Bên ngoài lúc khá lạnh, nhưng trong phòng ấm áp. Trên đảo giờ gần như còn ai , xung quanh đặc biệt yên tĩnh.
"Anh đoán là tuyết sẽ rơi quá lâu ." Lục Kiến Sâm ôm cô lòng, để cô ngủ thêm một lát.
Cố Tiểu Khê thấy ấm áp, nên gối đầu lên n.g.ự.c ngủ thêm một giấc.
Gần trưa, tuyết bên ngoài ngừng rơi, chỉ một lát , lớp tuyết đọng mặt đất tan hết, đó là khung cảnh trăm hoa đua nở, tiếng chim ríu rít, đàn hải âu bay lượn đầy trời.
Phải, hòn Đảo Tình Nhân mà đó chỉ thấy kính và cát trắng, giờ đây đột nhiên mọc lên vô cây đào, cành nở đầy hoa, gọi là Đảo Đào Hoa cũng ngoa.
Mặt đất phủ đầy cỏ xanh như thảm, cảnh yên tĩnh, mê .
Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm nắm tay , dạo một vòng quanh đảo mới về căn nhà kính dùng bữa trưa.
Buổi chiều, hai mang theo máy ảnh chụp liền, chụp nhiều ảnh.
Chiều tà, họ cùng ngắm hoàng hôn, chụp thêm ít ảnh nữa.
Đêm đến, Lục Kiến Sâm cuối cùng cũng thực hiện mong ước của , ánh trăng vằng vặc, ôm chặt cô gái nhỏ đặt trong tim, ôm hôn, cùng ngắm trăng.
Sáng sớm hôm , hai rời khỏi Đảo Tình Nhân, về nhà công vụ.
Nhìn tuyết rơi bên ngoài cửa sổ, Lục Kiến Sâm khẽ thở dài: "Tuyết ở Thanh Bắc như ở Đảo Tình Nhân !"
Cố Tiểu Khê xong bật : "Ở đó chỉ thể nghỉ dưỡng, còn đây mới là cuộc sống của chúng !"
Lục Kiến Sâm xoay ôm lấy eo cô, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng mê .
"Anh đến đơn vị một lát, việc gì thì sẽ về nhanh thôi."
"Có mang chút đồ ăn cho lính của ? Tết nhất , để họ ăn một bữa tươm tất." Cố Tiểu Khê hỏi.
"Vậy mang ít bột mì nhé! Cho bọn họ tự gói bánh chẻo ăn."
"Ừm."
Cố Tiểu Khê lập tức lấy một trăm cân bột mì từ trong gian, đó đóng thêm một rổ rau củ và một cây giò to.
Lục Kiến Sâm dịu dàng xoa đầu cô, nhanh chóng mang theo đồ ngoài.
Không việc gì , Cố Tiểu Khê bên bàn xem hàng cửa hàng trao đổi, chuẩn sử dụng ba phiếu mua sắm miễn phí hôm nay.
Hôm qua cô nhiều thời gian chọn lựa, nên mua đại ba món đồ chơi. Lúc cô cẩn thận lựa chọn kỹ hơn, nhưng cuối cùng vẫn chọn ba mẫu máy bay lái.
Thấy tuyết bên ngoài mỗi lúc một dày, cô dứt khoát sang phòng khách bên cạnh, dọn mấy món đồ nội thất ít ỏi dựa tường, trải một tấm t.h.ả.m lớn giữa nền, đặt một cái đệm lên đó, đó xuống đất, dùng Thuật Phân Giải Cấu Trúc Không Gian để tháo rời một chiếc máy bay lái, bắt đầu nghiên cứu kết cấu của nó, tiếp tục lắp ráp như trò chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/665.html.]
Cô tháo cả ba mẫu máy bay lái một lượt, thì mắt bỗng hiện lên một hàng chữ vàng lấp lánh.
[Kỹ năng: Động Lực Học Không Gian Sơ Cấp (cần tiêu hao 10 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê bất ngờ, nhưng vẫn lập tức thanh toán điểm công đức.
Sau khi tiêu hóa xong kiến thức lĩnh hội trong đầu, một hàng chữ vàng khác xuất hiện.
[Kỹ năng: Vật Liệu Học Vũ Trụ Sơ Cấp (cần tiêu hao 100 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê hiểu hệ thống bắt cô học thêm vật liệu học, nhưng vẫn nhanh chóng tiếp thu kỹ năng.
Ngay đó, kỹ năng mới tiếp tục cập nhật.
[Kỹ năng: Phân Tích Vật Liệu Vũ Trụ (cần tiêu hao 100 điểm công đức). ]
Vừa học xong kỹ năng mới, mắt cô liền nở rộ một luồng sáng tím rực rỡ, một hàng chữ tím ánh vàng chầm chậm hiện .
[Kỹ năng: Tu Sửa Cấp Tám Sao (cần tiêu hao 500 điểm công đức). ]
Cố Tiểu Khê c.h.ế.t lặng cả mặt mày.
Cô chỉ tháo mấy chiếc máy bay lái chơi chơi thôi mà, kỹ năng tu sửa thăng cấp tiếp?
Mang theo cảm giác kỳ quái trong lòng, cô vẫn tiêu điểm công đức để nâng cấp kỹ năng sửa chữa của .
Nga
Chẳng , nghề chính của cô là Chuyên gia Thanh Lọc Rác ? Không nên ưu tiên nâng cấp nghề ?
Khi cô còn đang tiêu hóa những kiến thức mới từ kỹ năng, Lục Kiến Sâm về.
"Sao đất ?" Lục Kiến Sâm cúi , bế cô gái nhỏ đang ngẩn ngơ t.h.ả.m lên.
"Em mới mua ba chiếc máy bay lái, tháo chơi một chút. Chiều còn đến đơn vị ?"
"Không . mai trực, em cùng đến đơn vị ?"
"Em liệu ?"
"Không cả. Ngày mai trung đoàn sẽ một phó đoàn mới điều về, vợ cũng là vợ lính theo chồng. Họ sẽ đến báo cáo với ở văn phòng , nữ đồng chí cùng, em giúp tiếp đón một chút." Lục Kiến Sâm mỉm , dịu dàng xoa đầu cô.
Chủ yếu là, ngày mai nhiều việc, chủ yếu ở văn phòng, nên thời gian ở bên cô gái nhỏ nhà .
Cố Tiểu Khê nghi hoặc: "Sao đến báo cáo với ? Vợ lính theo chồng nên đến khu nhà ở sắp xếp đồ ?"
"Bên khu nhà tập thể vẫn phân phòng, tạm thời sẽ để và nhà ở căn phòng đơn mà cả với chị dâu em từng dùng lúc cưới."