Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 714

Cập nhật lúc: 2025-12-11 18:02:02
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" cho ông , giờ trong nhà còn tiền nữa , ông mà khá lên nổi thì cũng mặc kệ ông, để con Bảo Châu của ông rước ông lên Kinh Đô mà hưởng phúc ."

Lúc đầu ông cụ Cố còn cố nhịn, nhưng bà cụ Cố c.h.ử.i quá bẩn, sắc mặt ông ngày càng khó coi, cuối cùng nhịn nữa mà bùng phát.

Ông chỉ ném cả gối về phía bà cụ Cố, mà còn nghiến răng cảnh cáo: "Bà mà còn c.h.ử.i nữa, coi chừng đập nát cái miệng của bà. Bà ăn của , dùng của mấy chục năm, mới bệnh vài ngày mà dám đối xử với thế . thấy bà đúng là sống nữa ."

Nếu là khi, bà cụ Cố chắc chắn sẽ sợ ông cụ Cố, nhưng hôm nay bà hề sợ, ngược còn phản kháng.

chạy thẳng bếp, bưng một chậu nước lạnh dội thẳng lên ông cụ Cố.

"Cố Bình Sinh, ông đừng tưởng ông giấu chuyện thì . Thằng cả là ông với con Bảo Châu sinh đúng ? Năm xưa nó chăm sóc đoàn trưởng Tạ, chăm sóc đến tận giường, đây là kế hoạch của hai đúng ? Không thì ông thể nhịn nổi ."

Vì quá tức giận nên giọng bà cụ Cố lớn, gào đến đỏ mặt tía tai.

"Câm miệng! Bà thêm một câu nữa, tin g.i.ế.c bà !" Ông cụ Cố tuy cử động , nhưng vẻ mặt lúc đó u ám, lạnh lẽo đến cực điểm.

Bà cụ Cố càng chọc giận hơn bởi câu , bà lao đến chỗ ông cụ Cố, cầm chậu nước trong tay đập tới tấp lên ông .

" theo ông bao nhiêu năm, nuôi ba đứa con do sinh, còn thiếu gì với ông? Vậy mà ông còn g.i.ế.c . sống nữa! Có c.h.ế.t thì c.h.ế.t cùng !"

Bà cụ Cố miệng thì hét như , nhưng thật chẳng đời nào c.h.ế.t thật.

Bây giờ bà dám tới như là vì ông cụ Cố động đậy , bên Kinh Đô hình như cũng cắt đứt liên lạc với ông , nên mới cả gan lớn mật.

ngờ rằng, ông cụ Cố chỉ dọa suông, mà thật sự thể liều.

Ngay lúc bà nghĩ khống chế tình hình, ông cụ Cố từ lúc nào lôi một vật từ gối.

Ông giơ tay, bóp cò.

"Đoàng!"

Tiếng s.ú.n.g vang lên, viên đạn sượt qua tai trái của bà cụ Cố mà bay vụt .

Bà cụ Cố c.h.ế.t lặng tại chỗ, đó sợ đến mức đái quần.

"Ông... ông còn giấu thứ nữa..."

"Câm miệng! Đóng cửa , ném vài quả pháo ngoài nhiễu âm, câm cái miệng , lo mà giữ cái mạng của bà. sống nổi, c.h.ế.t sẽ là bà."

Cố Tiểu Khê sững đoạn video đang phát, thấy ông cụ Cố lén giấu khẩu s.ú.n.g kiểu cũ gối, trong đầu cô lập tức dấy lên hàng loạt suy đoán như vỡ òa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/714.html.]

Ông cụ Cố mà cũng s.ú.n.g á?

Ông s.ú.n.g thật ?

Súng đó ở ?

Ông là đặc vụ ?

Hay là... do nhà họ Tạ đưa?

Trước ông cụ Cố từng một khoản tiền khổng lồ rõ nguồn gốc, bây giờ còn cả súng. Nếu nào đó chống lưng, thì chắc chắn thể nào.

Ngọc Thành Song liếc cô một cái, đó mở một đoạn video khác cắt sẵn.

Đoạn video bảy giờ sáng.

Nga

Hôm đó trong nhà tiếng súng, tuy ồn, nhưng vì hàng xóm xung quanh cũng nhạy cảm gì cho lắm, nên khi bà cụ Cố đốt vài quả pháo lấp l.i.ế.m thì cũng chẳng gây chuyện gì lớn.

lúc ăn sáng, hai ông bà cãi .

Lần chỉ là lời qua tiếng thôi.

Ông cụ Cố chê bữa sáng chỉ cháo loãng với dưa muối, bèn càu nhàu vài câu, bà cụ Cố thì như giẫm trúng đuôi, lập tức nổi khùng lên.

"Tiền trong nhà mất mấy , bây giờ chẳng còn một xu nào, hả? Ông ì đó chẳng gì, còn ăn thịt rồng chắc? Muốn ăn thịt rồng thì gọi Tạ Châu gửi tiền về ."

Ông cụ Cố cố nhẫn nhịn, kìm nén một lúc, nhưng cuối cùng vẫn nhịn nổi, quát lớn: "Bà câm miệng ! Đừng mở miệng là Tạ Châu! Muốn c.h.ế.t thì tiễn cho một chuyến!"

Bà cụ Cố im lặng một lúc, nhưng chẳng mấy chốc lẩm bẩm tiếp: "Tối qua nhà thằng cả cũng cãi , thằng cả đ.á.n.h nhập viện , hình như là tại Đại Lệ gây họa."

Ông cụ Cố thì sừng sộ lên ngay: "Bà gì? Nó hại ai?"

Bà cụ Cố hừ lạnh một tiếng: "Nghe , nó hại c.h.ế.t chồng cũ của nó, cái thằng họ Ân đó. Sáng nay nhà vệ sinh, Nhị Thành . Thằng nhóc đó còn hỏi mượn tiền nữa. Nó còn bảo con c.h.ế.t tiệt Cố Tiểu Khê cũng về Hoài thành , thế mà về thèm đến thăm chúng ."

chẳng đời nào cho mượn tiền, tiền dành để lo hậu sự còn mất sạch , giờ chỉ mong lo cho bà về thôi!

Vẻ mặt ông cụ Cố đang còn hung dữ, mà đến đây thì đột nhiên trở nên bối rối hiếm thấy.

Đợi đến khi lấy bình tĩnh, ông trừng mắt bà cụ Cố: "Mấy ngày tới bà cả. Đừng mà mơ tưởng đến mấy cái lợi lộc mà con c.h.ế.t tiệt Cố Tiểu Khê đưa cho. Nó bảo bà cũng đừng , cho cái gì cũng đừng nhận."

Bà cụ Cố thì khó hiểu: "Ông lú lẫn hả? Người cho đồ lấy? Chúng nó hiếu kính chúng là chuyện nên mà!"

Loading...