Đợi khi khách nước ngoài rời , mấy nhân viên gần đó hiểu chuyện gì xảy cũng hào phóng móc ví, mỗi cũng mua một hai lọ.
Việc mua sắm là thế đấy, càng đông tụ , càng dễ khiến khác cũng mua, càng nhiều mua, thì càng thêm tới hóng chuyện.
Cứ thế, ngay khi tan ca, Cố Tiểu Khê kiếm một mẻ lớn, hôm nay doanh thu ngoại tệ dễ dàng vượt mốc mười nghìn.
Khi tan ca, mặt bác sĩ Chương đến mức cứng đơ luôn .
Hai hôm nay, bọn họ kiếm gần đủ tiền mua một chiếc xe cứu thương !
Lúc , Lục Kiến Sâm cũng chờ sẵn bên ngoài.
Thấy cô vợ nhỏ của , khuôn mặt nghiêm túc cả ngày của lập tức dịu .
"Anh đợi lâu ?" Cố Tiểu Khê bước tới, mỉm hỏi.
"Không lâu, cũng mới thôi." Lục Kiến Sâm dịu dàng xoa đầu cô, mở cửa xe giúp cô.
Ngồi lên xe, Cố Tiểu Khê mới hỏi: "Hôm nay còn gì ?"
"Hôm nay đổi ca , tối nay với em về ở nhà khách." Trong mắt Lục Kiến Sâm ánh lên một tia nhẹ.
Xe nổ máy, Cố Tiểu Khê liền kể cho Lục Kiến Sâm chuyện cô để Ngọc Thành Song trở về nhà nên dự định xây một trạm rác vũ trụ.
Lục Kiến Sâm im lặng một lúc mới : "Vậy đợi về Thanh Bắc hãy , đặt luôn ở chỗ trạm phế liệu , như em cũng tiện tới lui, mà cũng khó khác phát hiện điều gì bất thường."
Tuy thể xây trong núi, nhưng mỗi viện lý do ngoài càng khó hơn.
Không thể đêm nào cũng mò ngoài .
Nếu ở nhà thì , nhưng nếu ở nhà, yên tâm để Tiểu Khê ngoài một giữa đêm khuya như .
Cố Tiểu Khê nghĩ một lát, thấy hợp lý: "Vậy đặt ở trạm phế liệu . Em còn một chuyện nữa với ."
Cô kể chuyện hôm nay "bán gián tiếp" hàng cho bệnh viện cho .
"Lần nhiệm vụ em thu về quá nhiều đồ, em lo đủ chỗ chứa trong gian nữa."
Tuy phòng trưng bày sản phẩm mới vẻ nâng cấp, thì chật chội, nhưng cô vẫn thích để mấy món đó trong đó.
"Vẫn còn nhiều giường bệnh lắm ?" Lục Kiến Sâm hít sâu hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/500.html.]
Cố Tiểu Khê liếc phòng trưng bày, nhanh chóng đếm qua một lượt.
"Vẫn còn 150 cái giường bệnh, xe lăn thì còn 80 cái, đèn năng lượng còn 300 thùng, bàn ghế hợp kim thì nhiều. Em tính gửi một phần giường bệnh và xe lăn cho Bệnh viện Quân y Thanh Bắc, viện trưởng Trần bảo là cần. Còn đèn năng lượng thì tạm thời lấy , tìm cách sửa đổi một chút mới ."
Lục Kiến Sâm ngẫm nghĩ một lúc : "Hay là, giường y tế bên đó để cho viện trưởng Trần 50 cái, 40 chiếc xe lăn, phần còn với dượng một tiếng, đưa cho dượng ! Dù gì dượng tới Thân thành cũng là tham gia dự án đấu thầu mua sắm của chính phủ."
"Nếu mấy cái đèn năng lượng của em thể đổi thành dùng điện, đến lúc đó cũng thể để dượng mang về luôn."
"Được mà. Vậy tối nay em gọi Ngọc Thành Song tới, hai đứa em cùng sửa ." Cố Tiểu Khê gật đầu.
Khi hai về đến nhà thì cũng lúc cả nhà chuẩn ăn cơm.
Thấy họ về cùng , ông cụ Lục và bà cụ Lục tươi rói, vẻ mặt rạng rỡ.
"Tiểu Khê , hôm nay bà với ông xe buýt, chuyện về t.h.u.ố.c mỡ mà cháu bán cho nhiều nước ngoài lắm. Ngữ điệu của họ ghen tị chua lè." Bà cụ Lục mà ánh mắt đầy kiêu hãnh, niềm vui như lan tỏa cùng vinh dự của trong nhà.
Cố Tiểu Khê đáp: "Bán cũng kha khá đó bà. Hôm qua với hôm nay kiếm hơn hai vạn ngoại tệ, viện trưởng tụi cháu khép miệng luôn."
Ngụy Minh Ngọc bưng thức ăn từ bếp , : "Tối qua dì cũng dượng cháu , là tụi dì lấy của cháu hai lọ t.h.u.ố.c mỡ, cháu thiệt cả mấy trăm tệ."
Cố Tiểu Khê mím môi : "Người nhà thì thể tính như ngoài, nước ngoài tiền thì kiếm thêm chút cũng . Họ kiếm tiền của cũng nương tay ."
"À đúng , dượng qua đây muộn chút ạ? Con với Kiến Sâm đang chuyện với dượng."
"Chắc lát nữa dượng sẽ qua đón Nghiêm Lập, lúc đó tụi con chuyện , giờ ăn cơm ."
Hôm nay Ngụy Minh Anh đích bếp nấu nướng, thấy con trai và con dâu kịp về nhà ăn cơm thì vô cùng vui, đến nỗi còn ăn miếng nào liên tục gắp thức ăn cho Cố Tiểu Khê.
"Tiểu Khê, con ăn nhiều một chút nha."
"Dạ. Con ăn đây. Mẹ với ba ăn ạ." Cố Tiểu Khê gắp bớt đống thức ăn như cái núi nhỏ bát sang bát Lục Kiến Sâm.
"Cùng ăn với em, đồ ăn nhiều quá sắp tràn khỏi bàn ."
Nga
"Được. Từ từ ăn." Lục Kiến Sâm mỉm san sẻ giúp cô.
Ngụy Minh Anh hai vợ chồng trẻ tình cảm như , đáy mắt là ý .
Hai đứa mà càng thiết, bà càng sớm bế cháu.
Cơm nước xong thì trời cũng tối.
Cố Tiểu Khê lặng lẽ mang mấy cái đèn năng lượng sân, lên cửa hàng trao đổi mua một túi to dây điện và dụng cụ, đó gọi Ngọc Thành Song tới giúp cùng sửa mấy cái đèn đó.