Cố Tiểu Khê suy nghĩ một lúc mới : "Vậy đợi tụi nhỏ thì cho sang bên đó học. Có cần thủ tục gì ?"
Vệ Sàn mím môi : "Có chỉ huy Đế Lam Hồ ở đây , thủ tục gì cũng lo hết. Đến lúc đó chỉ cần để Văn Thiên Mộ phụ trách đưa đón bọn nhỏ học là ."
Đế Lam Hồ mỉm khẽ gật đầu, chỉ cần em gái Tiểu Khê đồng ý, mấy chuyện khác đều thành vấn đề.
Cố Tiểu Khê thấy chẳng cần lo lắng gì nữa thì cũng gật đầu: "Được . Đợi bọn trẻ , cứ cho chúng qua lớp mầm non ."
Ba bàn bạc xong, Đế Lam Hồ lập tức giúp hai đứa nhỏ đăng ký sớm lớp giáo d.ụ.c tiền tiểu học.
Vệ Sàn thì kế hoạch, định hướng, kiên nhẫn chơi cùng hai đứa trẻ.
Cố Tiểu Khê bên cạnh , cũng chăm chú học hỏi.
Sau , cô cũng thể theo cách của Vệ Sàn để dẫn dắt và dạy bảo con .
Thời gian trôi qua, Cố Tiểu Khê phát hiện con trai thì thích chơi với Vệ Sàn hơn, còn con gái thích Đế Lam Hồ bế bồng, tính cách khác biệt khá rõ ràng.
Thời gian chơi cùng bọn trẻ vui, nên cũng trôi qua nhanh.
Gần đến chiều tối, Cố Tiểu Khê tự tay bếp nấu mấy món, mời Đế Lam Hồ và Vệ Sàn ăn cơm tối, mới đưa bọn trẻ về Trường Quân đội Tây Ninh.
Vì ngoài lâu, lúc về Cố Tiểu Khê ngoài việc đẩy xe đẩy trẻ em, còn xách theo mấy túi lớn nhỏ, qua là thu hoạch ít.
Đi ngang qua phòng y tế, lúc Quý Xuân Mai chuẩn tan về nhà ăn cơm thì gọi cô .
"Bác sĩ Cố, em một kiện hàng, qua lấy luôn ."
Cố Tiểu Khê ngạc nhiên, nhưng vẫn qua nhận gói hàng.
Về đến nhà, cô đặt hai đứa trẻ ngủ say cũi, đắp chăn mỏng cẩn thận, mới mở gói hàng .
Nga
Gói hàng to lắm, nhưng cũng chẳng nhỏ, mở thì thấy bên trong là quần áo trẻ con, mỗi mẫu đều hai bộ.
Nhìn kỹ , gói hàng gửi từ Kinh Đô tới, nhưng ghi tên gửi.
Cố Tiểu Khê đoán chắc là nhà họ Lục gửi, cũng nghĩ ngợi gì nhiều.
quần áo mới đều giặt mới mặc , nên cô trực tiếp lấy một thùng nước từ gian đồng hành, ngâm hết đống quần áo .
Nếu là bình thường, cô giặt ngay dùng Thuật Hong Khô để sấy khô. tối nay nghĩ đến chuyện tầng hai còn dọn dẹp, đêm giường ngủ, cô liền lên tầng hai lắp ráp giường và tủ quần áo chuẩn từ sáng.
Đợi sắp xếp tầng hai xong xuôi, cô xuống định giặt quần áo thì phát hiện nước ngâm quần áo nổi lên một lớp bột màu lạ.
Cô đưa tay chấm thử, dùng Thuật Phân Tích Vật Liệu Vũ Trụ kiểm tra, lập tức nhíu mày.
Là bột đồng?
Nhận điều bất thường, cô giặt quần áo nữa mà trực tiếp quẳng cả chậu quần áo kho chứa đồ cũ.
Ngay đó, bên phòng trưng bày sản phẩm mới liền xuất hiện một chiếc thùng mới, tám bộ quần áo trẻ con, kèm theo một đồng xu bằng đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/813.html.]
Trong lòng Cố Tiểu Khê bỗng bốc lên một cơn giận.
Tên khốn rốt cuộc gì?
Trước đây thì gửi tiền mặt, gửi vàng thỏi, giờ đổi sang gửi quần áo?
Hắn đang bói toán cái gì?
Xác định xem ai trong nhà họ Cố là thể giao tiếp với linh khí trời đất ?
Xem , về thứ mà hai đứa trẻ dùng đến, cô để tâm nhiều hơn nữa.
Còn mấy bộ quần áo trẻ con đổi mới , cô đổi tiếp thành vải vóc.
Trước đây cô tích trữ quá nhiều quần áo trẻ con , đủ mặc hết, nên đổi thành vải còn hữu ích hơn.
Dọn giường xong, cô lấy lều gian dựng ngay ngắn, bế hai đứa trẻ lên tầng, cho chúng ngủ giường lớn.
Nghĩ tới việc sẽ ở đây một thời gian dài, cô bèn lấy một chiếc Lá Tổng Hợp điều chỉnh nhiệt độ trong nhà, để bọn trẻ ngủ thoải mái hơn.
Tắm rửa xong xuôi, cô xem tin tức tinh tế Quang Não.
Lướt tin một lúc, chuẩn ngủ sớm, thì đột nhiên cửa nhà gõ mạnh.
"Bác sĩ Cố, bác sĩ Cố, cô ở nhà ?"
Cố Tiểu Khê lập tức dùng Thuật Cách Âm quanh giường hai đứa trẻ, để chúng tiếng ồn thức giấc.
Tiếng gõ cửa bên vẫn dồn dập, giọng gọi gấp, cô vội vàng khoác áo ngoài chạy xuống.
Vừa mở cửa, bên ngoài sốt ruột : "Bác sĩ Cố, bà cụ Dung c.h.é.m một nhát, m.á.u chảy nhiều lắm! Bọn gọi bác sĩ Lữ dậy, cô một cầm m.á.u , cô thể qua giúp một tay ?"
Cố Tiểu Khê khựng một giây, lập tức lao nhanh về phía phòng y tế.
Lúc trong phòng y tế chật kín , Lữ Chi Nhàn mặt mày tái nhợt, hoảng loạn cầm m.á.u cho bệnh nhân, nhưng m.á.u tuôn quá nhanh, cầm thế nào cũng cầm nổi.
"Hình như... hình như trúng động mạch ."
"Máu... m.á.u ngừng chảy."
"Hay là đưa đến bệnh viện ."
Cố Tiểu Khê chen đám đông liếc một cái, hỏi han gì, bàn tay nhanh như chớp đ.â.m liền mười mấy cây kim bạc.
Mọi còn kịp hồn, kinh ngạc thốt lên: "Máu... cầm kìa!"
Ngay cả Lữ Chi Nhàn cũng ngơ ngác đến sững .
"Chuyện gì xảy ?" Cố Tiểu Khê hỏi bắt mạch cho thương.
Bà cụ Dung ai xa lạ, chính là bà lão sống ở tầng ba khu ký túc xá giáo viên, nổi tiếng là khó tính và chiếm lợi vặt.