Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 742

Cập nhật lúc: 2025-12-11 18:23:18
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông cụ Cố tức đến độ mắt như lồi .

"Bà nhảm! Người nhà họ Cố xưa nay vẫn một lòng gắn kết, ông thể hại c.h.ế.t em ruột của . Đừng bà già c.h.ế.t tiệt bậy."

Cố Tiểu Khê : "Bên công an điều tra , lời bà nội cháu là bịa đặt. Năm đó ở một nhà khách gần nhà ga Thân thành từng xảy một vụ cháy lớn. Bà cháu tìm hiểu, trong c.h.ế.t khi đó cả ông bà nội và nhà của cháu. Hơn nữa, chính ông là bày mưu tính kế, là phóng hỏa."

Lúc ông cụ khiêng về giường, nhưng ông tức đến mức gần như bật dậy.

Có điều cơ thể ông cho phép, ông chỉ thể giận dữ đập tay lên giường.

"Không như ! Không ! Bà vu khống ông đấy. Vụ cháy đó rõ ràng là do mụ đàn bà nhà họ Tạ bày . Cháu bắt mụ , mụ là chị họ xa của bà cháu Hứa Dục Thu. Vì ghen tị với bà cháu, chiếm tài sản nhà họ Hứa nên mới thiết kế vụ cháy đó. Chúng cũng là ép leo lên con thuyền thối tha của mụ . Bảo Châu của ông là vô tội nhất, đáng c.h.ế.t là Nhiếp Thục Mẫn."

Cố Tiểu Khê khẽ nheo mắt, sắc mặt cũng lạnh mấy phần.

Thì , bà nội ruột của cô cũng c.h.ế.t trong vụ cháy năm đó.

"Vậy nên, vì sự hợp tác của Nhiếp Thục Mẫn, các g.i.ế.c c.h.ế.t ông cụ Tạ – Tạ Kính, để Cố Trạch Sinh phẫu thuật thẩm mỹ thành ông , trở thành nhà họ Tạ mang danh phận đoàn trưởng đúng ?" Cố Tiểu Khê đột ngột tung một câu chất vấn động trời.

Ông cụ Cố ngờ Cố Tiểu Khê cả chuyện , đột nhiên ông thấy sống lưng lạnh toát, mồ hôi lạnh túa .

Chuyện ... cũng lộ ?

Nếu bại lộ, thì con nhóc thể nhiều như ?

Chỉ trong vòng hai ba ngày, ông cảm thấy thứ như vượt khỏi tầm kiểm soát.

Ông rõ ràng sống kín kẽ, cẩn thận che giấu bí mật suốt mấy chục năm qua.

Cố Tiểu Khê thấy ông trả lời, liền tiếp tục bịa thêm một câu: "Tạ Châu vì sợ liên lụy đến Tạ Vong Hoài, khi c.h.ế.t để thư nhận tội. Bà thừa nhận trong lúc chăm sóc ông cụ Tạ bỏ t.h.u.ố.c độc, khiến ông t.ử vong. Sau đó tiếp tay cho Cố Trạch Sinh thế đ.á.n.h tráo thật."

Nghe đến đó, mắt ông cụ Cố đỏ bừng lên, tay nắm chặt, tức đau khổ.

"Không... Không ... Không hạ độc, là ông, là ông hạ!"

Lúc , ngoài cửa thêm nhiều cảnh sát chờ, Lục Kiến Sâm cũng đang ở đó cùng với cục trưởng Triệu và mấy khác.

Nghe thấy ông cụ Cố đột nhiên chủ động nhận tội, tất cả đều nín thở chờ đợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/742.html.]

Lúc , phản ứng của Cố Tiểu Khê ngoài dự đoán, cô căn bản tin lời ông cụ Cố.

"Ông đừng Tạ Châu đỡ nữa. Dù thì bao năm nay cháu vẫn gọi ông là ông nội, ông đúng là ích kỷ, nhưng đến mức mưu tài hại mạng. ai cũng Tạ Châu đổi phận để đến Kinh Đô hưởng phúc, vì cuộc sống hơn mà g.i.ế.c . Còn ông thì động cơ g.i.ế.c ?"

Ông cụ Cố Cố Tiểu Khê lên tiếng giúp gỡ tội, thoáng sửng sốt, đó nở một nụ cay đắng.

"Cháu còn nhỏ, chẳng hiểu gì . là t.h.u.ố.c độc hại c.h.ế.t Tạ Kính là do ông bỏ , nhưng t.h.u.ố.c đó là do Nhiếp Thục Mẫn đưa cho. Lúc đầu, Bảo Châu gì cả, bà vốn hiền lành."

Khóe môi Cố Tiểu Khê giật nhẹ, cố gắng giữ bình tĩnh, giọng mang theo sự bực bội rõ ràng: "Giờ là lúc ông nên nghĩ đến bản nhiều hơn, đừng cái gì cũng ôm . Ngay cả bà nội cháu cũng đổ trách nhiệm, ông cũng đừng nghĩ quá nhiều. Gánh tội khác đáng ."

Giọng cô mang theo sự giận dỗi, nhưng lời khá uyển chuyển.

Ông cụ Cố thấy cô thật sự đang cố gắng giúp thoát tội, trong lòng cảm xúc vô cùng phức tạp.

chẳng bao lâu , ông cũng hiểu lý do.

Cố Tiểu Khê cũng là cháu gái ông . Nếu ông gánh quá nhiều tội , e rằng cô cũng sẽ liên lụy, thậm chí chỉ trích.

Ban đầu ông thật sự định gì, nhưng giờ Tạ Châu c.h.ế.t, ông bỗng cảm thấy chuyện đều trở nên vô nghĩa.

Ông nhắm mắt , giọng trầm khàn: "Tiểu Khê, bao năm qua, ông một ông . Ngoài việc với ba cháu và cô cháu, thì thật ông cũng chẳng với các cháu. Giờ ông chỉ cầu xin cháu một chuyện."

Cố Tiểu Khê thoáng suy nghĩ, liếc ông một cái: "Ông ."

Ông cụ Cố ho vài tiếng : "Dù Tạ Vong Hoài nữa... hãy giữ mạng cho nó. Nó là một đứa trẻ đáng thương."

Ánh mắt Cố Tiểu Khê khẽ nheo .

Nga

Tạ Vong Hoài đáng thương?

Vậy con trai của cô cả, Tiểu Chí thì đáng thương ?

Chính cô trúng độc từ trong bụng cũng đáng thương chắc?

Tuy nghĩ , nhưng lời bình thản: "Có thể ông cháu rõ, Tạ Vong Hoài hiện nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là vẫn đang viện thôi."

Ông cụ Cố lắc đầu: "Bảo Châu c.h.ế.t , nó chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. Lục Kiến Sâm chẳng là quân nhân ? Cháu và thằng bé giúp nó giữ mạng, ông sẽ kể hết chuyện của nhà họ Tạ cho các cháu ."

Loading...