Sắc mặt Đế Lam Hồ cũng khó coi, lập tức bật Quang Não, nhanh chóng nhấn nút gọi thoại: "Bão gian cấp mười trở lên, cảnh báo sớm?"
Hai giây , đối phương nhanh chóng trả lời: "Cảnh báo trễ, lẽ tín hiệu cảnh báo nhiễu. Các bên đó vẫn chứ?"
"Tạm thời ." Đế Lam Hồ cau mày đáp.
Tuy chiến hạm quân dụng của họ đủ sức chống chọi với bão gian cấp mười, nhưng nếu gặp tình huống thì đúng là khó lòng nhúc nhích .
Nếu bão gian cấp mười kéo dài thêm, tín hiệu tiếp tục nhiễu, thì khả năng chiến hạm sẽ rơi.
Lúc , hai phi công ở khoang lái đều vỗ n.g.ự.c thở phào, hốt hoảng "hú hồn!"
Chỉ thiếu chút nữa là họ kẹt trong cơn bão gian .
khi sự việc xảy , hai hiểu tại Cố Tiểu Khê đột nhiên đổi hướng.
Thậm chí, trong khoảnh khắc đó, họ còn tưởng cô cũng nhiễu tín hiệu.
Lúc , Đế Lam Hồ bước : "Tiểu Khê, chiến hạm còn tiếp tục di chuyển ?"
Cố Tiểu Khê liếc bản đồ hành trình : "Vẫn bay , nhưng với tốc độ hiện tại, nhiều nhất là hai mươi phút nữa là dừng . Phía vẻ là mắt bão gian. Dự kiến mất mười ba đến mười bốn tiếng mới tan. Hay là... đầu bay ngược hướng?"
Đế Lam Hồ suy nghĩ một chút hiểu ngay ý cô: "Cũng . Vậy đầu, tránh xa mắt bão ."
Dù nhiệm vụ chỉ là tuần tra tiêu diệt tinh thú, ngược hướng cũng cả.
Thế là, Cố Tiểu Khê nhanh chóng xoay đầu chiến hạm, dọc theo dòng chảy của cơn bão, thuận theo hướng di chuyển của nó mà hành trình.
Trong mắt khác, chiến hạm của họ như đang song song bay cùng với bão, cảnh tượng hoành tráng.
Ngọc Thành Song nhịn , dùng Quang Não chụp cả đống ảnh, còn dí sát cửa sổ chiến hạm một đoạn video cực kỳ mãn nhãn.
Hai tiếng , Cố Tiểu Khê bất ngờ đ.á.n.h dấu thêm hai trăm mười chín chấm đỏ bản đồ hành trình, phát cảnh báo.
Đế Lam Hồ nhận cảnh báo lập tức hiểu : "Có vẻ bầy tinh thú gần đây đều tụ về một chỗ để tránh bão gian."
Mà thì càng , khỏi mất công tìm từng con một.
Vì , Đế Lam Hồ lập tức bố trí lực lượng, nhanh chóng dẫn đội xuống tiêu diệt bầy tinh thú cỡ nhỏ đó.
Lần khá nhiều tinh thú cấp chín tụ , nên Bạch Nguyên Vũ, Ngọc Thành Song và Ngọc Thành Viêm cũng lấy cơ giáp , cùng tham chiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/881.html.]
Bọn họ đ.á.n.h nổi tinh thú cấp chín, nên chỉ phụ trách tiêu diệt đám tinh thú cấp năm, sáu mà Đế Lam Hồ cố ý để .
Trận chiến diễn bất ngờ, đ.á.n.h bầy tinh thú trở tay kịp, khiến cho đám Bạch Nguyên Vũ đ.á.n.h đến vô cùng hả hê.
Khi trận chiến kết thúc, dọn dẹp sạch đống rác chiến đấu, thời gian mới chỉ trôi qua một tiếng rưỡi.
Trận chiến diễn suôn sẻ, bộ chiến hạm đều vui mừng rạng rỡ.
"Xem như nhiệm vụ của chúng thành ?" Bạch Nguyên Vũ đầu hỏi Đế Lam Hồ.
Vừa bọn họ tiêu diệt nhiều xác tinh thú. Nếu đám thú quanh đây đều tụ một chỗ, thì lẽ bọn họ gần như thành nhiệm vụ.
Đế Lam Hồ im lặng trong chốc lát : "Dựa theo nội dung nhiệm vụ đó, tổng lượng tinh thú chúng tiêu diệt vượt chỉ tiêu. theo báo cáo thì năm con tinh thú cấp chín, hình như vẫn còn thiếu một con. Chúng nên cho tàu tuần thêm một vòng nữa."
Dù loại trừ khả năng con cấp chín còn bỏ chạy, nhưng để chắc ăn thì vẫn tiếp tục tuần tra.
Bạch Nguyên Vũ gật đầu tỏ ý hiểu.
Dù gì lúc bão vũ trụ vẫn tan hẳn!
Cố Tiểu Khê khá thích cảm giác điều khiển chiến hạm quân dụng, nên tiếp tục tuần tra đối với cô mà chẳng chuyện gì khó khăn cả.
Có điều, họ tuần tra thêm bốn tiếng đồng hồ nữa, nhưng vẫn phát hiện thêm con tinh thú nào.
Vì Cố Tiểu Khê lái chiến hạm một thời gian khá dài, nên vị trí lái chính nhanh chóng phó lái thế, nhường cho cô thời gian nghỉ ngơi.
Nga
Ban đầu Cố Tiểu Khê định tìm Bạch Nguyên Vũ và mấy ăn cơm, nhưng nghĩ vẫn chút lo lắng phó lái nhiễu loạn tinh thần, nên dứt khoát lấy ít đồ ăn từ gian , luôn trong buồng lái ăn.
Tiện thể, cô cũng chia một ít cho hai điều khiển chiến hạm còn .
Hai lái tàu khi thấy cô chia đồ ăn từ nguyên liệu tự nhiên, đều kinh ngạc đến mức dám ăn.
"Chỉ huy Cố, cô định tặng cho chúng loại đồ ăn tự nhiên quý thế thật ạ? Hay là thôi , chúng còn t.h.u.ố.c dinh dưỡng mà."
Cố Tiểu Khê mỉm : "Đừng gánh nặng tâm lý, cứ ăn ! Thuốc dinh dưỡng ngon bằng đồ ăn tự nhiên ? Sau các cố gắng ăn nhiều đồ tự nhiên một chút, tăng sức mạnh tinh thần lên, như lúc lái chiến hạm, khả năng tinh thú gây nhiễu tinh thần cũng sẽ giảm."
"Cảm... cảm ơn chỉ huy Cố." Hai chỉ cảm kích mà còn thêm phần kính trọng Cố Tiểu Khê hơn.
Ăn xong, Cố Tiểu Khê nghỉ ngơi một tiếng tiếp tục tiếp quản việc điều khiển chiến hạm.
Quá trình di chuyển đó khá thuận lợi. Cho đến khi hành tinh D050 bước ban đêm, trăng lên, bọn họ vẫn phát hiện thêm con tinh thú nào nữa.
Còn cơn bão vũ trụ bên ngoài cũng dần dần lặng xuống.