"... cũng chỉ là tình cờ , liền với chị rằng quen cô, rằng cô là bác sĩ ở Bệnh viện Quân y Thanh Bắc. Chị họ lúc đó mới quyết định đợi đến khi rể nghỉ phép thì cùng đến Thanh Bắc. cũng là vì hẹn với họ nên mới từ Kinh Đô đến đây."
Nếu sớm sẽ xảy chuyện như , nhất định sẽ để họ đến.
Cho dù Thư Tâm câm suốt đời.
Tất cả... đều là do lắm lời, mới gây hậu quả như !
Nghe xong những lời của Đới Kha Vũ, lòng Cố Tiểu Khê cũng trĩu nặng, vô cùng khó chịu.
Cô thể ngờ rằng, chuyện liên quan đến cô.
Tự nhiên trong lòng cô trào lên cảm giác " g.i.ế.c , nhưng vì mà c.h.ế.t".
Một nỗi nghẹn ngào, đau đớn... thể diễn tả thành lời.
Y tá Tần ngoài cửa phòng bệnh thấy lời của Đới Kha Vũ, vẻ mặt cũng đầy kinh ngạc.
" thật sự xin !" Cố Tiểu Khê bất lực .
"Không của cô, là của !" Đới Kha Vũ trông cực kỳ đau buồn, tự trách đến mức bật .
Mà Thư Tâm cuộc trò chuyện giữa hai cũng cúi đầu, lặng lẽ rơi nước mắt.
Cô bé , tất cả đều là vì . Vì mà ba mới đến Thanh Bắc.
Do thường xuyên viện, cô bé dù còn nhỏ nhưng lờ mờ hiểu thế nào là cái c.h.ế.t.
Cố Tiểu Khê nhận cuộc trò chuyện đang ảnh hưởng đến tâm trạng của Thư Tâm, liền nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác, cố gắng chuyện dỗ dành cô bé. ...
Năm giờ chiều.
Lãnh đạo Quân khu Quảng Nam đến Thanh Bắc.
Cùng thời điểm đó, lãnh đạo Quân khu Thanh Bắc cũng đến Bệnh viện Nhân dân .
Viện trưởng Tịch và viện trưởng Trần cũng cùng đến.
Sau khi nắm rõ bộ sự việc và nguyên nhân, tất cả đều tiếc nuối và thở dài.
Sư trưởng Đường thì càng cảm thấy chua xót và nặng nề trong lòng.
Phó đoàn Khang đến Thanh Bắc là để chữa trị cổ họng cho con gái, nhưng cuối cùng cả và vợ gặp chuyện may.
Trong bước ngoặt bất ngờ , nhờ lòng của viện trưởng Tịch, ông nỡ để một đứa trẻ năm tuổi mang sẹo mặt nên gọi Cố Tiểu Khê tới, một cách vô tình chữa luôn cổ họng cho cô bé.
Không điều thể xem như là thành tâm nguyện cuối cùng của hai vợ chồng họ .
Nga
Chỉ là, biểu cảm của con bé Cố Tiểu Khê , áp lực nó thật nhỏ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/578.html.]
Có lẽ là trong lòng cảm thấy áy náy, nên mới buồn bực như !
phía Lục Kiến Sâm lúc đúng là tạm thời thể về.
Sau khi thăm Thư Tâm xong, sư trưởng Đường rời khỏi phòng bệnh, mượn một văn phòng trong bệnh viện để chờ bên Quân khu Quảng Nam tới.
Một tiếng , lãnh đạo hai quân khu trong văn phòng để bàn chuyện.
"Hy vọng trong vòng ba ngày, các nhất định bắt hung thủ!" Sư trưởng Phó của Quân khu Quảng Nam tức đến mức suýt đập bàn.
Mà thực tế, ông cũng đập bàn thật, ánh mắt giận dữ như phun lửa.
"Chúng tiếp nhận vụ việc, phong tỏa bộ các tuyến đường từ Thanh Bắc các khu vực khác, nhất định sẽ cố gắng nhanh nhất để bắt hung thủ. Về chuyện của vợ chồng phó đoàn Khang, vô cùng tiếc nuối và xin gửi lời xin ."
Sư trưởng Phó lửa giận bốc cao, tuy ông kiềm chế cảm xúc, nhưng cuối cùng vẫn nhịn nổi.
"Phía Quân khu Quảng Nam chúng cũng sẽ cuộc điều tra nghiêm ngặt, chắc phiền các ông chứ?"
Nói thì , nhưng thực cho dù phía Thanh Bắc tiện, ông cũng sẽ điều tra.
"Người của các ông thể phối hợp cùng chúng điều tra." Sư trưởng Đường khách khí đáp, nhưng hề ý định nhường quyền.
Lãnh đạo hai bên tiếp tục bàn bạc về việc bố trí nhân lực và kế hoạch truy bắt một lúc lâu, đó nhanh chóng rời .
Những chuyện xảy phía , Cố Tiểu Khê . Cô chỉ rằng mấy ngày nay đường phố Thanh Bắc thỉnh thoảng thấy xe quân đội chạy qua.
Người dân rõ chân tướng cứ đoán già đoán non rằng sắp đ.á.n.h !
Ba ngày , chuyện dường như lắng xuống, hung thủ bắt.
Cũng trong ngày , Đới Kha Vũ đưa Thư Tâm xuất viện, của Quân khu Quảng Nam hộ tống trở về Kinh Đô.
Cố Tiểu Khê cũng đơn vị ngày hôm đó.
khi về đến khu nhà ở dành cho gia đình quân nhân, cô một tin .
Lục Kiến Sâm vì sơ suất trong nhiệm vụ khiến hung thủ chạy thoát và gây án, nên ghi một nặng.
Cố Tiểu Khê xong, cả như sụp đổ.
Cô linh cảm chuyện chắc chắn liên quan đến việc hy sinh của phó đoàn Khang!
Người báo tin cho cô Lý Quế Phân thấy sắc mặt cô , vội vàng an ủi: "Tiểu Khê , em cũng đừng lo quá. Tối qua ông nhà chị , thật chuyện của , là do đoàn trưởng Triệu của trung đoàn hai sơ suất nên mới để chạy mất, chỉ là liên lụy thôi."
Cố Tiểu Khê hít sâu một : "Chị dâu, em về đây."
"Ừ, em cứ về ! Có lẽ lát nữa phó đoàn Lục cũng sẽ về, em nhớ an ủi một chút."
Lý Quế Phân thở dài, một câu rời .