"Còn con á, là mệnh yếu bệnh, nếu gặp định mệnh, thì kiếp nào cũng đoản mệnh. Nghĩ chú cũng thấy sợ. Tiểu Khê , con nhất định sống cho thật đấy!"
Tiểu Khê mà lấy chồng như , chỉ cần sống lâu, tương lai nhất định sáng lạn!
Quan trọng là, con bé cháu gái đối xử với thật đấy! Đừng c.h.ế.t sớm là !
Chỉ cần nó còn sống, kiểu gì cũng thơm lây ít nhiều!
Thế mà Cố Tiểu Khê giật bởi những lời của Cố Đông Bảo.
Anh cô... là mệnh ăn đạn?
Kiếp , đúng thật là cô b.ắ.n c.h.ế.t trong lúc nhiệm vụ.
Còn cô, hai kiếp đều c.h.ế.t khi mới ngoài hai mươi, là đoản mệnh cũng sai.
Vậy... ông nội xem bói ở ?
Nghĩ đến đây, cô liền hỏi.
"Ông nội con xem bói ở chú? Hôm nào con cũng tự xem thử."
"Người xem bói đó đưa lao động cải tạo , chú còn định tìm ông xem tình duyên cho chú nữa cơ!"
"Ông tên gì ạ?"
"Cái đó thì chú tên thật, chỉ nhớ là gọi là thầy Diêm gì đó."
Nga
"Cảm ơn chú ba, con sẽ chú ý, cũng sẽ bảo con cẩn thận. Chú ba cũng tự lo cho nhé. Ông nội con tính tình , chú bớt chọc ổng . Hôm qua con từ bệnh viện về, còn hai lạ bàn chuyện nhà , bác cả con ruột của bà nội, mà là ông con ngoài với phụ nữ khác sinh . Không là thật giả."
Giọng cô nhẹ, còn dùng cả Thuật Định Hướng Cách Âm, đảm bảo chỉ Cố Đông Bảo thấy.
Cố Đông Bảo trừng to mắt: "Không thể nào ? Ai truyền chuyện ?"
Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Không . Người đó hình như nhận con, nhưng con thì quen . Hắn với một phụ nữ con chỉ trỏ thì thầm vài câu là luôn. Con cũng là nhờ tai thính thôi. Chú cũng đừng hỏi han gì, kẻo khiến trong nhà mâu thuẫn."
"Chẳng qua là thấy chú dặn con chú ý an , quan tâm con như , nên con mới chuyện với chú để đáp lễ. Lần ông nội mất tiền, còn chú đ.á.n.h đến nhập viện, mà đụng đến bác cả với con trai bác , quá bất công . Rõ ràng trong nhà, chiếm lợi nhỏ nhất là bác cả và Lưu Xuân Hoa còn gì."
Cố Tiểu Khê chẳng khác gì đổ thêm dầu lửa, khiến Cố Đông Bảo càng thêm bức xúc.
"Tiểu Khê, con đúng! Trong nhà, rõ ràng thích chiếm lợi nhất là thím cả với hai thằng oắt con ."
"Chú ba, chú nghỉ ngơi cho nhé, con chuyện thêm nữa. Có chuyện gì thì thư. Mai con tới tạm biệt ."
Nói hết những gì cần , Cố Tiểu Khê chuẩn rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/543.html.]
"Ừ." Cố Đông Bảo trả lời phần thất thần.
Nếu cả thật sự do sinh , thì tiền của ông già...
, tiền của ông già xưa nay để quản lý, chắc chắn giấu nhiều lắm.
Ai ông âm thầm đưa cho ai?
Không , chuyện nhất định rõ!...
Ở một diễn biến khác.
Về đến nhà, Cố Tiểu Khê kể cho ba và cô ruột chuyện Tết , ông cụ Cố từng cho Tiểu Chí uống nước đường.
Vừa tới đây, Cố Diệc Lan bỗng bật .
"Cô nhớ , đúng là từng uống qua. Lần đầu Tiểu Chí sốt, khi viện về, cô cũng pha nước đường cho Tiểu Chí. Lúc đó nó còn với cô nước đường ở nhà ông ngoại khó uống, vẫn là nước cô pha ngon hơn. '"
"Chắc chắn là ông ... chắc chắn là ông hạ độc nước đường của con cô!"
Càng , Cố Diệc Lan càng mất kiểm soát.
Cố Tiểu Khê vội vàng vỗ vai bà , an ủi tinh thần.
Sau đó, cô đốt một que Hương An Thần.
Cố Diệc Dân đau lòng nắm tay em gái: "Diệc Lan, chuyện xảy , em mạnh mẽ lên. Hiện tại, tất cả chỉ là suy đoán của chúng thôi, chứng cứ. về , bọn họ chắc chắn sẽ lộ sơ hở."
" , hôm nay con cố ý dẫn dắt chú ba một chút."
Cố Tiểu Khê kể cuộc trò chuyện giữa cô với Cố Đông Bảo, luôn chuyện Cố Vệ Quốc con ruột của bà cụ Cố.
Với tính cách của chú ba, chắc chắn sẽ càng để ý hơn đến ông cụ Cố.
Tiếp đó, cô cũng nhắc đến việc ông cụ từng xem mệnh cho cô và trai.
Giang Tú Thanh xong thì giận đến mức tức nghẹn: "Cái đồ thất đức! Chưa bao giờ mong chúng sống yên . Ông c.h.ế.t trăm năm, con trai con gái của cũng vẫn sống khỏe mạnh!"
Ông ngoại Giang im lặng một lúc mới lên tiếng: "Bọn họ mất tiền mà báo công an đúng ? Vậy thì truyền tin ngoài, để khác giúp họ báo. Còn về tiền mất, truyền , nó cũng sẽ thành lớn."
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Cách đấy, để con lo."
ông ngoại Giang : "Mẹ con chẳng ở nhà ăn quốc doanh , cứ tiện miệng vài câu với ai đó là ."
Giang Tú Thanh lập tức hiểu ý: "Chuyện giao cho . Tiểu Khê, mai con với Thành Song định lúc nào? Mẹ ít đồ ăn để hai đứa mang theo ăn dọc đường."
"Sáng mai lúc , cần chuẩn gì để ăn , cũng cần đưa . Con và Thành Song cùng , lo chuyện an ." Cố Tiểu Khê vất vả.