Tề Sương Sương ghé sát tai cô, thấp giọng : "Bọn em sáng nay xuất một lô chăn tơ tằm , lãi ròng hai vạn tệ, tất cả đều nhờ chị cả đó. Nhất định nhận lấy! Không từ chối nha."
Cô gói nhiều, chỉ là một phong bao lễ mừng một ngàn tệ, nhưng chăn tơ còn khả năng mang về cho cô gần mười vạn tệ lợi nhuận, thậm chí là nhiều hơn.
Nga
Chỉ nghĩ đến đó thôi, cô thấy như đang mơ.
nếu Tiểu Khê, đến một xu cô cũng chẳng kiếm .
Cố Tiểu Khê mỉm gật đầu: "Được, chị nhận. Cảm ơn em chúc phúc cho hai đứa nhỏ."
Chờ cô và Tư Nam Vũ con, cô nhất định sẽ đáp một phần lễ trọng!
"À đúng , ông nội em cũng tới , đang ở ngoài chuyện với ông nội Lục đó!"
"Vậy em giúp chị bưng đĩa trái cây , chị chào ông một tiếng." Cố Tiểu Khê đưa cho cô một đĩa trái cây.
Hai cùng khỏi bếp, mang trái cây mời .
Cố Tiểu Khê đặt đĩa trái cây xuống, xuống ghế ngoài sân, ông cụ Tề và ông cụ Lục trò chuyện vui vẻ.
Lục Kiến Sâm thì mượn bàn ghế của Lục Kiến Nghiệp, bày biện thêm bàn ngoài sân.
Nhà họ Lục lúc vô cùng rộn ràng, đến mười một giờ, khách khứa cũng gần như đến đông đủ.
Cùng lúc đó, Tất Văn Nguyệt đang núp ở một góc xa, ánh mắt âm u oán độc về phía nhà họ Lục.
Ông trời bất công như ?
Bọn họ hại cô thể sinh con nữa, mà Cố Tiểu Khê sinh một cặp bảo bối long phụng.
Nếu hai đứa trẻ đó c.h.ế.t , hoặc mất tích, thì Lục Kiến Sâm khi sẽ ly hôn với Cố Tiểu Khê nhỉ?
, nhất định sẽ ly hôn.
Cái con Cố Tiểu Khê đó yếu đuối như , từ nhỏ bệnh tật đầy , chắc chắn thể chăm nổi hai đứa bé .
Chắc chắn Cố Tiểu Khê trụ nổi .
Cho nên, hoặc là hai đứa nhỏ c.h.ế.t, hoặc là Cố Tiểu Khê c.h.ế.t!
Cô nhất định khiến bọn họ c.h.ế.t!
Chỉ cần nghĩ đến cảnh Lục Kiến Sâm sẽ hối hận, sẽ đau khổ, cô liền cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Cô cứ ở đó chằm chằm lâu lâu, mãi đến khi Tư Nam Vũ từ ngoài thấy cô , cô mới nhanh chóng xoay rời .
Tư Nam Vũ nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua bóng lưng Tất Văn Nguyệt, đó mới bước nhà họ Lục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/700.html.]
Chào hỏi qua các bậc trưởng bối quen , gọi Lục Kiến Sâm lên lầu chuyện.
" thấy Tất Văn Nguyệt."
Lục Kiến Sâm cau mày nhẹ: "Cô đến tìm Lục Kiến Nghiệp ?"
"Trước đây từng đến tìm vài , nối tình xưa. ánh mắt lúc nãy thấy đầy oán hận. Cậu bảo em dâu cẩn thận một chút, cũng để ý đến sự an của hai đứa nhỏ. Tâm lý phụ nữ đó lệch lạc . cô Tạ Vong Hoài đ.á.n.h đập nhiều quá, giờ bắt đầu trút giận lên kẻ yếu. Ở đoàn văn công một cô gái cô đ.á.n.h đến mức điếc tai, còn thấy cô đ.á.n.h cả trẻ con nữa."
"Ừ, ." Lục Kiến Sâm nhẹ gật đầu.
Điều họ là, khi Tất Văn Nguyệt rời lâu, Hà Lâm cũng xuất hiện ở đúng vị trí đó, quan sát nhà họ Lục.
điều bất ngờ, Lục Kiến Nghiệp ngoài hít thở khí liền phát hiện Hà Lâm.
Hai chạm mắt , Hà Lâm hung hăng trừng mắt Lục Kiến Nghiệp một cái bỏ .
Nhà họ Lục đúng là náo nhiệt thật.
Họ vui vẻ quá nhỉ.
Vậy nếu hai đứa bé c.h.ế.t thì ? Hoặc là bắt cóc thì ?
Haha... Thật đáng mong đợi!
Lục Kiến Nghiệp cau mày, nhưng cũng gọi Hà Lâm để chuyện.
Anh chỉ ngoài đó một lát, nhà.
Bữa tiệc mừng đầy tháng buổi trưa hôm đó vô cùng thịnh soạn, tổng cộng hai mươi bàn, khí náo nhiệt hẳn lên.
Bởi vì Lục Liên Thắng giữ chức vụ cao, nên các lãnh đạo từ quân khu đến tham dự cũng đặc biệt đông.
Thế là, Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm bế con quanh, chỉ nhận nhiều phong bì mừng, mà còn quen với ít .
Điều khiến bất ngờ là, khi tiệc mới ăn một nửa, vệ sĩ của bộ trưởng Viên đích mang đến một phần lễ vật chúc mừng, kèm theo một tập quyết định bổ nhiệm dành cho Cố Tiểu Khê.
Khi Cố Tiểu Khê xem xong quyết định bổ nhiệm đó, cả cô như ngơ ngác hình.
Vì đó là... quyết định bổ nhiệm cô trợ giảng chuyên ngành kỹ thuật cơ khí tại Trường quân đội Tây Ninh!
"Chuyện ... nhầm ?" Cố Tiểu Khê ngạc nhiên vệ sĩ mang giấy bổ nhiệm đến.
"Báo cáo, đồng chí Cố Tiểu Khê, cô nhầm . Đây là đề cử chung từ Bộ Công Nghiệp Quốc Phòng Thanh Bắc, Bộ Công Nghiệp Quốc Phòng tỉnh Tây Lĩnh và Bộ Công Nghiệp Quốc Phòng Quân khu Quảng Nam. Sau khi các cấp lãnh đạo nghiêm túc xét duyệt, chính thức phê chuẩn quyết định . Mong cô đến trường nhận chức ngày 1 tháng 9."
Cố Tiểu Khê gãi đầu, ngại ngùng : " còn học đại học, thể trợ giảng ở trường quân đội ? Hơn nữa từng giáo viên bao giờ cả."
Thậm chí cô còn định, khi năm nay khôi phục thi đại học, sẽ thi để học lấy bằng nữa kìa!
Giờ thì , còn cần thi đại học gì nữa?