Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 834

Cập nhật lúc: 2025-12-12 02:25:00
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiểu Khê thích nơi quá nhiều tụ tập nên sang bác sĩ Viên dặn: "Bên nhờ để ý giúp, về phòng y tế , bên đó ai."

"Được." Bác sĩ Viên gật đầu, để cô về .

Cố Tiểu Khê về phòng y tế lâu thì cơn mưa lớn bắt đầu trút xuống từ bầu trời.

Cô chỉ t.h.u.ố.c cho hai bệnh nhân, đó cũng còn việc gì .

Lúc thời gian rảnh, Cố Tiểu Khê bèn lấy giấy bút , bắt đầu bản kế hoạch xây dựng mà bác sĩ Viên cần.

Để tiết kiệm thời gian, cô còn kết hợp luôn cả mặt bằng phòng y tế để vẽ bản thiết kế thi công.

Làm xong những việc , bác sĩ Viên vẫn về, mà cũng bệnh nhân nào đến. Thế là Cố Tiểu Khê tranh thủ tính toán lượng vật liệu xây dựng cần dùng cho bản thiết kế, thậm chí còn lập luôn bảng dự toán chi phí.

Nga

Đến khi bác sĩ Viên cầm ô về, thấy bản phương án và bản thiết kế đầy đủ của Cố Tiểu Khê, cả đều sững sờ.

Hình như họ mới chỉ tách hơn một tiếng đồng hồ thôi thì ? Chứ qua một hai ngày một hai tuần!

Hiệu suất thế ... đúng là khiến cạn lời luôn .

"Bác sĩ Cố, phương án của cô đầy đủ , mang trình lãnh đạo phê duyệt luôn đây. Cô chịu khó một thêm chút nhé!"

Bác sĩ Viên đồng hồ, mới mười giờ, tranh thủ lúc lãnh đạo tan , nhanh chóng mang báo cáo và phương án nộp.

"Ừ, ." Cố Tiểu Khê gật đầu, đó cúi lấy một cây dù lớn màu đen từ tủ đưa cho bác sĩ Viên.

"Cái dù của to hơn, che cái ."

"Cảm ơn nhé!" Bác sĩ Viên cũng khách sáo, lập tức cất tài liệu túi hồ sơ, che dù bước .

Cố Tiểu Khê thì chăm chỉ ở phòng y tế đến tận trưa mới tan ca. Lữ Chi Nhàn mãi mới đến để ca, lúc cô mới che dù về nhà.

Vì buổi chiều nên khi ăn trưa xong, như thường lệ, Cố Tiểu Khê cho Văn Thiên Mộ nghỉ, còn thì dẫn hai bé con gian chơi.

Lục Kiến Sâm cũng gian lúc trưa, chơi với các con nửa tiếng bãi cỏ, nghỉ ngơi thêm nửa tiếng mới rời .

Thấy hai bé thường chơi ngoan cần cô kè kè bên cạnh, Cố Tiểu Khê tranh thủ vớt một con linh ngư từ vùng nước nối thông , định vài món để dành.

điều khiến cô ngờ là, linh ngư trong khu nước to hơn nhiều so với những con cô từng thấy trong hồ cá . Một con cô vớt bừa lên thôi mà nặng đến năm sáu chục cân, đúng là con cá khổng lồ luôn!

Cô xử lý sơ qua cá ở bên bờ hồ, đó xách đến phòng nướng, dùng bếp tiết kiệm nhiên liệu ở đó để nấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/834.html.]

Cá quá lớn, cô trực tiếp Thuật Phân Ly tách bộ xương cá , đó dùng một nửa cá áp dụng Thuật Dao Bay Không Gian để băm thịt cá thành nhuyễn, vo thành từng viên nhỏ chả cá.

Nửa còn cô đem nấu thành món cá om dưa chua, chia thành hai mươi phần riêng biệt.

Cô giữ một phần cá om dưa chua để nếm thử, thấy mùi vị tuyệt hảo, liền lấy "Ong Nhỏ" dùng tiếp. Cô đóng gói đông lạnh cá viên và cá om dưa chua, gửi một phần về cho ba , một phần gửi đến nhà cũ của nhà họ Lục ở Kinh Đô.

Trong kiện hàng còn thêm vài chiếc ô.

Sau đó, cô thu hoạch một lượt hoa quả và rau trong gian, chia nhỏ, dán nhãn niêm phong để bảo quản.

Nhìn đống da lông động vật chất đầy trong phòng trưng bày sản phẩm mới, cô suy nghĩ một lát, liền cửa hàng trao đổi mua ít đế giày và nguyên liệu, sử dụng Máy Đóng Gói Vạn Năng Hệ Thống để gia công bộ da lông thành các loại giày da. Có giày nam, giày nữ, cả giày trẻ em.

Nhìn vật tư trong gian ngày một chất đầy, ý định mở cửa hàng của Cố Tiểu Khê càng ngày càng mãnh liệt.

Chỉ tiếc, hiện tại chính sách vẫn cho phép cá nhân kinh doanh!

Cô nghĩ, nếu tổ chức hoạt động "đổi cũ lấy mới" kiểu như ở Thanh Bắc thì bao!

Nhân lúc còn rảnh rỗi, sức lực dồi dào, cô tranh thủ phân loại, sắp xếp bộ đồ trong phòng trưng bày sản phẩm mới và cả trong gian.

Đến hai giờ chiều, hai bé con chơi mệt lăn ngủ.

Cố Tiểu Khê liền bế chúng khỏi gian, đặt lên giường cũi để ngủ trưa.

Cũng đúng lúc đó, gõ cửa nhà.

"Bác sĩ Cố, cô nhà ?"

Cố Tiểu Khê chỉnh quần áo, xuống mở cửa.

Thấy thầy Chương đang ngoài cửa, tay xách một túi táo, cô ngạc nhiên: "Thầy Chương, mời thầy trong!"

Thầy Chương ngượng ngùng đưa cho cô sáu quả táo cùng một hộp sữa bột: "Bác sĩ Cố, đến chủ yếu để cảm ơn cô. Hôm nay thật sự cảm ơn cô nhiều lắm!"

Cố Tiểu Khê nhất thời cũng thấy ngại: "Thầy Chương, thầy khách sáo quá . Đây là việc nên thôi mà, cần mang quà ạ."

Thầy Chương đặt đồ lên bàn, chút lúng túng : "Thật hôm nay đến ngoài để cảm ơn, còn một chuyện hỏi cô."

"Thầy Chương, mời thầy ." Cố Tiểu Khê rót cho ông một ly , mời khách chuyện.

"Thầy Chương chuyện gì cứ thẳng ạ."

Thầy Chương tổ chức ngôn ngữ mới lên tiếng: "Bác sĩ Cố, thật là nhà chúng ở chỗ đó mấy năm nay , nhiều xích mích, va chạm với bà cụ Dung ở nhà bên. hỏi cô một chút, căn nhà hai tầng nhỏ nhà cô xây hết bao nhiêu tiền ? cũng xin trường bên cho phép, xem thể tự xây một căn nhà nhỏ giống thế ."

Loading...