Cố Tiểu Khê trầm ngâm một lúc, lắc đầu: "Căn nhà ông ngoại để tuy sân rộng, nhưng chỉ ba phòng, mà một phòng còn là phòng nhỏ. Bà nội Bạch chuyển tới, Trang Khánh với Trang Linh chắc chắn cũng sẽ ở Hoài thành, thì ít nhất bốn phòng. Con nghĩ bác Trang tự lo , nếu thì với chúng ."
Hồi ông Trang mua nhân sâm của cô mà hề tiếc tay, là tiền, chắc chắn sẽ sống thoải mái một chút.
"Vậy thì đợi họ đến Hoài thành tính ." Cố Diệc Dân cũng tiếp tục dây dưa nữa.
"Tiểu Khê, cháu với Kiến Sâm định khi nào Tây Ninh?" Ông ngoại Giang lên tiếng hỏi.
"Chắc vài hôm nữa ạ! Tụi cháu chỉ cần mặt ngày một tháng chín là . Cháu định ngày cuối tháng tám." Cố Tiểu Khê đáp.
Giang Tú Thanh bất lực: "Đừng cắt sát thời gian như . Con nên sớm vài ngày, thu xếp chỗ ở, dọn dẹp một chút."
Thật thì Cố Tiểu Khê rằng, cô chẳng gì cần thu dọn cả.
Dù thì chỉ cần chỗ ở cánh cửa là cô thể gian, ở cũng thoải mái.
Tất nhiên, sớm vài ngày cũng , nhưng còn xem sắp xếp của Lục Kiến Sâm thế nào .
Bên Kinh Đô e là vẫn giải quyết xong nhanh như .
Tuy nhiên, để nhà khỏi lo lắng, cô vẫn gật đầu: "Vâng. Vậy bọn con vài ngày nữa ."
Sau bữa tối, Cố Tiểu Khê chơi với hai đứa nhỏ một lúc, chờ khi hai nhóc ngủ say, cô mới đặt chúng phòng và bé di động, đưa gian.
Sau đó, cô hồ nước nóng trong gian ngâm thư giãn thật kỹ, mới phòng và bé.
Thấy hai nhóc vẫn ngủ ngon lành, cô liền mang phòng và bé di động từ bãi đất trống trở phòng trong căn nhà gian.
Thay quần áo xong, cô vẫn yên tâm, sang hai đứa nhỏ thêm nữa.
Nga
Thấy chúng vẫn ngủ say sưa, cô mới lên giường nghỉ ngơi.
Giấc ngủ , cô ngủ thẳng đến lúc tự tỉnh, mà còn ngủ cực kỳ ngon!
Vừa mở mắt , điều đầu tiên cô thấy là đôi mắt to tròn long lanh đáng yêu đang chằm chằm.
Cố Tiểu Khê ngẩn vài giây, đó kinh ngạc ôm lấy nhóc con đang ngay cạnh .
"Tinh Tinh, con đây ?"
Vừa , cô liếc giường một cái.
Chỉ thấy con trai bò khỏi phòng và bé, mà thấy con gái cả.
Cô lập tức xuống giường kiểm tra phòng và bé.
Khi phát hiện bên trong hề bóng dáng của con gái Lục Kiều Dương, cô lập tức hoảng hốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/787.html.]
Ngay lúc cô mở cửa định tìm thì bắt gặp một nhóc con đang nỗ lực bò về phía phòng.
Cố Tiểu Khê buồn bất lực, vội bế nhóc lên, bật khẽ chạm gương mặt mềm mại của con bé: "Bắt đầu bò ? Con gái giỏi quá mất!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Kiều Dương lập tức nở nụ ngọt ngào, vẫy tay gì đó "a a a" với .
Cố Tiểu Khê dĩ nhiên chẳng hiểu con bé đang gì, nhưng bàn tay nhỏ cứ chỉ ngoài, cô liền đoán : "Con dắt ngoài chơi hả?"
Lục Kiều Dương gật đầu, tay nhỏ hăng hái vung vẩy, trông phấn khích.
"Đợi chút. Mẹ bế em trai cùng nữa." Cố Tiểu Khê phòng, bế thêm nhóc giường, dắt cả hai khỏi ngôi nhà trong gian.
Cố Tiểu Khê mỗi bước đều cẩn thận quan sát tình trạng của hai đứa nhỏ, hễ dấu hiệu sẽ lập tức đưa về phòng và bé.
kỳ lạ là, hai nhóc con rời khỏi phòng và bé một cách bình yên, chính thức đặt chân lên lãnh địa của bãi đất trống.
Trong gian một bãi cỏ , Cố Tiểu Khê liền đặt hai đứa nhỏ xuống, trải một tấm t.h.ả.m lớn cỏ, để bọn trẻ bò chơi đó.
Hai đứa bây giờ còn nhỏ, nếu ngoài bò loăng quăng, chắc chắn sẽ gây chú ý, nên cô quyết định một khu vui chơi riêng trong gian cho hai bé.
Xét đến việc bọn nhỏ , cô thiết kế đơn giản nhất thể: trải bộ bãi cỏ bằng t.h.ả.m mềm, mang theo đồ chơi vải, thú nhồi bông và bóng tròn mua từ lúc mang thai, để chúng tha hồ chơi đùa.
Sợ chúng bò lung tung nguy hiểm, cô còn dựng hẳn một hàng rào mềm bao quanh bên ngoài.
Sau đó, cô rửa mặt pha sữa cho hai nhóc.
Vì tụi nhỏ chơi vui trong gian, nên Cố Tiểu Khê cũng ý định ngoài vội.
Cho đến khi Ngọc Thành Song nhắn tin cho cô: "Em gái Tiểu Khê, Văn Thiên Mộ đến hai tiếng , em dậy ?"
Cố Tiểu Khê vội nhắn : "Dậy , đang chơi với tụi nhỏ! Em xuống ngay đây!"
Cô bế hai đứa nhỏ lên, dịu dàng : "Tối dẫn tụi con đây chơi tiếp nhé."
Hai nhóc con dường như cũng hiểu đôi chút, một đứa chớp mắt, đứa thì gật đầu.
khi cô đưa hai bé phòng và bé trong gian di động, phòng, thì hai đứa vốn còn đang chơi đùa vui vẻ, ngủ mất .
Cố Tiểu Khê lập tức cảm thấy điều gì đó , liền bắt mạch cho hai đứa trẻ, thêm một lượt kiểm tra.
Kiểm tra xong, cô hối hận.
Hai đứa chỉ là chơi mệt, mà tinh lực còn tiêu hao khá nhiều.
Xem , việc gian đối với chúng vẫn gây ảnh hưởng nhất định.
Trẻ con ngủ say, cô đành đắp chăn cho chúng, một xuống lầu.
"Tiểu Kiều Kiều và Tiểu Tinh Tinh ?" Ông ngoại Giang đang xem báo, cất tiếng hỏi.