Sàn tầng một cô lát gạch ván gỗ, mà để nguyên nền xi măng đ.á.n.h bóng, dù vẫn khá sáng và sạch.
Tầng hai thì lát gạch màu kem, mỗi phòng đều thiết kế sẵn phòng tắm khép kín, nên diện tích từng phòng lớn lắm.
mục tiêu chính là tiện nghi cho ở!
Năm giờ sáng, bộ phần công trình cứng thành, chỉ còn thiếu đồ nội thất và trang trí mềm.
Cố Tiểu Khê vội vã trang trí phòng, mà đặt một chiếc bàn ăn dài ba mét ở tầng một còn trống, kèm tám chiếc ghế, chuẩn một bữa sáng thịnh soạn cho cả nhóm.
"Ăn sáng xong các nghỉ ngơi một buổi sáng mới lên Kinh Đô ?" Cố Tiểu Khê hỏi Lục Kiến Sâm.
Nga
"Bọn lát nữa luôn, tranh thủ về sớm một chút."
Lục Kiến Sâm quen với việc nhiệm vụ ban đêm nên chẳng thấy buồn ngủ gì cả, lúc sang Ngọc Thành Song và Bạch Nguyên Vũ.
" !" Ngọc Thành Song cảm thấy bữa , thực sự còn chút buồn ngủ nào.
Bạch Nguyên Vũ cũng gật đầu: "Đi sớm một chút cũng , xong việc còn kịp về ăn trưa."
"Buổi trưa chắc chắn chuẩn đại tiệc cho mấy ."
Cố Tiểu Khê c.ắ.n một miếng bánh mì tay, đó sang Ngọc Thành Viêm: "Nhà xây xong , nếu thì cùng luôn cũng ."
Ngọc Thành Viêm mỉm gật đầu: "Vậy thì cũng xem thử thủ đô của chỗ em thế nào."
Cứ như , ăn sáng xong, Lục Kiến Sâm cùng ba liền rời .
Cố Tiểu Khê thì bắt tay sắp xếp khu bếp mở ở tầng một. Cô lấy một bộ dụng cụ nấu ăn từ phòng trưng bày sản phẩm mới, mang bày biện.
Sau đó, cô dùng máy đóng gói hệ thống để thiết kế cả một dãy tủ sát tường bên , thêm một bàn việc rộng rãi, cửa hàng trao đổi mua thêm hai chiếc ghế bánh xe và hai ghế sofa lười tựa màu sắc tươi sáng, thoải mái.
Chỉ một vài điểm nhấn nhỏ, gian tầng một hề chia phòng giờ rộng rãi sang trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/626.html.]
Lên tầng hai, cô treo rèm cho từng phòng, đặt đó mỗi phòng một chiếc giường đơn giản nhưng thoải mái, trực tiếp trở về gian của tắm rửa và ngủ.
Cô hề , mới chợp mắt, ít ngang qua nhà cô từ sáng sớm ngắm .
Lúc , vợ của viện trưởng Trần, Lâm Phương Nghĩa, cũng đang trong sân nhà sang bên cạnh: "Ông Trần, mới hai ngày mà nhà con bé Tiểu Khê hình như xây xong đó! thấy mà cứ như đang mơ."
Viện trưởng Trần đang đ.á.n.h răng, liếc mắt qua : "Thằng nhóc Lục Kiến Sâm , tối qua dậy thấy cả trăm, hai trăm đang phụ xây nhà, kiểu đó mà xong mới lạ."
"Bức tường trắng ngói đen sạch sẽ thanh nhã, thật đấy. Nhất là mấy cái cửa sổ, to ơi là to, chắc chắn trong nhà sáng lắm. Nhà cũng sửa như ? Nhà mà thì ở cũng thoải mái hơn, con trai lấy vợ cũng khí thế hơn chút. Ông tranh thủ hỏi con bé Tiểu Khê xem hết bao nhiêu tiền nhé?"
"Nay con bé , lúc bà thấy nó thì tự hỏi !"
"Được, để hỏi nó."
Thế là, khi ăn sáng xong, Lâm Phương Nghĩa ngoài mua đồ ăn, cứ chờ cổng nhà bên cạnh xem khi nào Cố Tiểu Khê mở cửa.
Bà chờ mãi, chờ đến tận mười hai rưỡi trưa, cuối cùng cũng thấy Cố Tiểu Khê bước mở cửa.
"Tiểu Khê, thì cháu ở nhà ?" Lâm Phương Nghĩa tươi gọi.
Cố Tiểu Khê cũng mỉm đáp : "Dạ, tối qua cháu thức trắng cả đêm, ngủ tới giờ mới dậy. Bác Lâm ăn trưa ạ?"
"Ăn xong . Tiểu Khê, nhà cháu xây quá, mà bác cũng sửa nhà luôn. Cháu thể cho bác , hết bao nhiêu tiền ? Bác tính toán thử."
Cố Tiểu Khê giơ ngón tay lên hiệu: "Nếu tính đồ nội thất, thì ba trăm tệ là đủ. Nếu bác sửa nhà, thì tranh thủ dọn dẹp chiều nay luôn , cháu giúp bác. Mấy xây nhà mà cháu gọi về sẽ rời Thanh Bắc ngày . Họ xây nhanh, mà rẻ, bác thì tranh thủ hai hôm nhé!"
Lâm Phương Nghĩa khựng một chút: "Phải quyết định nhanh ? mà vật liệu xây dựng dễ mua chứ?"
"Vật liệu họ lo hết, là gói trọn gói luôn. Mấy thứ đồ của nhà thì mang , còn nếu lấy thì họ sẽ xử lý như rác, hoặc tái sử dụng. Nếu bác chắc chắn xây, chiều nay cháu qua phụ bác thu dọn đồ và vẽ bản thiết kế sơ bộ. Sau đó bác và nhà chỉ cần dọn sang nhà khách ở tạm hai ngày là ."
"Thật sự chỉ cần ba trăm tệ là thể xây xong ?" Lâm Phương Nghĩa hỏi nữa.
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Vâng. Nếu bác quyết , mấy món đồ trong nhà nếu giữ thì cứ dọn sang sân nhà cháu, đỡ mất thời gian. Hoặc là bác hỏi ý kiến bác Trần nhà mới quyết định?"
Lâm Phương Nghĩa lắc đầu, lập tức quyết định luôn: "Chuyện trong nhà là bác lo, ông sẽ đồng ý thôi. Thật căn nhà mỗi ngày đều sửa chỗ chỗ , thì mái sẽ dột. Trời nóng thì nóng hầm hập, lạnh thì lạnh cắt da, bác sửa từ lâu mà cứ thấy phiền phức. Lần là thấy cháu mà gây ồn ào gì, đấy hết, bác mới quyết luôn."