ thấy Giang Tú Thanh là đặc biệt thương.
Cố Tiểu Khê gật đầu nhẹ: "Được, tối đợi ba cháu tan cùng sang ăn cơm."
"Tiểu Khê , cháu về thì ngày mai bảo ba xin nghỉ, ban ngày viếng bà nội với bà ngoại cháu một chút nhé!" Ông ngoại Giang bất chợt lên tiếng.
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Vâng ạ."
Nga
Bây giờ cho phép tổ chức lễ viếng linh đình đốt giấy tiền nữa, nhưng mộ lạy một cái vẫn .