"Chị dâu, chị nhà ạ?"
Lý Tiếu Nhất đang ngủ trong phòng thấy tiếng động, lập tức bò dậy khỏi giường.
"Tiểu Khê , em tới đây?"
"Em ngủ dậy vận động một chút, tiện thể ngoài xúc ít tuyết. Chị dâu, chị đang nghỉ ngơi ?"
Lý Tiếu Nhất xoa xoa tay, : "Trời lạnh quá, chị cũng chẳng việc gì, nên nghỉ giường thôi! Tuyết ngoài to thế, em đừng lung tung nhé. Trơn lắm đấy."
Cố Tiểu Khê cảm thấy trong nhà đúng là lạnh, nên lén dùng Thuật Tụ Nhiệt.
"Em nghĩ suốt cả ngày cũng , nên mới dậy hoạt động một chút. Chiều đưa cho em ít than tổ ong, chị dâu nếu thấy lạnh thì lát nữa bảo em sang lấy ít về đốt thêm lò nhé."
"Không cần đợi em , giờ chị sang lấy luôn." Lý Tiếu Nhất lập tức mặc thêm áo ngoài.
Bình thường chị ở trong khu nhà nhiều, Cố Đại Xuyên cũng chuẩn sẵn ít củi, nhưng than tổ ong thì còn nhiều.
Chủ yếu là vì mua than tổ ong phiếu, mà phiếu thì dễ kiếm.
Hai cùng che ô, đội tuyết sang nhà bên cạnh.
Cố Tiểu Khê bảo chị dâu khuân than trong sân, còn cô thì bếp, đó lấy từ gian một giỏ than củi, chuẩn mang qua cho chị dâu.
Lý Tiếu Nhất thấy, lập tức giật , hoảng hốt : "Tiểu Khê, em đừng động tay, để chị , để chị !"
Thấy chị dâu quá căng thẳng, Cố Tiểu Khê cũng cố nữa.
Lý Tiếu Nhất cứ mấy khuân đồ, còn Cố Tiểu Khê thì ở trong bếp nấu cho chị dâu một ít canh trừ lạnh.
Hai chuyện trong bếp một lúc, bất giác nhắc đến chuyện của Đinh Lan Di.
"Hôm qua của em nhận thư của Đinh Lan Di, em đoán xem cô gì nào?" Lý Tiếu Nhất với giọng bình thản.
Cố Tiểu Khê ngẩn một chút: "Cô còn dám thư cho em á?"
Lý Tiếu Nhất gật đầu: "Chứ nữa. Lần chuyện điều tra rõ , quan hệ với cô cũng là trong đoàn văn công, đó từng công khai theo đuổi cô , còn cưới cô , hai vốn mập mờ từ lâu. Đinh Lan Di từ chối gả cho . Sau chuyện lộ, cô cũng gả cho đó, nhưng cả hai đều đoàn văn công đuổi việc. Chị cứ tưởng đời sẽ bao giờ gặp cô nữa, ai ngờ chị đ.á.n.h giá thấp cô ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/674.html.]
Cố Tiểu Khê chớp mắt, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu: "Cô gì trong thư thế? Anh em chắc dính líu gì với cô . Chị dâu, chị đừng hiểu lầm em nhé."
Lý Tiếu Nhất bật : "Yên tâm, chị rõ chứ. Cô trong thư than thở với em, hối hận , giờ sống . Nhà chồng cho cô tiếp tục chăm sóc đứa con của chị gái cô , mà bản thì cũng thu nhập. đứa bé đó đang bệnh nặng, nên cô vay em em hai trăm tệ."
"Anh em chắc gì tới hai trăm tệ ?" Cố Tiểu Khê nhỏ giọng .
Cô rõ mà, khi cưới trai cô cũng nhiều tiền, mua đồ cho cô, cưới xong chắc chắn tiền đều do chị dâu quản lý cả.
Lý Tiếu Nhất xong liền bật : ", hai mươi tệ còn chẳng . Lá thư đó mang về nhưng , mà đưa thẳng cho chị. May mà em còn tỉnh táo, chứ thì chị dễ bỏ qua như ."
Nga
Cố Tiểu Khê gật đầu: " , chị dâu quản chặt em một chút. Anh sống tình cảm, thương , nhưng mà đưa thư cho chị nghĩa là để tâm đến chị đó. Để giúp cảnh giác hơn, chị thỉnh thoảng nên dạy bảo nhẹ nhàng, bảo tránh xa mấy loại xanh, ngoài thì yếu đuối, nhưng trong bụng đầy mưu tính ."
Lý Tiếu Nhất bật vui vẻ: "Em đúng là một lòng một với chị, chẳng bênh em chút nào cả."
Cố Tiểu Khê cũng cố nén ý : "Câu đúng mà cũng đúng. Em tất nhiên sẽ về phía trai em , nhưng chị là chị dâu em, hai là một nhà, cũng là nhà của em. Em mong hai thể bên đến bạc đầu, hạnh phúc suốt đời."
Lý Tiếu Nhất dáng vẻ chân thành dễ mến của cô, nhịn mà bật , đưa tay xoa đầu cô: "Bảo Lục Kiến Sâm thích em đến . Nếu chị là đàn ông, chị cũng thích em!"
Cố Tiểu Khê chọc : "Nếu chị là đàn ông thì em , cô đơn cả đời !"
Hai đang thì Lục Kiến Sâm và Cố Đại Xuyên cùng trở về.
Cố Tiểu Khê ngạc nhiên: "Hai về sớm thế?"
"Dạo tuyết lớn, tranh thủ về sớm chút, là trời tối mất." Lục Kiến Sâm xoa xoa tay cho ấm mới dám nắm tay cô gái nhỏ.
"Em gái , tối nay đừng nấu cơm nhé, với chị dâu em về nhà gói bánh chẻo, nấu xong mang qua cho bọn em." Cố Đại Xuyên .
Ban đầu Cố Tiểu Khê định từ chối, nhưng thấy chị dâu cũng gật đầu thì cô mới gật đầu theo: "Vậy ạ."
Chờ hai họ , Lục Kiến Sâm mới vòng tay ôm eo cô gái nhỏ, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại đỏ hồng của cô.
"Đỡ hơn ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Em thấy mà, gì khó chịu cả."
Lục Kiến Sâm nắm tay cô dắt nhà, thấy chiếc bàn ăn mới trong phòng, bế cô lên đùi , bàn tay to nắm lấy bàn tay mềm mại như xương của cô đặt lên môi, hôn nhẹ một cái.
"Là của , nên để họ đến nhà ."