Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 748

Cập nhật lúc: 2025-12-11 18:29:45
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai phút , Văn Thiên Mộ thêm Cố Tiểu Khê bạn Quang Não, gửi qua hợp đồng tuyển dụng chính thức.

Cố Tiểu Khê mới điền xong hợp đồng, thì bên nhóm chat đội Phi Hồ, Đế Lam Hồ nhắn đến.

"Tiểu Khê , nãy em đăng ký v.ú em vũ trụ đúng ? Bệnh viện Quân đội Liên minh Cửu Tinh mấy hôm trao đổi với , họ chuẩn xin cho em một phúc lợi đặc biệt, sẽ sắp xếp một huấn luyện viên v.ú em vũ trụ cấp đặc biệt để hướng dẫn Kiều Dương và Tinh Thần cho đến khi trưởng thành. Người sẽ đến Lam Tinh trong vòng ba ngày khi v.ú em vũ trụ tiến hành đ.á.n.h giá sơ bộ cho hai bé."

Cố Tiểu Khê sửng sốt: "Bệnh viện Quân đội Liên minh Cửu Tinh còn phúc lợi kiểu ?"

Phúc lợi ở tinh tế quá !

Đế Lam Hồ còn trả lời, Mục Ly lên tiếng suy đoán: "Chắc là do em nhanh chóng tách huyết thanh tinh thú chín nên coi trọng, mới phúc lợi đặc biệt thế ?"

" . Phía bệnh viện Quân đội Liên minh Cửu Tinh cảm thấy em chăm hai đứa nhỏ cực, một khi nhiệm vụ khẩn cấp cần điều khỏi Lam Tinh, chuyện chăm sóc và giáo d.ụ.c bọn trẻ sẽ thành vấn đề. Bệnh viện chủ động giải quyết rủi ro ." Đế Lam Hồ nhắn nhanh.

Cố Tiểu Khê cảm xúc lúc , thật sự phức tạp.

Cô tự thấy gì to tát cho Bệnh viện Quân đội Liên minh Cửu Tinh, nhưng kiểu đãi ngộ thế , thật sự khiến cảm động!

Họ đúng là lo cho cô từ A đến Z luôn !

trong thâm tâm, cô vẫn cảm thấy, chuyện chắc chắn công lao nhỏ của đội trưởng Đế Lam Hồ.

Giờ thì chăm con , dạy dỗ và theo sát quá trình trưởng thành của hai bé cũng , cô cảm thấy vai trò của hình như... quá nhàn thì .

Thôi thì, ai bảo cô may mắn chứ!

Đến cô cũng ghen tỵ với chính !

Cả ngày hôm nay vốn chút phiền muộn âm ỉ, nhưng giờ tâm trạng đến mức cuốn trôi sạch mây mù trong lòng.

Trong nhóm chat chuyện với vài câu xong, cô liền lên lầu tắm rửa ngủ.

Chỉ là, đêm nay cô mơ thấy một giấc mơ quái dị.

Trong mơ, cô kẹt ở một nơi đầy rác rưởi bay khắp trời, mãi thoát , còn loại rác nhiều màu sắc từ trời rơi xuống.

Có một khoảnh khắc, Cố Tiểu Khê cảm thấy đống rác như chôn sống cô.

Tỉnh dậy thì trời sáng hẳn, Cố Tiểu Khê vỗ ngực, mặt đầy vẻ hoảng hốt.

Giấc mơ chôn trong rác thật sự quá đáng sợ, đến giờ cô vẫn còn cảm giác ngột ngạt .

Tuy nhiên, khi Lục Kiến Sâm từ ngoài bước , cảm giác khó chịu khi tỉnh mộng dường như cũng tan biến.

Cô nghĩ, vì đang m.a.n.g t.h.a.i sinh con nên bộ nhiệm vụ vận chuyển rác đều hủy, kỳ nghỉ kéo dài ba năm, bây giờ còn hơn hai năm nữa cơ mà!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/748.html.]

"Ác mộng ? Sao mặt mũi trắng bệch thế ?" Lục Kiến Sâm đưa tay sờ trán cô, đó ôm cô lòng.

"Ừm, mơ thấy giấc mơ lắm. Mấy đứa nhỏ dậy ?"

Cố Tiểu Khê rời khỏi vòng tay , chuẩn rửa mặt qua xem hai đứa nhỏ thế nào.

"Ông ngoại và cho tụi nhỏ uống sữa bột . Chuyện trực thăng cũng chuẩn xong cả. Ăn sáng xong sẽ đón ông Trang và , em với ông ngoại cứ đến thẳng kho lương thực cũ nhé, trực thăng đậu ở đó."

"Được."

Cố Tiểu Khê nhanh chóng chỉnh trang xuống lầu.

Sau khi ăn sáng xong, chia hành động, Lục Kiến Sâm đến bệnh viện, còn Cố Tiểu Khê thì đưa nhà xuất phát, Ngọc Thành Song ở Hoài thành, đến nhà họ Cố đưa Cố Vệ Quốc và Cố Đông Bảo gặp ông cụ Cố ở đồn công an. ...

Vân thành.

Cố Tiểu Khê bước xuống từ trực thăng, đặt chân lên đất Vân thành thì đột nhiên mắt cô lóe lên một tia sáng vàng.

Ánh sáng chói mắt xuất hiện quá bất ngờ khiến cô lóa, suýt nữa thì vấp một hòn đá chân.

Nga

May mà Lục Kiến Sâm phản ứng nhanh, kịp thời kéo cô .

Cố Tiểu Khê vững dụi dụi mắt, lúc một dòng chữ lớn màu vàng liền điên cuồng lóe lên mắt cô:

[Kỹ năng: Thuật Phục Hồi Linh Thực Hệ Mộc Cấp Một (cần tiêu hao 500 điểm công đức). ]

Cố Tiểu Khê dòng chữ mà giật .

Thuật Phục Hồi Linh Thực Hệ Mộc? Chỉ tên thôi thấy ngầu đó!

ngay khi cô định chi trả công đức để học kỹ năng thì hệ thống đột ngột nhắc nhở, cô hiện chỉ 349 điểm công đức, còn thiếu kha khá mới đủ 500.

Cô liếc xung quanh, ừm, trống trải, rác, cũng chẳng chỗ nào thể kiếm công đức tạm thời.

"Tiểu Khê, con đang ?" Giang Tú Thanh bế Tiểu Tinh tới, thấy con gái suýt ngã, đó ngơ ngẩn quanh, chẳng đang nghĩ gì.

"Không . Mẹ, để con bế cho!" Cố Tiểu Khê đưa tay nhận lấy con trai.

"Thế thì đường cẩn thận , đừng mà ngã nữa." Giang Tú Thanh lo lắng dặn dò.

Lúc Lục Kiến Sâm cũng bế con gái tới: "Mẹ, , con sẽ để mắt trông chừng Tiểu Khê."

Cố Tiểu Khê khẽ ho khan một tiếng đầy mất tự nhiên: "Em ngã ."

Chỉ là nãy ánh sáng vàng chói mắt thôi, chứ mất hồn !

Loading...