Cố Tiểu Khê hiểu , liền giải thích: "Lúc bọn mới đến, đúng là phân cho một phòng đơn lớn, chính là căn mà bây giờ bác sĩ Lữ đang ở. Nói thật thì, lúc đó chủ nhiệm Khang cũng cho bọn chọn căn phòng trống bên trái nhà bà cụ Dung, nhưng cũng rõ luôn rằng bà cụ khó chịu, nên bọn mới quyết định xây nhà riêng ở đây."
" vì bọn tình huống đặc biệt, nên bên trường quân đội đồng ý hỗ trợ một nửa chi phí xây dựng. Sau đó bọn mua vật liệu, thuê nhân công đều là bên trường giúp sắp xếp, cũng hỏi cụ thể tiền thuê nhân công. Nên cũng tính tổng chi phí cụ thể là bao nhiêu."
, vì là để ở, nên khi xây xong nhà, Cố Tiểu Khê thật sự từng tính toán kỹ xem tiêu tốn bao nhiêu tiền.
Dù thì cô cũng thiếu tiền, nhưng nhà thầy Chương thì thể tiêu xài thoải mái như .
"Có con ước chừng nào ?" Thầy Chương hỏi.
Cố Tiểu Khê ước tính sơ sơ, : "Tiền vật liệu và phí vận chuyển chắc ba, bốn trăm tệ. Còn nội thất, cửa sổ là mua gỗ tự , nên tiết kiệm kha khá. Còn tiền công thì tính riêng."
Nghe đến con , thầy Chương khỏi giật . Đây cao hơn nhiều so với mức mà ông dự tính trong đầu.
Quả nhiên, căn nhà hai tầng của bác sĩ Cố xây như , đúng là tốn ít tiền.
nghĩ đến đủ thứ chuyện bực trong nhà, ông c.ắ.n răng, vẫn mở miệng hỏi: "Bác sĩ Cố, nếu đơn xin của duyệt, cô thể giới thiệu giúp chỗ mua vật liệu ?"
Cố Tiểu Khê thấy thầy Chương thật sự dọn , mà còn bà cụ Dung hành cho quá khổ, liền : "Nếu bên thầy duyệt đơn, thể như , xây nhà cùng lúc với bên phòng y tế của bọn , bên đó đang chuẩn phòng phẫu thuật vô trùng. Mua vật liệu cùng một , chắc sẽ tiết kiệm hơn chút."
Mắt thầy Chương lập tức sáng lên: "Thật sự ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Được chứ. Nếu giấy phép xây nhà của thầy duyệt, đến lúc đó sẽ giúp thầy với bác sĩ Viên một tiếng."
Nga
"Thật sự cảm ơn cô! Vậy về báo với nhà một tiếng hồ sơ xin phép ngay." Thầy Chương dậy cáo từ, vội vã về nhà nộp đơn xin xây nhà.
Có lẽ vì sáng nay chuyện thầy Chương thương là việc khá nghiêm trọng, thêm đó trong trường còn giáo viên đang xin nhà ở, mà lượng phòng trống vốn đủ, nên ngay chiều hôm đó, đơn xin của thầy Chương duyệt luôn, cho phép ông xây nhà.
Thế là đến chiều tối, thầy Chương và vợ đến nhà Cố Tiểu Khê, xây nhà ở ngay sát bên, hàng xóm với cô.
Cố Tiểu Khê dĩ nhiên lý do gì để phản đối, liền dẫn họ đến tìm bác sĩ Viên, bàn bạc việc mua vật liệu xây dựng cùng .
Vì thầy Chương cũng xây căn giống nhà Cố Tiểu Khê, nên cô dứt khoát đưa luôn bản vẽ thiết kế nhà của cho họ.
cô vẫn nhắc nhở thiện ý một câu: "Nhà thầy đông , tầng tầng nhất nên chỉnh một chút, thêm vài phòng nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/835.html.]
Thầy Chương định trả lời, thì cửa bỗng nhiên một nhóm ùa .
"Bác sĩ Cố, bác sĩ Cố, bọn cũng chuyện nhờ cô!"
Nhìn thấy một đám kéo tới tìm , Cố Tiểu Khê ngơ ngác.
"Có chuyện gì mà tập trung đông thế ?"
Một bác gái ngay phía : "Bác sĩ Cố, bọn , mở rộng phòng y tế là cô đề nghị xây thêm một điểm bán hàng y tế đúng ?"
Cố Tiểu Khê sững một chút: " . Trong bản vẽ mà gửi lên cấp vẽ kèm theo. ?"
Tin tức của mấy nhanh quá ?
Một ông lão mặc áo Tôn Trung Sơn bên cạnh : " bảo mà, lừa . Bác sĩ Cố thật sự nghĩ cho bệnh nhân thứ chu ."
"Trời ơi, hóa thật đấy, quá còn gì. Đi , chúng tập thể lên xin lãnh đạo mau mau duyệt cho xong cái điểm bán hàng y tế !" Bác gái lập tức hô hào , kéo cả nhóm ầm ầm như lúc mới kéo đến.
Cố Tiểu Khê khẽ ho một tiếng: "Mọi nhiệt tình thật."
Thầy Chương bên bảo: "Bên ngoài trường quân đội đúng là một cửa hàng bán hàng tạp hóa, nhưng cũng phục vụ luôn cả dân cư quanh đó, nên hàng hóa đầy đủ. Nếu trong trường quân đội thêm một điểm bán hàng nhỏ phục vụ riêng, thì ai cũng tiện hơn nhiều."
Ông cũng ngờ bác sĩ Cố chu đáo tính đến cả chuyện .
" , trường quân đội nhiều mà. cũng chỉ nghĩ thêm chỗ bán đồ nhỏ sẽ tiện hơn thôi." Cố Tiểu Khê gật đầu.
Cô chỉ ngờ, chuyện nhỏ thế mà hào hứng .
Thầy Chương thấy việc cần hỏi cũng hỏi xong, liền chào về .
Cố Tiểu Khê thì từ trong gian lấy cơm canh bày sẵn bàn, chờ Lục Kiến Sâm về ăn tối cùng.
Hai mươi phút , Lục Kiến Sâm về đến nơi. điều Cố Tiểu Khê bất ngờ là cùng về với còn Lục Kiến Nghiệp, đầy bụi đất, quần áo ướt sũng.
"Chị dâu!" Lục Kiến Nghiệp nhà liền khẽ gọi một tiếng.
Cố Tiểu Khê , ngạc nhiên: "Em sang Tây Ninh gì thế? Đi nhiệm vụ ?"