Nghe chị , Cố Tiểu Khê vội chỉ túi lớn đựng hạt giống đất: "Chị dâu, em nhiều loại hạt giống rau ở đây. Chị xem thích trồng gì thì chọn vài loại . Mấy hạt giống em nhờ mua hộ, hơn loại thông thường nhiều."
"Được. Vậy chị chọn một ít."
Lý Quế Phân chọn vài loại hạt giống rau, vui vẻ xách xô về nhà.
Cố Tiểu Khê cũng vui, lập tức lên cửa hàng trao đổi mua một chiếc nồi cơm điện, bắt đầu nấu cơm, đó rửa sạch chậu ốc đem xào ốc ăn.
Lục Kiến Sâm bước đến cổng sân ngửi thấy mùi thơm từ bếp bay , khóe mắt lập tức nhuốm đầy ý .
Khi thấy bóng dáng nhỏ nhắn đang bận rộn trong bếp, tất cả mệt mỏi dường như đều tan biến.
Gần như cùng lúc đó, Cố Tiểu Khê múc món ăn trong nồi xong, đầu .
Vừa thấy Lục Kiến Sâm, khuôn mặt cô lập tức rạng rỡ một nụ vui mừng: "Anh về !"
Lục Kiến Sâm đưa tay ôm cô lòng, khẽ hôn lên trán cô một cái: "Anh còn tưởng em về nữa cơ."
"Em về từ hôm qua . Có thể ăn cơm , mang đồ ăn ngoài nhé."
"Được." Lục Kiến Sâm lập tức rửa tay, múc cơm, bưng đồ ăn phòng khách.
Hai , ba món mặn một món canh, gồm một đĩa ốc xào, một nồi vịt hầm gừng, một đĩa đậu cô ve rang khô, cùng một bát to canh cá chép hầm đậu cô ve, coi như là bữa cơm khá thịnh soạn .
Lúc ăn cơm, Cố Tiểu Khê kể chuyện nồi cơm điện trong nhà biến mất.
Nghe xong, Lục Kiến Sâm bật , đặt đũa xuống lấy một mảnh ngọc vỡ hình dáng mấy tròn trịa, đặt lên bàn.
Vừa thấy mảnh ngọc vỡ , Cố Tiểu Khê lập tức trợn to mắt đầy kinh ngạc: "Đây là?"
Nga
"Đây là mảnh ngọc bội vỡ trong tay Ân Xuân Sinh." Lục Kiến Sâm hạ thấp giọng giải thích.
Cố Tiểu Khê chớp mắt, chờ tiếp.
Lục Kiến Sâm dịu dàng xoa đầu cô, giọng nhẹ nhàng: "Thật cũng nhờ em, con trai lớn của Ân Xuân Sinh mới đưa mảnh ngọc cho ."
Cố Tiểu Khê chút mơ hồ: "Vì em á?"
Lục Kiến Sâm gật đầu: "Ừ. Bên quân đội phát một khoản tiền trợ cấp cho nhà họ Ân, trung đoàn hai và các chiến sĩ cũng gom góp thêm một ít. Mẹ Ân Xuân Sinh cầm phần lớn tiền đó, chuẩn đưa hai đứa nhỏ rời khỏi đơn vị về quê. Trước khi , bé đặc biệt đến doanh trại tìm ."
"Nó , ngọc bội là do Ân Xuân Sinh giao cho nó giữ khi còn sống, dặn là nhất định để mất. Thằng bé từng thấy Ân Xuân Sinh và Cố Tân Lệ cãi vì miếng ngọc, tuy bí mật của nó là gì, nhưng rõ đây chính là miếng ngọc mà em từng cãi với Cố Tân Lệ trong bệnh viện, rằng cô ăn trộm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/568.html.]
"Thằng bé còn Cố Tân Lệ ưa chúng nó, cũng chẳng bao giờ nấu ăn t.ử tế. Hôm ba nó mất, em mang đồ ăn đến, còn nấu cơm cho chúng nó nữa. Thằng bé bảo em là , đưa ngọc trả cho em."
Cố Tiểu Khê im lặng, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác xót xa rõ nguyên do.
Lúc đầu cô đến nhà họ Ân, chỉ đơn giản là vì miếng ngọc bội. Sau thấy vợ lính bụng mang trứng tới, trong lòng dấy lên một chút thương cảm, nên mới nấu một bữa cơm cho hai đứa trẻ gầy nhom đó.
nhanh, cô nhớ một vấn đề.
"Vậy chuyện thì liên quan gì đến cái nồi cơm điện chứ?"
Lục Kiến Sâm giải thích: "Thằng bé đưa ngọc cho , định đưa cho nó ít tiền, nhưng nó nhận. Ngược còn hỏi , bảo là trong khu nhà ai cũng kháo nhà cái nồi cơm điện nấu ăn tiện lắm, hỏi liệu thể cho nó mang cái nồi đó về quê , để còn tự nấu ăn. Anh nghĩ đồng ý luôn."
Cố Tiểu Khê vỡ lẽ: "Hóa là ! Em cứ tưởng trộm nhà nữa chứ!"
"Con trai Ân Xuân Sinh, chỉ cần lầm đường lạc lối, chắc chắn sẽ là đứa tiền đồ." Lục Kiến Sâm nhận xét.
Cố Tiểu Khê thở dài một , lặng lẽ ăn cơm thêm một lúc : "Cố Tân Lệ cùng một đàn ông tên là Ninh Hải, cũng về quê của Ân Xuân Sinh. Chẳng lẽ cô theo về, vẫn là vì miếng ngọc bội ?"
Vừa , cô nhặt miếng ngọc vỡ bàn lên.
"Cái đây? Có thể dung hợp với ngọc bội của ?"
Vừa dứt lời, trong đầu cô liền vang lên một âm thanh thông báo:
[Muốn dung hợp ngọc bội, chủ nhân cần mua ba nghìn viên đá gian độ tinh khiết cấp T.ử Linh. ]
Nghe thấy , Cố Tiểu Khê lập tức mở cửa hàng trao đổi và tìm kiếm đá gian cấp T.ử Linh.
Phát hiện một gian cấp T.ử Linh tốn đến ba nghìn vạn điểm tích lũy.
Ba nghìn khối đá gian... chẳng là chín trăm tỷ điểm tích lũy ?
Dù thấy chút đắt đỏ, nhưng cô vẫn mua.
Sau khi trừ chín trăm tỷ điểm, Cố Tiểu Khê cứ thế chằm chằm miếng ngọc bội bàn.
Lục Kiến Sâm cũng cảm nhận điều gì đó, lập tức lấy miếng ngọc bội của .
Ngay đó, hai thấy hai miếng ngọc bội vỡ vụn đột nhiên phát một luồng ánh sáng đỏ.
Khi hai luồng ánh sáng đỏ hòa quyện với , hai miếng ngọc cũng hợp một.
ngay khoảnh khắc tiếp theo, Cố Tiểu Khê thấy một âm thanh nhắc nhở vang lên.