Cố Tiểu Khê sững . Trời lạnh như thế mà còn cởi áo?
"Cô cả để nó cởi thật ạ?"
"Lúc đó cô cả với cô nhỏ của con bờ sông vặt lông gà , thì chắc chắn đ.á.n.h cho thằng nhóc đó một trận. Bây giờ thằng bé , cũng khiến cô cả khổ sở quá."
"Hôm Tết, ông nội đồng ý cho bà nội Thanh Bắc chứ? Con bà nội Thanh Bắc còn mất tiền nữa."
Nga
Cố Đông Bảo hừ nhẹ một tiếng: "Bà con là của cái tên Ân Xuân Sinh đó lấy trộm. chú đoán chắc là do Cố Nhị Thành với Cố Tam Hổ trộm đó. Từ lúc họ về từ Thanh Bắc, tiêu xài phóng khoáng hẳn, ăn mặc cũng t.ử tế hơn."
"Vậy ông chịu để bà Thanh Bắc nhỉ? Ở nhà một trong Tết thì buồn bao."
"Là ông con kêu bà tới doanh trại thăm con với Đại Lệ. Lúc còn đưa cho bà một trăm tệ để mua vé xe với phòng , kết quả về chẳng còn đồng nào."
Cố Tiểu Khê nheo mắt , càng cảm thấy ông cụ Cố gì đó .
Một keo kiệt như thế, thể hào phóng đưa cho bà cụ Cố một trăm tệ Thanh Bắc?
Ánh mắt cô dời sang đứa trẻ ở giường bên đang thèm thuồng chú ba ăn cơm, nhịn thở dài một câu: "Chú ba, chú xem đứa nhỏ đó chú ăn ngon lành kìa! Hồi Tết Tiểu Chí cũng như thế đúng ? Mấy đồ ăn ngon, bao giờ cho con với Tiểu Chí ăn miếng nào. Chú xem chú bệnh, con đối xử với chú bao!"
Cố Đông Bảo đang ăn miếng thịt, bỗng chốc cứng đờ cả .
Như để chứng minh vẫn còn chút lương tâm, vội vàng : "Trước chẳng điều kiện ? Tết năm ngoái Tiểu Chí cũng ăn uống ngon lành mà, ông cụ còn đích pha nước đường cho nó uống nữa, chú còn chẳng uống."
Cố Tiểu Khê sững sờ, tay từ từ siết thành nắm đấm.
giọng cô vẫn bình tĩnh: "Ông là tiết kiệm như thế, còn nỡ pha nước đường cho Tiểu Chí uống? Chú gạt con ? Con cháu gái ông hai mươi năm, còn từng uống nước đường ông pha."
Cố Đông Bảo vội : "Chú gạt , thật đó. Hồi đó chú cũng uống nước đường mà, nhưng ông con đ.á.n.h cho một cái tay, chú lớn thế mà còn tranh nước đường pha cho con nít. Ông còn , thằng nhỏ đó phúc mỏng."
Trong đầu Cố Tiểu Khê lúc bắt đầu dậy sóng, vô giả thuyết lướt qua.
Đến cả chú ba của cô còn uống thứ đó, ông nỡ cho Tiểu Chí uống?
"Chú chắc chắn là ông pha nước đường ? Không nước đun sôi để nguội đấy chứ?" Cố Tiểu Khê nhanh chóng lấy vẻ thản nhiên, giọng điệu như để tâm.
Cô cảm thấy trong chuyện gì đó đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/542.html.]
Cố Đông Bảo mặt đầy bất đắc dĩ: "Nước đường nâu pha chẳng cũng là cái màu đó ? Nước sôi gì màu? Cả ông con cũng là pha đường, chẳng lẽ bừa? Tiểu Chí còn khen ngon nữa đấy."
"Tiểu Khê , con với chú ba, chú ba cũng sẽ với con. Tuyệt đối keo kiệt như nữa."
Hiếm hoi lắm Cố Đông Bảo mới một câu dễ .
"Thế thì chú đừng hôm nay ngày mai quên đấy nhé." Cố Tiểu Khê cảm thấy độ tin cậy của chú ba thấp.
"Ha ha, thế !"
So với Cố Tân Lệ, đứa cháu gái hơn bao nhiêu.
Cố Tiểu Khê cũng thêm gì, đợi chú ba ăn xong, cô lấy từ trong túi năm tệ đưa cho .
"Chú ba, tối nay con mang cơm qua cho chú một bữa nữa, mai con về Thanh Bắc . Số tiền để chú mua gì đó ăn thêm ở bệnh viện."
"Sau nếu chuyện gì, chú cũng thể thư cho con. Giờ con đang học y, tay nghề cũng , đặc biệt là về sản khoa con hiểu rõ hơn, cũng quen nhiều bác sĩ. Nếu vợ tương lai của chú ba m.a.n.g t.h.a.i chỗ nào khó chịu, chú thể thư báo con ."
"Giờ cổ vũ yêu đương tự do , chú ba mạnh dạn theo đuổi thích, nhiều việc đắn một chút. Đến lúc chú ba lấy vợ, con nhất định sẽ chuẩn cho chú một món quà thật lớn."
Câu cuối cùng đúng là trúng tim đen của Cố Đông Bảo.
gật đầu: "Yên tâm, đến lúc chú ba cưới vợ nhất định sẽ báo cho con."
Cố Tiểu Khê cũng gật đầu: "Sau trong nhà chuyện gì chú cũng thể với con. Như cô cả gặp chuyện lớn thế mà con chẳng gì cả. Có dịp con sẽ gửi cho chú một ít đặc sản Thanh Bắc."
"Được, chú nhất định sẽ thư cho con."
Cố Tiểu Khê để địa chỉ đơn vị cho Cố Đông Bảo, xách hộp cơm rỗng về .
Tối đến cô ghé qua một , mang cơm mà mang cho Cố Đông Bảo một con gà , khiến vui đến mức lâng lâng như lên mây.
Vui quá liền kéo Cố Tiểu Khê chuyện ngớt.
Nói đến cuối, còn nhắc cô một câu: "Tiểu Khê , tuy ông con mê tín quá đà thật, nhưng cũng câu cẩn tắc vô áy náy. Trước đây ông con từng , ông từng tính cho con với con, con là mệnh ăn đạn."
"Chú nghĩ, con lính, dĩ nhiên sẽ nguy hiểm, con nhớ nhắc Đại Xuyên cẩn thận hơn một chút."