Bác sĩ Viên ban đầu còn đang tài liệu, nhưng thấy Cố Tiểu Khê giảng tập trung, lý, nên cũng vểnh tai .
Về , dứt khoát nữa, hẳn xuống cạnh Quý Xuân Mai, chăm chú Cố Tiểu Khê giảng.
Nga
Lữ Chi Nhàn thì bĩu môi.
Cô thấy Cố Tiểu Khê đang vẻ khoe mẽ tay nghề của .
Khoảng mười giờ rưỡi, phòng y tế bệnh nhân, một học viên gãy tay khi huấn luyện, giáo viên hướng dẫn đưa tới.
Lữ Chi Nhàn thấy thương nhẹ, vội bước lên xem: "Trường hợp của khá nghiêm trọng đấy, đoạn xương bên trái hình như gãy vụn , trường hợp thế phẫu thuật mở mới nắn ."
" cho!" Cố Tiểu Khê bước tới, nhẹ nhàng khám sơ qua, loạt soạt vài động tác, nắn thẳng cánh tay gãy cho bệnh nhân.
Lữ Chi Nhàn ngây .
Có cần nhanh như ?
Có cần mượt thế ?
Ngay cả bác sĩ Viên, đang định bước tới xem, cũng sững sờ mất mấy giây.
Vì từng họp chung, Cố Tiểu Khê là bác sĩ trọng dụng của Bệnh viện Quân y Thanh Bắc, nhưng cũng ngờ tay nghề chỉnh xương của cô giỏi như thế.
Động tác của Cố Tiểu Khê nhanh, nhưng thật vô cùng nhẹ nhàng.
Chưa tới mười phút, cô cố định băng bó xong cho bệnh nhân.
Để bệnh nhân hồi phục nhanh hơn, cô còn châm thêm mấy mũi, giúp cánh tay liền xương và lưu thông máu.
"Xong , thể về . Về nhớ cẩn thận, đừng dùng lực. Ba ngày tái khám."
"Vâng, , cảm ơn bác sĩ Cố."
Khi , bệnh nhân vẫn còn ngơ ngác.
Có lẽ đây là bệnh viện nhanh nhất từ tới nay.
Cậu cứ tưởng phòng y tế ít nhất nửa ngày.
Bác sĩ Viên khẽ ho một tiếng: "Bác sĩ Cố, tay nghề chỉnh xương của cô thật sự lợi hại!"
Cố Tiểu Khê khiêm tốn : " từng học chuyên mà. Bác sĩ Viên, đang nghĩ, là chúng kiến nghị xây một phòng phẫu thuật vô trùng ở phòng y tế ?"
Bác sĩ Viên ngẩn : "Xây phòng phẫu thuật vô trùng á?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Phòng y tế chúng bây giờ chỉ một phòng xử lý, hai phòng khám chia tạm coi như hai giường bệnh, nhưng lỡ như bệnh nhân khẩn cấp, thì chẳng chỗ nào phẫu thuật cả."
Lữ Chi Nhàn bực đảo mắt: "Nếu thật sự bệnh nhân khẩn cấp thì tất nhiên chuyển lên bệnh viện lớn chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/816.html.]
Cô tới phòng y tế của Trường Quân đội Tây Ninh chẳng vì ở đây thoải mái, còn tích kinh nghiệm ?
Giờ mà xây thêm phòng phẫu thuật thì chẳng khác nào cô chia bớt việc.
Huống chi cô là bác sĩ nội khoa, cô phẫu thuật.
Cố Tiểu Khê chẳng thèm để ý, vẫn tiếp suy nghĩ của : "Đương nhiên chúng ai cũng mong bệnh nhân. phòng phẫu thuật vô trùng thì vẫn cần thiết. Ví dụ như tình trạng của bà cụ Dung, nếu nặng thêm chút nữa, đến mức bắt buộc mổ, thì chúng cũng thể ngay trong phòng phẫu thuật vô trùng."
"Cái thực là để phòng khi tình huống khẩn cấp xảy . Nếu một phòng phẫu thuật chuyên dụng, lúc bác sĩ xử lý vết thương sẽ ngoài vây quanh vướng víu."
Quý Xuân Mai lập tức gật đầu: ". ủng hộ đề xuất của bác sĩ Cố. Tối qua cái tình huống , quanh bà cụ Dung là , thì bảo: Chảy m.á.u nhiều thế, chắc cứu nổi , thì xem náo nhiệt, đuổi cũng chịu , mà bọn thì thời gian để lo chuyện đuổi . Nếu phòng phẫu thuật, chỉ cần đóng cửa là xong."
Phòng xử lý của phòng y tế hiện tại chỉ dùng để vài việc đơn giản như khâu vết thương, thể đóng cửa .
Hai giường bệnh chỉ ngăn bằng rèm vải, kéo là lộ hết.
Trước giờ từng xảy chuyện ai thương mà m.á.u chảy nhiều như thế, nhưng nghĩ thì một phòng phẫu thuật là thật sự cần thiết.
Bác sĩ Viên trầm ngâm một lát gật đầu: "Chuyện thể báo lên cấp . Trước đây cũng từng sẽ cải tạo và mở rộng phòng y tế, nhưng giờ vẫn thực hiện , cụ thể xem lãnh đạo quyết thế nào."
Mấy đang trò chuyện thì hai học viên thương trong lúc huấn luyện , đều là trầy xước nhẹ.
Vết thương nhỏ, Quý Xuân Mai xử lý là xong.
Gần trưa, sắp đến giờ tan , mà đến phòng y tế càng lúc càng đông.
Có cảm sốt, tiêu chảy, còn vài trầy da khi huấn luyện. Cố Tiểu Khê bận rộn xử lý một lúc lâu.
Xong việc, cô liền về nhà.
Buổi chiều cô nghỉ, nên cho Văn Thiên Mộ nghỉ luôn, tự ở nhà chơi xếp hình với hai đứa nhỏ.
, cô phát hiện con trai và con gái thể chơi những bộ xếp hình nhân vật đơn giản .
Lục Kiến Sâm về nhà ăn trưa, chơi với hai đứa nhỏ nửa tiếng ngay.
Cố Tiểu Khê thấy hai nhóc chơi xong mệt quá, ngủ gật luôn, cô cũng đóng cửa phòng, tranh thủ ngủ trưa.
chợp mắt một lúc thì tiếng đập cửa khiến cô tỉnh dậy.
Cố Tiểu Khê hết cách, đành xuống lầu mở cửa.
Thấy ngoài là Quý Xuân Mai, bên chân cô còn một kiện hàng lớn, Cố Tiểu Khê khỏi sững .
"Cái ... là của em ạ?"
Quý Xuân Mai gật đầu: "Là của em, gửi tới phòng y tế. Giờ phòng y tế bệnh nhân, chị thấy Lữ Chi Nhàn cứ dòm tới dòm lui cái kiện hàng của em, còn bảo để đó chiếm chỗ, vướng víu, nên chị mang qua cho em luôn."
"Cảm ơn chị nhiều lắm, chị Xuân Mai!" Cố Tiểu Khê vội cảm ơn.