Vợ – Lý Hoa Muội, thì chẳng thấy gì ghê cả, còn sang với Lục Kiến Sâm: "Lần đến đơn vị vội quá, chẳng đem gì theo. Nhà đoàn trưởng Lục cái áo bông nào cũ mặc nữa ? sửa cho hai đứa nhỏ mặc cho ấm."
Cô nhỏ, đang giường, Cố Tiểu Khê cũng . Thế là cô bật giao diện bạn bè vũ trụ Quang Não, gửi cho Lục Kiến Sâm hai tin nhắn.
Lục Kiến Sâm nhận ngay, xong tin nhắn cô gái nhỏ gửi đến, ánh mắt Hoàng Tiêu cũng trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
"Nhà phó đoàn Hoàng nếu cần mua thêm gì, thể một danh sách đưa cho . Mai vợ ở bệnh viện quân y, tối về thể mang về giúp. Quần áo của bọn trẻ cũng thể giúp mua, chỉ cần đưa tiền vải là , cô bạn thể lấy vải , cần phiếu vải. Bông cũng thể mang giúp về một ít, để các chị giày bông cho tụi nhỏ. Nếu thấy thì chiều đưa danh sách và tiền cho . Nếu mấy đang kẹt tiền, thể ứng , tháng lãnh phụ cấp trả cũng muộn."
"Cảm... cảm ơn đoàn trưởng Lục. lát nữa sẽ danh sách và đưa tiền cho , phiền hai ." Hoàng Tiêu lễ phép cảm ơn, nhưng trong lòng ngập tràn bất lực.
Lục Kiến Sâm nhỏ hơn sáu tuổi, đúng kiểu trẻ tuổi tài cao. Dù , nhưng tự trong lòng, vợ cư xử thô lỗ của khiến khó chịu .
Nga
Lý Tiếu Nhất vẫn yên tại chỗ, suốt cả quá trình lời nào.
Cố Đại Xuyên nhanh chóng bưng hai bát mì, đó hỏi Lục Kiến Sâm: "Em gái đỡ hơn ?"
"Người trong khu nhà ở cán bộ sáng nay em ngoài xúc tuyết, chắc là mệt quá , cứ để em nghỉ thêm một chút, chúng ăn ."
Lục Kiến Sâm bếp phụ bưng mì .
Ban đầu Lý Hoa Muội còn cảm thấy nhà đoàn trưởng Lục mời khách mà chỉ đãi mỗi mì thì keo kiệt, nhưng khi thấy bát mì bưng lên bàn là mì gà nước trong trắng nõn, bên chỉ trứng ốp la, còn cả thịt gà, rau xanh mướt và một miếng đậu phụ nhồi thịt, mắt cô lập tức sáng rực lên.
Bữa ăn thật là xịn quá trời!
Nhà cô nấu mì thì từ đến giờ là mì chay, dầu ăn cũng tiếc chẳng dám nhỏ quá vài giọt.
Hôm nay vớ bẫm , thiệt!
Sau đó cô cũng màng đến hai đứa trẻ nữa, tự ăn .
Đứa lớn năm tuổi thì thể tự ăn mì, nhưng đứa ba tuổi vì còn thấp, ghế mà miệng với tới miệng bát.
Cuối cùng vẫn là Lục Kiến Sâm mang một chiếc ghế nhỏ, để đứa bé lên đó ăn.
Ăn xong bữa trưa, Lục Kiến Sâm trở về phòng hôn nhẹ lên trán cô gái nhỏ đang ngủ say, đó gọi Hoàng Tiêu và những khác rời .
Lý Tiếu Nhất vốn định trò chuyện đôi câu với Cố Tiểu Khê, thấy cô đang ngủ thì cũng trở về phòng bên cạnh nghỉ trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/673.html.]
Cố Tiểu Khê ngủ đến tận hai giờ chiều mới tỉnh dậy, thấy bộ bàn ghế trong phòng khách, cơn sạch sẽ của cô bỗng nổi lên, thế là cô thẳng tay ném bộ bàn ghế kho chứa đồ cũ.
Ban đầu cô còn tưởng trong phòng trưng bày sản phẩm mới sẽ xuất hiện một bộ bàn ghế mới tinh, kết quả hiện là ván gỗ.
Vì thế, cô dùng Thuật Quét Dọn và Thuật Tẩy Rửa để dọn dẹp, sạch bộ ngôi nhà, đó dùng Máy Đóng Gói Vạn Năng Hệ Thống, kết hợp giữa gỗ và đá cẩm thạch bạch ngọc để tạo một chiếc bàn tròn xinh xắn.
Tiếp đó, cô dùng cùng loại gỗ để sáu chiếc ghế đệm mềm.
Sau khi dùng khăn lau sạch mặt bàn, cô mới nhận lấy suất ăn dinh dưỡng trưa nay, chậm rãi ăn một , lướt xem cửa hàng trao đổi.
Mười mấy phút , cô dùng một tấm phiếu mua hàng miễn phí để mua một tấn than tổ ong khói.
Mua một tấn là vì một phiếu miễn phí chỉ cho phép mua tối đa một tấn.
Sau đó, cô mua thêm một tấn len dê cao cấp, để máy sản xuất vải tự động chế tạo thành các loại vải len khác về màu sắc và độ dày.
Tấm phiếu miễn phí cuối cùng, cô mua một khoang hàng đầy ruột ấm nước nóng.
Nhìn thì quả là một khoang hàng siêu lớn, các ruột ấm đóng gói kỹ càng, ba loại kích cỡ, tổng cộng ba nghìn cái.
Ăn xong cơm, cô gian, dùng Máy Đóng Gói Vạn Năng Hệ Thống thiết kế hơn mười mẫu mã vỏ bình nước cho các ruột ấm , đóng gói .
Tiếp theo, cô đóng gói sáu trăm viên than tổ ong, sáu chiếc bình nước nóng với các kích thước khác , để robot giao hàng mang đến Hoài thành.
Đợi robot về, cô chuẩn một phần quà giống hệt như thế, gửi đến nhà cũ của nhà họ Lục để biếu ông bà nội.
Số than tổ ong còn , cô dùng thùng giấy dày chia nhỏ , đặt ba trăm viên ở góc bếp nhà , phần than còn thì cô chất đống ở sân, đợi khi nào trai tới, sẽ để mang một ít về.
Rảnh rỗi trở , cô thấy tuyết bên ngoài càng lúc càng dày, mặc đồ ấm, cầm dù và xẻng ngoài nữa.
Mười phút , cô dọn sạch một lượt tuyết nhà , thu hoạch thêm mười hai hộp dung dịch uống thanh nhiệt giải độc.
Khi cô xúc tuyết đến tận cổng nhà trai, thấy cổng sân khóa, liền đẩy cửa bước , khẽ gọi một tiếng.
"Chị dâu!"
Không thấy tiếng trả lời, cô liền dọn sạch tuyết trong sân đến gõ cửa phòng chính đang đóng kín.