Cảm động một lúc trong lòng, cô lấy một hộp trang sức từ trong gian , cẩn thận cất chiếc vòng tay ngọc phỉ thúy và hai miếng ngọc bình an đó.
Về đến nhà, cô thấy Lục Kiến Sâm ở nhà .
Trong phòng khách, ngoài trai và chị dâu cô, còn cả gia đình phó đoàn Hoàng.
Cố Tiểu Khê định chào hỏi , thì Lục Kiến Sâm nhanh chân đón , giúp cô phủi lớp tuyết bám mũ và áo khoác.
"Lạnh thế mà em còn ngoài ?"
"Không , em lạnh mà." Cô cởi mũ đầu , tháo luôn đôi găng tay giữ nhiệt tay.
"Em gái, múc cho em một bát canh gà nhé, cho ấm bụng." Cố Đại Xuyên lập tức bếp, múc một bát canh gà mang .
"Trưa nay em tính nấu mì canh gà, để em nấu cho ăn luôn nhé!"
Nga
"Không cần , em cứ , để ." Lục Kiến Sâm nhẹ xoa đầu cô một cái bếp.
Cố Tiểu Khê thuận thế xuống, khẽ gật đầu chào phó đoàn Hoàng và vợ : "Hoan nghênh hai đến chơi nhà ạ!"
Vị phó đoàn Hoàng mặc quân phục, dáng cao lớn, da ngăm, nhưng trông chính trực, ngũ quan đoan chính, khác với hình dung của cô đó một chút.
Còn vợ thì da đen nhẻm, gầy đét, cao lêu nghêu như cây sậy, mặc bộ quần áo chắp vá, còn thấy rõ từng miếng vá.
Hai đứa con nhà họ thì mặc phong phanh, mặt mũi trông sạch sẽ, nước mũi còn dài lòng thòng, cứ hít là nó lên lên xuống xuống theo nhịp thở.
Khi ánh mắt cô liếc qua, phó đoàn Hoàng bèn ngượng ngùng một câu: "Làm phiền !"
Cố Tiểu Khê định khách sáo bảo , thì vợ phó đoàn Hoàng lên tiếng: "Không ngờ vợ của đoàn trưởng Lục trẻ trung xinh như thế , quần áo cũng nữa, chắc mặc ấm nhỉ?"
Ngồi bên cạnh, Lý Tiếu Nhất cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, sắc mặt khẽ trầm xuống, nhẹ nhàng kéo tay Cố Tiểu Khê một cái: "Tiểu Khê, cổ áo em hình như ướt, là về phòng đồ ?"
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Ừm, cũng ."
Cô dậy thì thấy vợ phó đoàn Hoàng bất ngờ dùng tay lau nước mũi cho con gái nhỏ của , nước mũi dài tiên hắt xuống đất, đó lau luôn lên chân bàn ăn bát tiên.
Cố Tiểu Khê cảnh tượng đó cho buồn nôn chịu nổi, bất giác chạy cửa, nôn khan một trận.
Từ lúc m.a.n.g t.h.a.i đến giờ cô từng nghén buồn nôn, mà cảnh cho phát ói luôn.
Khi Cố Đại Xuyên bưng bát canh gà từ trong bếp , thấy cảnh đó thì lập tức hoảng hốt chạy .
"Em gái, em thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/672.html.]
Động tác nấu mì của Lục Kiến Sâm khựng một giây, cũng lập tức lao ngoài.
"Vợ ơi, em ? Có chỗ nào khó chịu ?"
Cố Tiểu Khê cũng rõ , lúc đầu chỉ là khô họng nôn, đó thì nôn đến trời đất cuồng, nước mắt từng giọt từng giọt lớn rơi xuống.
"Anh đưa em tới phòng y tế." Lục Kiến Sâm cuống lên, lập tức bế cô lên.
lúc , vợ của phó đoàn Hoàng bước , hếch mắt : "Cô chắc là nghén đấy! Người thành phố đúng là yếu ớt, m.a.n.g t.h.a.i tí mà phản ứng cũng lớn thế. ngày gì ."
Cố Tiểu Khê đưa tay lau khóe mắt ướt nhòe, khẽ lắc đầu với Lục Kiến Sâm: "Em , em chỉ về phòng nghỉ một lát."
Lục Kiến Sâm vẫn lo lắng, lúc Lý Tiếu Nhất tới, nhỏ giọng : "Để em gái Tiểu Khê về phòng nghỉ một chút , nghỉ ngơi một lát là thôi."
Chứ thật chị rõ, Tiểu Khê nghén gì hết, là đàn bà đó cho buồn nôn đến mức chịu nổi.
Nói thật, chị cũng thấy kinh thật sự.
Lục Kiến Sâm im lặng mấy giây, mới ôm cô gái nhỏ về phòng.
Đặt lên giường xong, định ngoài đóng cửa, thì Lý Tiếu Nhất chu đáo giúp hai khép cửa .
Lục Kiến Sâm cẩn thận giúp cô cởi áo khoác và giày, đắp chăn lên cho cô.
"Nếu lát nữa vẫn thấy khó chịu thì với , ?"
Cố Tiểu Khê vòng tay ôm cổ , nghiêng đầu ghé sát tai thì thầm vài câu.
Nghe xong, sắc mặt Lục Kiến Sâm lập tức đổi, thật sự ngờ cô gái nhỏ của buồn nôn đến mức đó chỉ vì cho thấy ghê tởm.
Anh đau lòng hôn lên trán cô, dịu giọng dỗ dành: "Em nghỉ ngơi cho , lát nữa ăn bữa dinh dưỡng nhé."
Anh quyết , ăn mì xong là sẽ bảo cả nhà Hoàng Tiêu rời .
Cố Tiểu Khê gật đầu, ngoan ngoãn nghỉ.
Trước khi ngoài, Lục Kiến Sâm tiện tay lấy một cuộn giấy ăn từ hộp giấy bàn, mang đưa cho Hoàng Tiêu.
"Các đến đơn vị vội vàng, cuộn giấy để lau mũi cho bọn nhỏ nhé, tụi nó ăn mặc phong phanh quá, dễ cảm."
Giọng bình thản, nhưng ý tứ nhắc nhở thì rõ mồn một.
Hoàng Tiêu vội vàng cảm ơn, nhận giấy tự tay giúp hai đứa nhỏ lau nước mũi.
Cúi đầu xuống thì thấy vợ lau mũi cho tụi nhỏ xong liền chùi ngay lên bàn ghế, Hoàng Tiêu cảm xúc rối bời, hít sâu một , lập tức dùng giấy lau sạch chỗ nước mũi bàn ghế và đất, đó nghiêm túc dẫn hai đứa nhỏ ngoài rửa mặt và rửa tay, mới bàn .