Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 541

Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:53:18
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" hôm nay cháu còn phát hiện một chuyện nữa. Bà nội với chú ba hề ngạc nhiên khi nhà đổi nhà với khác. Thậm chí còn vẻ tán thành chuyện . Không căn nhà đó vấn đề gì ?" Cố Tiểu Khê thận trọng hỏi thêm.

Nghe đến đây, ông ngoại Giang : "Nhà bên đó nhất quyết đòi đổi, ngoài mâu thuẫn trong gia đình thì còn một nguyên nhân nữa là trong Ban quản lý khu phố đưa gợi ý đó."

"Nếu như cháu họ thấy ngạc nhiên, thì cũng thể là ai đó từ . Còn một khả năng nữa là họ nhận lợi lộc gì đó, nên mới nhà đổi."

Nga

"Sao thế chứ?" Cố Diệc Lan hiểu nổi.

Cố Tiểu Khê cũng thấy khó hiểu.

Ông ngoại Giang là thấu tình đạt lý, nhẹ giọng : "Trước đây ông từng ở ngân hàng, bên ngoài tin đồn ông tích cóp nhiều của cải. Căn nhà của ông từng lục soát bao nhiêu mà vẫn tìm thứ gì."

"Ông đoán chắc nghĩ rằng, ông chỉ một đứa con gái, mà nhà nó chẳng tài sản gì, chắc là giấu đồ giúp ông . Cho nên mới nảy sinh ý tưởng đổi nhà hai , từ từ tìm kiếm."

Cố Tiểu Khê sững : "Còn chuyện như ?"

Ông ngoại Giang gật đầu: "Chỉ là suy đoán của ông thôi, nhưng chắc cũng lệch quá xa. Cũng may mà ông thực sự thanh liêm, để nắm thóp. Nếu , e rằng ông cũng liệt danh sách điều chuyển ."

"Đám đó thật quá đáng." Cố Diệc Lan tức giận .

Giang Tú Thanh gì, thật đây cũng từng ám chỉ thăm dò về tình hình nhà bà, bảo rằng ba bà giấu của cải gì đó.

Cố Diệc Dân lên tiếng, chỉ trầm mặc suy nghĩ.

Người ba đó của ông, mặt ông từng thể hiện quá nhiều cảm xúc, thật sự khó tìm điểm bất thường nào.

chú ba vô tình tiết lộ nhiều điều cho Tiểu Khê, chứng tỏ ông cụ Cố chỉ đang đóng vai một ba khi mặt họ.

"Chuyện cần tính kỹ, đừng tự ý điều tra." Ông ngoại Giang dặn dò một câu, sang với Tiểu Khê: "Tiểu Khê, khi con về Thanh Bắc thì với Kiến Sâm một tiếng, đó nhờ nó cho âm thầm điều tra. Ông sợ chuyện còn liên quan đến nhiều điều phức tạp hơn."

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Vâng, con cũng đang định ."

Nói đến đây, cô nghiêm túc dặn dò cô cả của : "Cô , cô nhất định đừng hành động hấp tấp. Bây giờ chúng chỉ mới nghi ngờ thôi, bằng chứng nào chứng minh chất độc năm đó là do ông tay. Nếu thực sự xác nhận con trúng độc khi m.a.n.g t.h.a.i con là do ông , thì chuyện Tiểu Chí ông là ông ngoại giả, lẽ cũng là do điều gì đó..."

Những lời phía hết, nhưng Cố Diệc Lan hiểu rõ.

Trong lòng bà khó chịu, nhưng cũng hiểu rằng, nếu bằng chứng xác thực, thì cũng chẳng lợi gì.

"Ngày mai con sẽ tiếp tục mang cơm cho chú ba, tiện thể dò hỏi chuyện Tiểu Chí. Ngày con sẽ Thanh Bắc." Cố Tiểu Khê báo với cả nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/541.html.]

"Về sớm cũng ." Ông ngoại Giang gật đầu.

Ăn cơm tối xong, Cố Tiểu Khê mở ba lô mang theo, lấy một chiếc đồng hồ đưa cho ông ngoại.

"Ông ngoại, đây là quà cháu mua từ nước ngoài tặng ông."

Ông ngoại Giang gật đầu: "Từ nay ông sẽ đeo đồng hồ do cháu mua."

Cố Tiểu Khê lấy một chiếc máy tính cầm tay nhỏ: "Cái cũng là tặng ông."

Ông ngoại Giang thử bấm mấy nút, : "Nếu hồi cái , chắc đỡ bao nhiêu công sức và thời gian tính toán."

"Vâng! Ông coi như kỷ niệm thôi ạ."

Nói , cô lấy một ấm đun nước điện đưa cho : "Đồ ở nước ngoài vẫn hiện đại hơn nhiều, cái cũng thế. Dùng cái để đun nước sẽ tiện hơn nhiều."

Giang Tú Thanh ngắm nghía một hồi, lập tức mang thử ngay.

Cố Tiểu Khê thì lấy một hộp thuốc, dặn dò nhà cách sử dụng từng loại thuốc.

Sau khi dặn dò xong, cô mới rửa mặt ngủ.

Ngọc Thành Song cả quá trình vẫn chỉ nền, thấy em gái Tiểu Khê ngủ thì cũng chào , về phòng nghỉ.

Ngày mai, tiếp tục là một kẻ rảnh rỗi vô tích sự. ...

Sáng hôm .

Cố Tiểu Khê đến bệnh viện đưa cơm sáng, nhưng đến mười giờ rưỡi thì đến đưa cơm trưa.

Bà cụ Cố thấy cô mang cơm đến, thịt rau, cũng yên tâm về .

Hôm nay giường bệnh bên cạnh đổi thành một đứa trẻ con, Cố Tiểu Khê nhân chủ đề , bất ngờ nhắc tới chuyện của Tiểu Chí.

"Chú ba, đứa nhỏ bệnh ở giường bên, tự dưng con nhớ tới Tiểu Chí. Cô cả đúng là đáng thương quá!"

Cố Đông Bảo đang chuẩn ăn cơm cũng thở dài theo: " ! Nhỏ xíu như thế, thật sự quá tội nghiệp!"

"Tiểu Chí hôm Tết đến nhà chúc Tết lạnh ? Về xong là bệnh phát sốt luôn. Trẻ con bây giờ cực kỳ chú ý, lạnh chút là chịu nổi ." Cố Tiểu Khê thuận miệng tìm một điểm mở đầu.

Cố Đông Bảo gắp một miếng cơm ăn : "Mùa đông thì chắc chắn là lạnh , hôm đó Tiểu Chí đến chúc Tết mặc cũng nhiều, ăn cơm xong còn nóng, cởi áo một lúc."

Loading...