Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 75

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:57:08
Lượt xem: 126

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiểu Khê sững một chút, bé gái trong vòng tay đàn ông.

Đứa trẻ năm, sáu tuổi, sắc mặt nhợt nhạt, cứ ôm bụng rên đau.

ngượng ngùng : "Xin nhé, bác sĩ, chỉ giỏi khâu vết thương thôi. Con bé ?"

Người đàn ông ngạc nhiên nhưng vẫn trả lời: "Tối nay con bé cứ kêu đau bụng mãi."

"Có ăn gì lạ ?"

"Cả nhà đều ăn giống , chỉ con bé tự nhiên kêu đau bụng."

"Con vệ sinh ?"

Cố Tiểu Khê bé gái, giọng dịu dàng.

Vừa , cô nhẹ nhàng xoa bụng cho con bé.

Hồi nhỏ, cô cũng từng đau bụng, lúc đó và bà ngoại cũng xoa bụng cho cô như .

Nhiều khi chỉ cần vệ sinh là hết đau.

Bé gái yên lặng một lúc, đó sang với ba: "Ba ơi, con vệ sinh."

Người đàn ông lập tức bế con bé .

Cố Tiểu Khê nghĩ một lát, cũng rời ngay mà đợi.

Một lúc , khi hai cha con trở , sắc mặt đứa bé khá hơn nhiều. Cố Tiểu Khê vẫn đề nghị: "Anh nên ở bệnh viện quan sát thêm một lúc hãy về, nếu con bé thấy khỏe thì tìm bác sĩ."

"Cảm ơn cô nhé!" Người đàn ông vội vàng lời cảm ơn.

"Không . Đôi khi trẻ con nhiễm lạnh cũng dễ đau bụng, hoặc thể do co thắt ruột. Dạo trời lạnh, nhớ giữ ấm cho con bé."

Cố Tiểu Khê cảm thấy đứa nhỏ mặc phong phanh, chỉ một chiếc áo mỏng.

Người đàn ông gật đầu liên tục, vội vàng cởi áo khoác của quấn cho con gái.

Cố Tiểu Khê khẽ mỉm , rời .

Trùng hợp , ngay khi khỏi bệnh viện, cô gặp thiếu niên mới cô khâu vết thương.

Cậu đang đẩy chiếc xe đạp, chậm rãi về phía . Thấy Cố Tiểu Khê, còn chủ động chào hỏi: "Chị sắp về nhà hả? Có cần đưa về ?"

Cố Tiểu Khê mỉm lắc đầu: "Không cần , ở gần đây thôi, vài bước là tới . Trễ , mau về , kẻo nhà lo lắng!"

"Được! Tạm biệt chị!"

Nói xong, thiếu niên nhảy lên xe đạp, nhanh chóng rời .

Cố Tiểu Khê rẽ trái, trở về ký túc xá.

Ngày mai cô bưu điện gửi đồ, còn định trồng cây nữa. Nghĩ , cô nấu nước tắm rửa ngủ sớm.

Sáng hôm .

Cố Tiểu Khê dậy sớm, nhưng thời tiết hôm nay , sương mù dày đặc đến mức tầm cực kỳ hạn chế.

Trong thời tiết thế , thích hợp ngoài trồng cây, nên cô tự mấy chiếc bánh bột cao lương để ăn sáng, đó bắt tay chuẩn đồ cần gửi hôm nay.

Hôm qua cô bàn với Lục Kiến Sâm về chuyện gửi bông, nên giờ cô chia thành bốn phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/75.html.]

Ban đầu cô còn định cho thêm vài xấp vải , nhưng đổi ý, chọn một tấm vải màu xanh quân đội, cắt chuẩn may hai chiếc áo gile bông, một cho ông cụ Lục và một cho ba Lục Kiến Sâm.

Hồi nhỏ, cô thích nhất là theo bà ngoại học bánh, theo bà nội học may vá.

Chiếc máy khâu cũ trong nhà, phần lớn thời gian đều là cô sử dụng. Cô cũng thích tự tay may quần áo cho .

bây giờ máy khâu, nên cô chọn cách khâu tay.

Có lẽ vì nắm vững kỹ thuật may vá hảo, quần áo, cô phát hiện tốc độ của cực kỳ nhanh. Kiểu dáng áo hình thành trong đầu, đầy hai mươi phút, một chiếc áo gile bông thành.

Sau khi xong, cô tự ngắm nghía một chút, cảm thấy kiểu dáng trông mắt, khí chất khá , hài lòng.

Chỉ là, kích cỡ chuẩn .

mà, áo gile to hơn hoặc nhỏ hơn một chút cũng , ảnh hưởng nhiều.

Rất nhanh, cô may thêm một chiếc lớn hơn một cỡ theo dáng của Lục Kiến Sâm.

lúc cô đang chọn vải để may quần áo cho bà cụ Lục và Lục thì Lục Kiến Lâm mang bữa sáng đến.

Cô lập tức hỏi: "Em kích cỡ quần áo của và bà nội ?"

Lục Kiến Lâm hai chiếc áo gile bông đặt giường, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc.

Đây là... chị dâu tự tay ?

Trông thật đấy!

Cậu cầm áo lên xem một lúc : "Quần áo của em chắc lớn hơn chị nửa cỡ, còn bà nội thì gần bằng . Áo của ông nội lớn hơn cái một chút nữa."

"Ừm. Em ăn sáng ! Chị ăn . Trong nồi còn bánh bột cao lương, nếu thích thì em cứ ăn."

Nói xong, cô chọn một tấm vải màu xanh đậm, thêm hai chiếc áo gile nam, một dày một mỏng.

Quần áo của bà cụ Lục, cô may thành áo gile, mà một chiếc áo bông mỏng tay.

Còn quần áo của Lục, cô kiểu áo bông ngắn mà cắt theo dáng áo khoác quân đội, tạo thành một chiếc áo bông cổ bẻ trông thanh lịch gọn gàng.

Nga

Chiếc áo tốn nhiều thời gian hơn, đến khi cô xong cũng mười giờ.

Cố Tiểu Khê chia đồ từng gói riêng, cho thêm hai xấp vải phần gửi cho Lục Kiến Nghiệp, đặt năm cuộn giấy vệ sinh mềm gói của Lục.

Phụ nữ mà, mấy ngày đặc biệt mỗi tháng đều cần dùng đến. Băng vệ sinh nhập khẩu khó mua, trong khi giấy vệ sinh do hệ thống đổi mới cung cấp chỉ mềm mại mà còn độ thấm hút , thể dùng thế khi cần thiết.

Chuẩn xong thứ, cô ngẩng đầu Lục Kiến Lâm: "Em thời gian ? Đi bưu điện với chị nhé."

Lục Kiến Lâm gật đầu: "Có chứ!"

"Vậy thôi!" Cố Tiểu Khê xoay lấy đồ.

Lục Kiến Lâm vội vàng : "Chị dâu, để em!"

Dứt lời, nhẹ nhàng nhấc cả bốn túi lên.

Cố Tiểu Khê chớp chớp mắt. Ối chà, khỏe dữ ?

Lúc , sương mù bên ngoài tan bớt, nhưng tầm vẫn quá , hai quá nhanh.

Tới bưu điện, Cố Tiểu Khê để Lục Kiến Lâm điền địa chỉ.

Lúc chuẩn rời , cô suy nghĩ một chút, liền lấy giấy bút thêm một bức thư gửi cho gia đình Lục Kiến Lâm.

Trên đường về, Lục Kiến Lâm nhịn hỏi: "Chị dâu, hôm nay trời , chị sẽ ngoài nữa chứ?"

Loading...