Cố Tiểu Khê khẽ nheo mắt : "Chỉ thôi? Chị gì khác ?"
Cố Tân Lệ thở hắt , bực bội : "Thì ông cụ Lư lúc đầu chịu đưa tiền. Sau đó chị tìm tới con trai ông ... Cuối cùng, chị bảo chị bằng chứng bọn họ đầu độc Tiểu Chí, chính bọn họ tay. Sau đó bọn họ mới chịu đưa tiền."
"Chị thật ngờ, nhà họ Lư đó đưa tiền xong, đầu mách với ông nội khốn kiếp của chị. Họ đ.á.n.h t.h.u.ố.c mê chị, đó khi chị dần tỉnh thì thấy họ là, chỉ cần giải quyết xong chị, chuyện coi như chấm dứt, cần liên lạc nữa."
Cố Tiểu Khê gật đầu tỏ vẻ hiểu: "Thì là nên chị mới moi tiền từ nhà họ Lư. Ngoài những chuyện , về chị còn phát hiện gì khác ?"
Cố Tân Lệ im lặng một lát mới lên tiếng: "Chị nghi là ông cụ Cố kẻ chống lưng. Số độc mà ông giấu, chỉ hại c.h.ế.t một hai , mà bất kỳ ai xích mích với họ đều xảy t.a.i n.ạ.n kiểu gì đó mà c.h.ế.t. Cố Tiểu Khê, chị đề nghị em bảo Lục Kiến Sâm bắt cô nhỏ để thẩm vấn thật kỹ, chị cảm giác bà ít chuyện. Bà thực dụng lắm, đa nghi, quanh năm suốt tháng chỉ quanh quẩn trong nhà, nếu ông cụ bí mật gì, thể nào bà cũng nhiều hơn chị."
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Sẽ thẩm vấn bà . Nếu bên chị còn gì cần khai nữa, lát nữa khi công an đến hỏi chuyện, chị cứ khai hết nữa cho rõ. Chị chỉ một con đường sống, đó là phối hợp thành thật."
Thật Cố Tân Lệ sợ đến đồn công an, nhưng vẻ mặt công vụ công tư phân minh của Cố Tiểu Khê, cô nhịn cố thêm một câu: "Cố Tiểu Khê, nếu giờ chị tiết lộ thêm một bí mật nữa, em thể nhờ Lục Kiến Sâm giúp chị , đừng để chị tù?"
Cố Tiểu Khê cô , chút cân nhắc: "Đến nước mà chị vẫn còn giấu bí mật ?"
Cố Tân Lệ như thể hết đường lui, thấp giọng : "Em bảo mấy xung quanh xa một chút , bí mật chị chỉ thể riêng với em."
Cố Tiểu Khê cũng quá cảnh giác với cô , cô thoáng qua Ngọc Thành Song đang xa, hiệu cho lùi .
Ngọc Thành Song nhẹ nhàng gật đầu, lưng xa thêm chút.
Bà con trong làng xem vốn dĩ cũng dám đến quá gần, giờ thấy chuyện gì đó, càng lùi xa thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/728.html.]
Cố Tân Lệ đảo mắt quanh một vòng, mới khẽ ho một tiếng, gần như thì thầm bằng giọng khàn khàn: "Chị còn một bí mật nữa, là liên quan đến chiếc ngọc bội mà đây em và chị tranh ."
Nghe đến đây, Cố Tiểu Khê sững . Cô ngờ Cố Tân Lệ sẵn sàng tiết lộ luôn cả bí mật về chiếc ngọc gian.
Nga
Thấy cô hỏi tiếp, Cố Tân Lệ cũng ý vòng vo, tiếp tục : "Cố Tiểu Khê, em chắc chắn ngờ , chiếc ngọc bội đó vốn thứ bình thường, bên trong một gian thần bí, thể cất giữ đồ vật, còn thể nuôi cá nữa."
Cố Tiểu Khê cô như một kẻ hoang tưởng: "Chị truyện cổ tích nhiều quá đấy ?"
Thấy cô tin, Cố Tân Lệ sốt ruột, giọng cũng lớn hơn vài phần: "Chị thật đấy! Đừng tin. Trước đây chị bảo gửi cá cho em ăn, là cá nuôi trong cái ao trong gian đó đấy. Chị chỉ là xui xẻo thôi, vô tình rơi vỡ chiếc ngọc bội, mới mất chỗ dựa lớn nhất của . Nếu thì chị cần để tâm mấy đồng tiền nhà họ Lư đưa."
Nói đến đây, cô ngừng một chút tiếp: "Chị từng với em , miếng ngọc đó là chị trộm của ông nội, chị dối . Lúc đầu chị cứ nghĩ che giấu kỹ, bao nhiêu năm qua trộm mà ông phát hiện. khi ông đ.á.n.h gãy chân chị, chị thấy ông lẩm bẩm phía , chị tay chân sạch sẽ, sớm đ.á.n.h gãy chân chị ."
"Cố Tiểu Khê, chị... chị cảm giác ông sớm chiếc ngọc trong tay chị, thậm chí luôn bí mật của nó."
Lời của Cố Tân Lệ khiến Cố Tiểu Khê im lặng một lúc.
nhanh đó, cô lắc đầu: "Có thể ông miếng ngọc đang ở chỗ chị, nhưng chắc là bí mật của nó. Nếu như miếng ngọc đó thật sự thần kỳ như chị , ông sớm tìm cách trở thành chủ nhân của nó ."
Cố Tân Lệ bĩu môi: "Cũng chắc . Có khi là chị nhanh tay, lấy ngọc sớm nên ông kịp phát hiện bí mật của nó chứ."
Cố Tiểu Khê liếc cô : "Cũng lý. Theo lời chị lúc thì miếng ngọc là do Tạ Châu gửi cho ông cụ Cố đúng ? Vậy tại Tạ Châu gửi một miếng ngọc quý giá và thần kỳ như cho ông cụ Cố?"
Cố Tân Lệ nhịn đảo mắt: "Dùng đầu mà nghĩ cũng , chắc chắn cái ngọc đó cũng là do Tạ Châu trộm ! Có thể Tạ Châu trong ngọc bí mật, nhưng rõ cụ thể là gì. Mà mất ngọc , thể là một nhân vật lớn. Ngọc trong tay Tạ Châu thì an , bà ai đáng tin để giao cho, thế nên mới gửi tạm cho ông cụ Cố giữ giúp."
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Phân tích của chị cũng khá hợp lý."