Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 601

Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:40:12
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi Cố Tiểu Khê chợp mắt một lúc tỉnh dậy, cô phát hiện bên ngoài trời đang mưa.

Ban đầu chỉ là mưa nhỏ, nhưng đến bốn giờ chiều, mưa bắt đầu nặng hạt, đoàn xe cũng đành dừng nữa.

Bác sĩ Hồ thở dài: "Trời mưa to thế , công tác cứu hộ sẽ càng khó khăn hơn."

"Đường thông, giờ đoàn xe dừng, đến bao giờ mới đến nơi nữa." Bác sĩ Lý cũng thở dài theo.

"Xem tình hình , chắc sáng sớm mai mới tới nơi." Bác sĩ Mai cũng ngao ngán.

" xuống xe vệ sinh." Quý Ngọc bỗng nhiên lên tiếng.

Cả xe lập tức chìm im lặng.

Đi vệ sinh thì với bọn họ gì?

"... áo mưa." Quý Ngọc đầy bức bối.

Cuối cùng, vẫn là nữ bác sĩ của sư đoàn 9 cầm một cái ô theo cô xuống xe vệ sinh.

Cố Tiểu Khê thì dọn mấy cái thùng giấy , lấy từ trong một thùng một chiếc bếp nhỏ gọn, dùng củi mà bọn họ nhặt nhóm lửa lên.

Những khác xe đều cô với ánh mắt kinh ngạc, bác sĩ Cố còn mang theo cả bếp lò nữa ?

Thấy vẻ mặt , Cố Tiểu Khê tùy tiện giải thích một câu: "Cái vốn mang theo để sắc t.h.u.ố.c bắc, giờ dùng xe cũng , sẽ chú ý lửa."

Vừa , cô lấy một cái nồi nhôm nhỏ xíu từ trong thùng giấy, đổ chút nước, đặt trong nồi mấy ống tre đựng cơm tròn tròn cao hơn cái bát một chút, đem hấp lên.

Vì nồi nhỏ, nên đầu chỉ hấp bốn cái cơm ống tre, khi nóng một chút, cô đưa phần cơm ống tre đó cho bác sĩ Hồ và bác sĩ Lý , tiếp tục hấp bốn ống nữa.

Bác sĩ Hồ ngại, : "Bác sĩ Cố chuẩn chu đáo quá ."

Bác sĩ Lý cũng theo: "Trong tình huống mà còn cơm nóng để ăn, thật sự ngờ tới."

Phía đối diện, bác sĩ Mai và những khác thì ngưỡng mộ, thấy chạnh lòng.

"Giờ điều kiện khó khăn, chúng bác sĩ thì càng cần thể lực mới sức tham gia cứu hộ tiếp theo. Mấy hôm ốm, cũng nhờ bác sĩ Hồ và bác sĩ Lý chăm sóc. Lúc cơm ống tre cũng nhiều, ai cũng phần. Bác sĩ Mai bên đó cũng ."

Câu cuối cùng của Cố Tiểu Khê khiến nhóm bác sĩ Mai càng thêm ngại ngùng.

Lúc Quý Ngọc và họ , đúng lúc Cố Tiểu Khê chia cơm ống tre cho bên bác sĩ Mai, trùng hợp phần của họ.

Vừa về tới, thấy những khác đang ăn cơm ống tre thơm lừng, Quý Ngọc lập tức giữ bình tĩnh.

"Phát cơm ? Sao phần bọn ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/601.html.]

Y tá Thẩm cũng ăn, Quý Ngọc chất vấn xong, nhịn phản bác: "Bọn nợ cô ? Cơm ống tre là bác sĩ Cố mang theo, bộ hậu cần quân đội phát. cũng mà ăn ?"

"Tại thể mang cơm ống tre?" Quý Ngọc tức đến phát .

Bọn họ rời thì những khác ăn ngon lành .

còn thấy trong cơm ống tre của bác sĩ Mai cả thịt, thịt ba chỉ với thịt xông khói, còn đậu xanh, thôi thấy ngon.

Nga

Cố Tiểu Khê lười để ý, tiếp tục hấp mẻ cơm ống tre thứ ba.

Y tá Thẩm hừ một tiếng: "Cô cũng thể mang mà."

Nghe , Quý Ngọc lập tức xuống, ôm lấy chân rưng rức, trông như thể chịu nỗi oan khuất to lớn lắm.

Cố Tiểu Khê mà chỉ cạn lời, mang tính tượng trưng hấp thêm vài phút, lấy cơm ống tre , chia cho y tá Thẩm một phần, giữ một phần cho , hai phần còn đưa cho nữ bác sĩ bên sư đoàn 9.

"Hai cái là phần của . Ăn xong đừng vứt ống tre , rửa sạch, đến khu vực thiên tai thể dùng để nấu cháo t.h.u.ố.c cho bệnh nhân ăn, cũng thể đựng t.h.u.ố.c bắc sắc."

"Được." Bác sĩ Hồ lập tức gật đầu.

Những khác cũng đồng loạt gật đầu theo.

Khi Cố Tiểu Khê đang ăn cơm, Quý Ngọc vẫn còn đang . Rõ ràng đồng nghiệp của cô đưa ống tre đựng cơm cho , mà cô vẫn kiêu ngạo chịu ăn.

Sau khi ăn xong, Cố Tiểu Khê nấu thêm một ấm nước sôi, bảo mang bình đổ đầy nước.

lúc cô chuẩn tắt lửa, thu dọn cái bếp nhỏ thì bác sĩ Mai gọi cô .

"Bác sĩ Cố, đừng tắt bếp vội, cho mượn một lát để hong đồ ? Quần áo giặt hôm qua khô, đang nhét hết trong ba lô . Mưa lớn thế , đến khu vực thiên tai chắc chẳng gì để ."

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Được mà, cô cứ hong ."

Vừa , cô lấy từ trong thùng giấy một cái giá sắt lắp ráp , đặt lên bếp lửa. Một giá hong đồ tiện dụng thế là xong.

Bác sĩ Mai nhịn : "Bác sĩ Cố đúng là khéo tay thật."

"Chồng là quân nhân, học theo cũng khá nhiều kỹ năng sinh tồn ngoài trời."

Nói , cô lấy từ trong ba lô một ít túi chống nước chia cho .

"Mọi nhớ bỏ quần áo hoặc những thứ quan trọng túi chống nước nhé, đến khu vực thiên tai dùng sẽ tiện hơn. Mưa thế , đoán ngày mai cũng chắc tạnh."

" thấy thật đấy. Giờ trời còn tối đen , mưa còn to hơn lúc nãy nữa." Bác sĩ Hồ , chọn túi chống nước để đựng quần áo.

Nếu đồ đạc ướt hết thì với những bác sĩ như họ, công việc chắc chắn sẽ khổ sở hơn nhiều.

Loading...