Trông thầy Ninh thì vẻ nóng nực, nhưng trong lòng thì lạnh ngắt.
"Thầy Ninh, tìm nhà cho đứa bé ? Truyền nước xong cũng nên đưa nó về nghỉ ngơi."
"Được, sẽ nhờ tìm nhà của đứa trẻ ." Thầy Ninh liếc đứa trẻ với gương mặt ngơ ngác, mới rời khỏi phòng y tế.
Bốn mươi phút , nhà đứa bé đến, ngừng cảm ơn đưa đứa trẻ về.
Cố Tiểu Khê cảm thấy, bóng lưng lúc rời của thầy Ninh mà vẻ cô đơn, lạc lõng?
Rõ ràng tìm cho đứa bé , vẻ buồn bã như thế?
Không hiểu , cô thấy ... chút kỳ lạ!
Chẳng lẽ... là vì nhà đứa bé cảm ơn t.ử tế nên thầy mới hụt hẫng như ?
Cố Tiểu Khê , ngay khi về đến nhà, thầy Ninh quỳ sụp xuống mặt ông lão đang uống .
Ông lão nhíu mày: "Là lấy m.á.u của cô ?"
"Vâng. Cô đứa trẻ đó cần truyền máu. rõ ràng đứa bé thương nặng như , mất nhiều m.á.u như thế, truyền m.á.u chứ?" Thầy Ninh thể hiểu nổi.
Ông lão im lặng khá lâu mới chậm rãi : "Có lẽ cho dù cần truyền máu, cô cũng sẽ dùng m.á.u của . Thôi, cách , nghĩ cách khác ."
"Con của cô đưa về Hoài thành , nếu thì cứ thương hai đứa trẻ thì hơn, con thương cần truyền máu, chắc chắn cô sẽ cho m.á.u thôi!" Thầy Ninh khàn giọng .
" cho đến Hoài thành xem , thấy hai đứa bé cả. Cũng thể, thực bọn họ đưa trẻ về Kinh Đô . cũng cho ở Kinh Đô để ý ."
"Vậy còn bên phòng y tế, chúng cần gì thêm ?"
"Tạm thời cứ thế , xem cơ hội khác để lấy m.á.u của cô ."
Bên trong phòng, hai thì thầm tính toán, nhưng ngoài cửa sổ một bóng nhẹ chân nhẹ tay lướt qua.
Tan , Cố Tiểu Khê khỏi phòng y tế thì một cô gái trông hoạt bát, lanh lợi chặn .
"Bác sĩ Cố, em là Khổng Kỳ. Nhà em hết gạo , trời đang tuyết thế mua cũng khó, chị thể cho em mượn hai cân gạo ?"
Cố Tiểu Khê thật gặp cô gái , cũng cô là cháu gái của thầy Khổng mới chuyển đến, tuổi cũng ngang với cô.
Cô bất ngờ vì chuyện Khổng Kỳ xin gạo, nhưng vẫn gật đầu."Được, cùng chị về nhà lấy nhé."
"Dạ, cảm ơn chị nhiều lắm!" Khổng Kỳ vui mặt, lập tức lon ton theo Cố Tiểu Khê về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/841.html.]
Ngoài trời lạnh, gió lớn, bước chân nhà, Cố Tiểu Khê liền thuận tay đóng cửa .
"Em đợi chút nhé, chị bếp lấy gạo cho em."
Cố Tiểu Khê bếp, dùng một chiếc túi vải đong cho Khổng Kỳ hẳn năm cân gạo.
"Đây, năm cân, em mang về ăn dần nhé."
Khổng Kỳ thấy cô tính thì híp mắt.
Cô ôm túi gạo, ghé sát tai Cố Tiểu Khê, hạ giọng nhỏ: "Chị bụng cho em mượn gạo như , em cho chị một bí mật nhé, cái nhà cách nhà chị hai căn, nhà thầy Ninh , gia đình họ vấn đề đấy..."
Nga
Cố Tiểu Khê ngẩn : "Có vấn đề?"
Khổng Kỳ gật đầu: "Ba của thầy Ninh là bệnh tim, nhưng em thấy ông thường xuyên lượn lờ gần nhà chị, đặc biệt thích canh lúc nhà chị ai. Em thấy mấy ."
"Còn nữa, lúc chị ở phòng y tế, ông cũng lảng vảng ở đó."
"Chiều nay, em còn lén họ gì mà lấy m.á.u của chị, chị chịu truyền m.á.u cho một đứa trẻ, còn bảo con chị ở Hoài thành mà khi ở Kinh Đô."
Cố Tiểu Khê đến đây thì sững : "Em bọn họ lấy m.á.u của chị?"
Khổng Kỳ nghiêm túc gật đầu: " thế, em rõ lắm. Từ khi gia đình bà cụ Dung chuyển , em buồn quá nên mới vô tình phát hiện ông già đó vấn đề. Em theo dõi ông mấy ngày nay . Ông chắc chắn đang tính chuyện thu thập m.á.u của chị, mà em cũng để gì. đảm bảo chuyện gì ."
Cố Tiểu Khê khẽ nheo mắt. Bảo hôm nay thầy Ninh cứ lảng vảng trong phòng y tế, còn cứ một mực truyền máu.
Hóa là nhắm m.á.u của cô!
Nhận thức vấn đề, cô liền mở tủ bên cạnh, lấy một khúc thịt xông khói đưa cho Khổng Kỳ: "Cái là chị cảm ơn em vì bí mật cho chị. Cảm ơn em nhiều nhé! Chị sẽ để ý hơn."
"Không . Thật em từng nghi ngờ ông già đó là gián điệp, nhưng hình như ông chỉ nhắm chị thôi. Chị tự lo cho an của nhé, em về nhà đây! Cảm ơn chị vì thịt xông khói nhé." Khổng Kỳ vui vẻ xách gạo và thịt xông khói rời .
Thời buổi , ai mà từ chối một miếng thịt chứ?
Cùng lắm thì cô đồ ngon sẽ mang biếu bác sĩ Cố là !
Sau khi Khổng Kỳ rời , Cố Tiểu Khê lập tức đặt hàng hơn chục thiết theo dõi siêu nhỏ trong cửa hàng trao đổi, gắn từng góc trong nhà.
Sau đó, cô dùng Thuật Điều Khiển Gió, đưa vài chiếc thiết giám sát vô hình lên tường nhà hàng xóm bên cạnh, bắt đầu theo dõi nhà thầy Ninh.
Cô xem thử, ông già đó rốt cuộc là ai.
Làm xong những việc , cô quên nhắn một tiếng cho Lục Kiến Sâm.
Lục Kiến Sâm khi chuyện, hôm đợi thầy Ninh lên lớp thì sắp xếp gọi " ba danh nghĩa" của thầy ngoài, cũng lắp thêm vài thiết theo dõi vô hình trong nhà họ.