"Vậy bảo dọn rác gần đây, em tranh thủ ăn chút gì đó ."
"Dạ." Cố Tiểu Khê gật đầu, nhặt ít cành khô và gỗ vụn gần đó, nhóm một đống lửa ở khu đất trống phía .
Chỗ đất trống cũng chính là nơi dựng nhà tạm, mà doanh trại tạm của Lục Kiến Sâm họ cũng ở gần đấy, đồ đạc của cô cũng ở đó, nên cô chạy về ôm một thùng giấy , dựng lên một cái giá sắt, bắt đầu nướng cơm ống tre.
Cô cũng canh nướng, mà tranh thủ lúc ai để ý, giúp gom dọn đống rác xây dựng đổ ngổn ngang .
Điều khiến cô bất ngờ là, những thứ đó khi ném kho chứa đồ cũ, chẳng đổi viên gạch nào, nhưng nhận một cuộn bạt dầu chống thấm nước.
Cô gom thêm một đợt rác xây dựng nữa...
Lại nhận thêm một cuộn bạt dầu!
Thế là cô lặng lẽ chạy xa hơn để gom thêm rác xây dựng. Không ngờ, chỉ trong chốc lát, cô tích góp hơn hai mươi cuộn bạt dầu.
Quay trở đống lửa, cô lập tức rửa tay, kiểm tra nhiệt độ lửa, lấy mấy ống cơm tre nướng chín , nhanh tay nướng thêm một mẻ khác, đó gọi Lục Kiến Sâm và mấy khác tới ăn cơm.
Lần nữa ăn cơm ống tre, Lý Khôn mặt mày hớn hở: "Chị dâu , chị bên cạnh, mấy nhiệm vụ bọn em đúng là hạnh phúc thật đấy!"
Cố Tiểu Khê bật : "Sau nếu các nhiệm vụ nào tiện mang theo chị, thì cứ cho chị cùng nhé."
Lý Khôn xong tươi: "Em thì lắm, nhưng cái xem quyết định sáng suốt của cấp thôi. Mà chị xem, các lãnh đạo chẳng sáng suốt đấy ?"
Mấy chiến sĩ xung quanh cũng phá lên ha ha, mấy ngày nay ai cũng căng thẳng, giờ hiếm khi mới thả lỏng một chút.
Ăn cơm xong, Cố Tiểu Khê lén đưa cho Lục Kiến Sâm mấy tấm vải dầu: "Cái ... thể dùng để lợp nhà ?"
Lục Kiến Sâm gật đầu: "Được. Bây giờ chỗ nào cũng là đống đổ nát, gần như chẳng còn viên ngói nào nguyên vẹn, cái thể dùng mái cho nhà tạm. Có cái thì đỡ vất vả hơn nhiều, ít cũng giúp một phần dân nạn sớm nơi ở."
"Vậy tiếp thôi." Cố Tiểu Khê cũng đầy hăng hái.
Nga
Lục Kiến Sâm dịu giọng dặn dò: "Đừng quá sức, mệt thì nghỉ ngơi, ?"
"Em ." Cố Tiểu Khê gật đầu, tiếp tục .
Cô vợ nhỏ của còn chịu ngủ, quân nhân như thể nghỉ sớm , thế là cũng nhanh chóng lao công việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/605.html.]
Nhờ sự nỗ lực của , đến sáng hôm dọn nhà tạm đầu tiên, căn thứ hai, thứ ba, thứ tư...
Vì càng ngày càng nhiều sắp xếp định, tốc độ dựng nhà ở tạm càng nhanh hơn.
Năm ngày , khu vực do Lục Kiến Sâm phụ trách cơ bản khôi phục trật tự sinh hoạt. Nhiều dân còn tự phát sửa đường, sửa nhà, những việc trong khả năng của .
Ngày mười tám tháng tám, Lục Kiến Sâm nhận nhiệm vụ mới, còn Cố Tiểu Khê thì hội ngộ với các đồng nghiệp ở trạm y tế, đến hỗ trợ một điểm y tế khác trong huyện.
Vừa thấy Cố Tiểu Khê, trong lòng Quý Ngọc thoải mái, đặt hành lý xuống liền bắt đầu móc.
"Có quan hệ thật , cứu nạn mà cũng chăm lo đủ kiểu. Một bác sĩ mà dọn đống đổ nát, buồn nhỉ! Chắc là dọn thì !"
Lần Cố Tiểu Khê cũng chẳng khách khí nữa: "Cô là con gái của Tạ Phương nhà họ Tạ đúng ? Cô nhằm như thế là ý ai? Là Tất Văn Nguyệt? Hay là Tạ Vong Hoài? Hay đơn giản là đầu óc cô vấn đề?"
"Cô... cô linh tinh gì đấy!" Quý Ngọc ngờ, mới rời mấy hôm mà Cố Tiểu Khê rõ cả phận của .
" linh tinh? Cô ghét vô cớ, nào cũng sủa loạn như đồ điên. Cô quan hệ cửa , thì quan hệ của là đến để cứu trợ đấy, chẳng sung sướng dễ chịu gì nhé! Nhà họ Tạ mấy càng giỏi dùng quan hệ ?"
" thèm với cô! chỉ đơn thuần là thấy chướng mắt cô thôi!" Quý Ngọc nghiến răng nghiến lợi.
Cố Tiểu Khê bật khẽ: "Trên đời thấy chướng mắt nhiều lắm, cô là cái thá gì?"
Quý Ngọc hình, từng gặp ai mà mắng kiểu .
Y tá Thẩm bên cạnh mà cũng nhịn : "Bác sĩ Cố, cô đừng để ý đến cô , cô chẳng qua là tự chuốc khổ. Mấy hôm lãnh đạo đến kiểm tra, cô phê bình, giờ tâm trạng mới khó chịu đấy."
Quý Ngọc lập tức nổi khùng: " phê bình tại cô ? Là do cô cầm nhầm t.h.u.ố.c nên mới phát nhầm!"
Y tá Thẩm hừ lạnh một tiếng: "Còn hổ! Rõ ràng là mắt mù, đưa nhầm t.h.u.ố.c cho khác. Là đưa nhầm chứ t.h.u.ố.c sai!"
Cố Tiểu Khê lạnh giọng: "Làm việc thiếu nghiêm túc như , nhất đừng y tá, hại hại ."
"Chuẩn luôn." Y tá Thẩm lập tức gật đầu đồng tình.
Nghe , Quý Ngọc đột nhiên bật hu hu.
Bác sĩ Mai ngang qua đầu đuôi câu chuyện thì nhanh chóng rút lui, sợ Quý Ngọc gọi bắt phân xử.
Cố Tiểu Khê thì , mà xuống Quý Ngọc đang xổm đất , hỏi giọng lạnh tanh: "Nghe cái tên Tạ Vong Hoài trong nhà cô là do bảo mẫu nhà họ Tạ – Tạ Châu sinh ? Còn cô cũng là con của Tạ Châu, thật giả thế?"