Ăn no xong, cô đến nhà để xe còn trống trong nhà, từ gian lấy một đống linh kiện ô tô.
Đợi đến khi Lý Tiếu Nhất xuống lầu thì thấy Cố Tiểu Khê đang một chiếc ghế thấp, đeo mặt nạ, hàn linh kiện.
Lý Tiếu Nhất ngẩn mấy giây mới phản ứng : "Tiểu Khê, em đang bắt đầu lắp xe ?"
Cố Tiểu Khê đầu chị , mỉm gật đầu: "Ừ, Tết em nhận một lô linh kiện, tranh thủ lúc bụng còn nhỏ đem chơi một chút. Chị mau ăn cơm , em ăn ."
Lý Tiếu Nhất ngượng ngùng hỏi: "Cần chị giúp gì ?"
"Trước mắt thì , đợi em lắp tới đoạn cần giữ mấy cái linh kiện thì chị giúp em một tay là , lúc đó em gọi chị."
"Được, chị ở phòng khách nhé." Thật Lý Tiếu Nhất cũng bên cạnh, chỉ là lúc hàn thì tia lửa b.ắ.n tung tóe, thôi cũng thấy chói mắt.
Cố Tiểu Khê chứ thật cô thể tự xử lý tất cả.
Cho dù đồ nặng đến mấy cũng chẳng , cô thể khéo léo dùng Thuật Kéo Thả Rác Thải mà!
Dù các linh kiện lắp ráp của cô rác, nhưng kỹ năng thật sự hữu ích!
Vỏ ngoài và màu sắc của chiếc xe, cô chỉ cần dùng Máy Đóng Gói Vạn Năng Hệ Thống là thể cải tạo một cách hảo.
Hai giờ chiều, Lý Tiếu Nhất thấy Cố Tiểu Khê mãi gọi , bèn chạy qua xem một chút.
Khi phát hiện hình dạng chiếc ô tô dần hiện , trong lòng Lý Tiếu Nhất vô cùng kinh ngạc, bên cạnh một lúc lâu.
Mãi đến khi điện thoại trong nhà reo lên, chị mới rời .
Mười phút , Lý Tiếu Nhất đeo ba lô chạy ngoài: "Tiểu Khê, chị ngoài một chuyến. Bên Khang Thuận một nơi xảy tuyết lở, tòa soạn yêu cầu đến hiện trường đưa tin, lẽ tối nay chị về ."
Cố Tiểu Khê lập tức móc từ túi một đôi găng tay giữ nhiệt đưa cho chị : "Găng tay ấm, chị mang theo . Thanh Bắc lạnh lắm, chị nhớ mặc thêm đồ, mang theo chút đồ ăn nữa."
Lý Tiếu Nhất cảm thấy ấm lòng, mỉm : "Đừng lo, chị cùng của tòa soạn mà, sẽ đồ ăn."
"Không , chị chờ em một chút, cho em hai ba phút!" Cố Tiểu Khê lập tức bỏ đồ tay xuống, mở chiếc túi mang theo, lấy ba hộp giữ nhiệt thông minh.
"Trong ít đồ ăn, chị mang theo mà ăn dọc đường."
Vừa , cô lôi từ túi một túi vải, cẩn thận đặt các hộp cơm , đó lấy tiếp một đôi giày giữ nhiệt kiểu dáng thể thao.
"Chị, đôi giày siêu ấm, nhẹ, còn chống nước nữa. Chị đôi . Ban đầu em còn định giấu , chờ đến sinh nhật chị mới tặng."
Cô nháy mắt tinh nghịch.
Lý Tiếu Nhất cũng bật , lập tức đôi giày mới .
Nga
"Vậy chị đây! Em ở nhà nhớ cẩn thận, ngoài đường trơn lắm, đừng ngoài."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/678.html.]
"Vâng. chị mới là cẩn thận đó. Chị mang theo quần áo ? Lỡ tuyết to ướt hết thì ?"
"Có mang một bộ ."
Cố Tiểu Khê nghĩ ngợi một lúc, lôi một túi chống nước lớn đưa cho cô: "Chị để quần áo túi , chắc ăn hơn."
"Được." Lý Tiếu Nhất lấy đồ trong ba lô , cho túi chống nước.
Cố Tiểu Khê vẫn thấy áo bông của Lý Tiếu Nhất quá mỏng, liền lấy từ túi một chiếc áo khoác lông vũ dài đến mắt cá chân, cuộn gọn cho đỡ tốn chỗ, nhét túi chống nước giúp chị .
Lý Tiếu Nhất từ chối, mang theo đầy sự quan tâm của Cố Tiểu Khê mà rời .
Cố Tiểu Khê đóng cổng viện , tiếp tục công việc lắp ráp xe .
Đến bốn giờ chiều, một chiếc ô tô màu đen thành xong.
Cô lái xe ngoài chạy thử một vòng để kiểm tra hiệu năng, đó mới đưa xe gara.
Sau đó cô rửa tay, xuống ghế lười bắt đầu lướt cửa hàng trao đổi.
Lần , cô dùng phiếu mua sắm miễn phí để mua một tấn xăng, một tấn dầu diesel và một chiếc xe jeep màu đen.
Sau khi đưa xe gara, cô đổ đầy bình cả hai chiếc xe, gian tắm rửa, lúc mới bắt đầu nghỉ ngơi.
Ban đầu chỉ định chợp mắt một lúc, ngờ ngủ tới hơn tám giờ tối mới tỉnh dậy.
Cô cứ tưởng trong nhà sẽ vắng vẻ lạnh lẽo, nhưng khi xuống lầu thấy Lục Kiến Sâm đang bận rộn trong bếp, trái tim cô bỗng cảm thấy ấm áp hẳn lên.
Lục Kiến Sâm cảm nhận cô gái nhỏ nhà đến gần, lập tức , bước đến ôm cô lòng.
"Dậy ? Cảm thấy thế nào, chỗ nào thoải mái ?"
Cố Tiểu Khê khẽ mím môi: "Em mà. Em cứ tưởng về đơn vị chứ."
"Không. Tối nay về, sáng mai mới đơn vị." Lục Kiến Sâm cúi xuống hôn lên trán cô.
"Vậy ăn cơm thôi!" Cố Tiểu Khê lấy bữa trưa và bữa tối dinh dưỡng hôm nay , bày đầy kín cả chiếc bàn dài.
Lục Kiến Sâm thì bưng bát trứng Phượng Hoàng hấp mà tự đến: "Em ăn cái ."
"Ừm." Cố Tiểu Khê vốn thích món trứng Phượng Hoàng hấp .
Thấy Lục Kiến Sâm đang , cô suy nghĩ gì liền đút cho một miếng trứng hấp.
Lục Kiến Sâm bất đắc dĩ nuốt xuống, đưa tay xoa đầu cô: "Em tự ăn , ăn cái khác."
"Vậy ăn nhiều một chút. Mỗi ngày chỉ riêng mấy suất ăn dinh dưỡng ăn hết , mà em thỉnh thoảng còn nấu thêm món khác." Cố Tiểu Khê cảm thấy miệng nhỏ, ăn ít, nhiều món ngon thôi cũng thấy thèm, nhưng thực sự ăn nhiều.