Ăn sáng xong, cả nhà bốn cùng đến phòng y tế.
Hôm nay chỉ một Cố Tiểu Khê trực, nên đến nơi cô bận bịu một lúc.
Lục Kiến Sâm giúp gì nhiều, liền dắt theo hai đứa trẻ ở góc, cố gắng phiền khác.
Đợi đến khi Cố Tiểu Khê bận xong một vòng, thì trời cũng bắt đầu đổi sắc.
Lúc đầu vẫn còn nắng, mà đột nhiên trời tối sầm , sấm chớp đùng đoàng.
Chưa đến mười phút , mưa như trút nước ào ào đổ xuống.
Ban đầu Cố Tiểu Khê còn lo bọn trẻ sẽ sợ tiếng sấm, nhưng hai đứa nhỏ chẳng chút gì gọi là sợ hãi, nháo, ngược còn tò mò ngoài cửa sổ.
"Mưa bên ngoài to thật đấy!" Cố Tiểu Khê chống cằm, trận mưa lớn ngoài cửa mà thất thần.
Cơn mưa dự kiến sẽ kéo dài cả ngày đấy!
Tối thể tạnh một lát, nhưng ngày mai vẫn sẽ mưa tiếp.
Hy vọng bên Tây Ninh nơi nào gặp lũ lụt thiên tai gì cả.
Lục Kiến Sâm thật thích trời mưa, đặc biệt là những trận mưa lớn như thế .
Bởi vì mưa lớn dễ gây tai họa ở nhiều nơi.
Thấy cô gái nhỏ của đang chăm chú mưa, nhân lúc pha sữa cho các con, cũng pha cho cô một cốc.
Cố Tiểu Khê một cái, thuận tay chia nửa ly cho .
Thế là, cả nhà cùng đó, uống sữa, ngắm mưa rơi ngoài cửa sổ.
Vừa lúc uống hết nửa cốc sữa trong tay, Quang Não của Cố Tiểu Khê liền hiện lên một thông báo.
Cô nhấn mở xem, thì là nhiệm vụ hôm qua đ.á.n.h giá là xuất sắc, cả đội mỗi thưởng thêm mười vé rút thưởng ngẫu nhiên.
Hiện tại đang rảnh rỗi, Cố Tiểu Khê liền chuyển sự chú ý sang mấy tấm vé rút thưởng.
Ngay khi cào tấm đầu tiên, mắt cô sáng bừng lên.
Vì cô trúng một nghìn quả trứng phượng hoàng loại dùng .
Số trứng phượng hoàng ăn mà cô từng nhận đó, một trăm quả sớm ăn hết từ lâu , thỉnh thoảng cô còn nhớ hương vị . Bây giờ "bổ sung", cô đến mức khép miệng nổi.
Lục Kiến Sâm thấy vợ đang trời mưa mà bỗng tươi rói, nhịn hỏi: "Em nghĩ đến chuyện gì vui thế?"
Cố Tiểu Khê đầu , mỉm ngọt ngào với : "Không nghĩ đến gì cả. Là hôm qua em cùng Bạch Nguyên Vũ bọn họ nhiệm vụ, đ.á.n.h giá xuất sắc, nên thưởng mười vé rút thưởng. Anh đoán xem em mới trúng gì?"
Trong mắt Lục Kiến Sâm lóe lên tia : "Cái thật khó đoán. Là đồ ăn đồ dùng?"
Cố Tiểu Khê chớp chớp mắt: "Đồ ăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/829.html.]
Lục Kiến Sâm trầm ngâm một lát : "Là trứng phượng hoàng ?"
Nghe đến đó, mắt Cố Tiểu Khê liền tròn xoe: "Anh cũng đoán chuẩn quá đấy!"
Lục Kiến Sâm đưa tay xoa đầu cô: "Biết bao nhiêu loại đồ ăn, nhưng em thích nhất món trứng phượng hoàng hấp, trưa nay nấu cho em một phần nhé."
"Vâng ạ." Cố Tiểu Khê lập tức chia một trăm quả trứng phượng hoàng đưa cho Lục Kiến Sâm cất giữ.
lúc cô định dùng tấm vé thứ hai thì nhóm chat của đội Phi Hồ bắt đầu sáng lên mấy tin nhắn.
"Các thấy mấy tấm vé thưởng kỳ lạ ? rút một thùng trứng rắn ! Ai mà ăn thứ đó chứ!" Ngọc Thành Song lộ vẻ ghét bỏ rõ rệt.
Ngọc Thành Viêm lập tức tiếp lời: "Là do xui thôi. rút trứng vịt tự nhiên đấy."
"Còn , năm tấm vé rút năm thùng trứng gà!" Bạch Nguyên Vũ thở dài.
" hai thùng trứng ngỗng." Vu Diên cũng nhắn thêm một câu.
Cố Tiểu Khê chớp chớp mắt, đó liền chọn dùng tiếp tấm vé rút thứ hai.
Biết trúng thêm một thùng trứng phượng hoàng thì !
Một tia sáng nhạt lóe lên, mắt Cố Tiểu Khê trợn to khi rõ dòng chữ hiện tấm vé.
Một tia... ánh nắng?
Cô trúng một tia ánh nắng?
Cô gần như theo bản năng về phía gian của , nhưng ánh nắng ?
Ngay khi cô nghĩ rằng ánh nắng chỉ là lời suông, trong gian của cô bỗng thật sự xuất hiện một luồng sáng mặt trời.
Nga
Cũng chính tia sáng khiến cho gian vốn lạnh lẽo bỗng trở nên ấm áp hơn hẳn.
Rất nhanh đó, cảm giác ấm áp lan khắp cô, mang đến cho cô một cảm giác thoải mái từng .
Cô cảm thấy cơ thể như đang ngâm trong ánh nắng dịu nhẹ, làn gió lướt qua, dễ chịu đến mức khó diễn tả thành lời.
Cố Tiểu Khê cảm nhận rõ ràng rằng, tuy tia ánh nắng hình dạng cụ thể, nhưng vô cùng quý giá.
Cô nhóm chat, thấy Bạch Nguyên Vũ đang than thở: " rút một luồng gió lạnh, thổi qua là lạnh buốt cả xương sống, suýt nữa thì rét c.h.ế.t."
Cố Tiểu Khê: "..."
" cũng rút một luồng gió lạnh, rùng một cái. Tiểu Khê, em rút gì thế?" Ngọc Thành Song tò mò hỏi.
Cố Tiểu Khê gửi một biểu cảm an ủi, đáp: "Em rút hai tấm. Một tấm trúng trứng phượng hoàng, một tấm là một tia ánh nắng."
Bạch Nguyên Vũ thì ngẩn : "Trứng phượng hoàng? Có là loại trứng phượng hoàng trong truyền thuyết đấy?"
Cố Tiểu Khê cố nén ý , nhanh chóng trả lời: "Là trứng phượng hoàng thể ăn , vị ngon lắm, tụ họp em sẽ đãi ăn."
"Wa oa, wa oa, mang theo trứng gà của luôn nhé. Em gái Tiểu Khê, dạy trứng luộc nữa nha." Bạch Nguyên Vũ lập tức vui mừng mặt.