Tây Ninh.
Sau khi đến Tây Ninh, Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm nghỉ một đêm trong xe nhà và bé phiên bản gian của họ. Sáng hôm , hai mới đến Trường Quân đội Tây Ninh thủ tục báo danh.
Sau khi thủ tục tất, chủ nhiệm Khang của quân đội lấy một tờ danh sách cho họ xem.
"Về chỗ ở, ban đầu chúng định sắp xếp cho các bạn một phòng đơn loại lớn cạnh phòng y tế. vì hai bạn đến muộn, mấy ngày bên Quân khu Quảng Nam cũng điều đến một nữ bác sĩ, hôm đó cô trật chân, trực ban ở bộ phận hậu cần rõ tình hình nên trực tiếp để cô ở căn phòng đó luôn. Hiện tại cô vẫn đang ở đó. Bây giờ ký túc xá giáo viên của trường còn hai phòng trống, các bạn xem thích phòng nào."
Nói đến đây, chủ nhiệm Khang cũng lộ vẻ áy náy.
Vì hai phòng trống đó, một phòng chỉ hơn hai mươi mét vuông, vốn là kho cải tạo , với một gia đình bốn thì thật sự quá chật chội.
Phòng còn thì rộng hơn, sáu mươi mét vuông, nhưng tầng ba của tòa nhà tập thể mới xây. Với việc bế hai đứa trẻ lên xuống cầu thang, thì rõ ràng là tiện chút nào.
Tất nhiên, đó vẫn điểm bất tiện lớn nhất. Điều quan trọng hơn là đối diện phòng đó một bà cụ khó tính và sạch sẽ thái quá.
Chủ nhiệm Khang rõ Lục Kiến Sâm từng nổi bật ở Quân khu Thanh Bắc, cũng phận của Cố Tiểu Khê, nên chủ nhiệm Khang giấu diếm mà rõ nhược điểm của hai căn phòng.
Quả thật, Cố Tiểu Khê cũng cảm thấy căn phòng hai mươi mấy mét vuông quá chật, phù hợp để ở.
Còn việc sống đối diện với một hàng xóm khó chiều, chắc chắn sẽ sinh ít chuyện phiền phức, điều đó cô cũng thích.
Trầm ngâm một lát, cô lên tiếng với chủ nhiệm Khang: "Lúc nãy đường đến báo danh, thấy từ xa bên cạnh khu phòng y tế một mảnh đất trống khá rộng. Chủ nhiệm Khang, nếu chúng tự bỏ tiền xây một căn nhà đó thì ? Diện tích sẽ chiếm nhiều, cũng cần bên trường cấp kinh phí. Sau khi chúng rời khỏi đây, ngôi nhà đó vẫn thể để cho phòng y tế sử dụng. Như ?"
Dù thể chỉ ở đây trong vòng một năm, nhưng cô thật sự sống trong cảnh chật chội, bất tiện.
Chủ nhiệm Khang khá bất ngờ: "Hai tự xây nhà ?"
Lục Kiến Sâm gật đầu: " với vợ đều nghĩ như . Con bọn mới hai tháng tuổi, ngày nào cũng bế hai đứa lên xuống ba tầng lầu, mệt lắm. Với căn phòng bây giờ đúng là chật. Chủ nhiệm Khang xem giúp bọn xin đất tự xây , diện tích cần lớn quá."
"Chuyện ... để hồ sơ xin cho hai ." Chủ nhiệm Khang thấy cũng hợp lý.
Vì mảnh đất hoang để cũng chẳng ai dùng, thuộc khu huấn luyện.
Ban đầu chỗ đó định mở rộng phòng y tế, nhưng giờ thiếu kinh phí nên vẫn bỏ trống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/804.html.]
Chủ nhiệm Khang lập tức giấy xin cấp phép, ngoài tìm lãnh đạo.
Hai mươi phút , chủ nhiệm Khang chạy vội , với Lục Kiến Sâm và Cố Tiểu Khê: "Lãnh đạo đồng ý . Bên trường quân đội sẽ chịu một nửa chi phí, phần còn hai tự lo. Xây bao nhiêu thì cứ theo nhu cầu. Giờ đo đất với hai . Mai sẽ cho đến xây luôn, cố gắng trong tháng xong. Thời gian hai cứ ở tạm ký túc xá trong trường nhé? Chúng sẽ dọn sẵn phòng cho hai ."
"Không cần . Bọn ở tạm nhà khách là . Đồ đạc cũng để ở nhà khách cả. Đến lúc xây nhà, bọn mua nguyên vật liệu cũng tiện." Lục Kiến Sâm từ chối luôn ý của chủ nhiệm Khang.
"Vậy cũng ." Chủ nhiệm Khang gật đầu.
Sau đó, Lục Kiến Sâm đẩy xe nôi, cùng chủ nhiệm Khang mảnh đất hoang gần phòng y tế.
Vì mảnh đất sát tường bao của trường quân đội, Cố Tiểu Khê tính sẽ dựng nhà sát tường để tiết kiệm diện tích.
Nga
chủ nhiệm Khang : "Nhà sát tường quá thì thiếu sáng, cứ rộng thêm chút cũng ."
Cố Tiểu Khê thì đưa tay vạch luôn một đường thẳng: "Vậy thì mở rộng thêm một chút."
Nói xong, cô lấy giấy bút , nhanh chóng phác thảo bản thiết kế ngôi nhà.
Dù diện tích rộng hơn, nhưng cô cũng định xây quá lớn, để tránh sinh lòng đố kỵ.
Cô quan sát địa hình xung quanh, quyết định để khối nhà chính lùi về , sân , nhưng phần sát tường sẽ quây một sân .
Khoảng sân cô dự tính sẽ khu tắm rửa.
Nhà thì chỉ chiếm bề ngang ba mét tám, nhưng sẽ xây hai tầng nhỏ, mỗi tầng chỉ một phòng, kiểu thiết kế giống mấy quán cơm ven đường: bước là khu ăn uống, bên trong chừa bếp mở.
Tầng hai sẽ là phòng ngủ dạng gian mở, gọn gàng.
Tất nhiên, thiết kế như cũng vì cô thể dùng lều gian để mở rộng thêm phòng riêng, hoặc gian nghỉ ngơi.
Cô vẽ xong liền đưa cho Lục Kiến Sâm xem.
Lục Kiến Sâm gật đầu: "Cứ thế , gọn gàng mà thoáng, đủ dùng ."
Chủ nhiệm Khang cũng ghé xem, ông bất ngờ vì Cố Tiểu Khê chỉ phác mấy nét mà bản vẽ nhà rõ ràng, dễ hiểu.
Người rành xây dựng như ông cũng hiểu ngay.