Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 492

Cập nhật lúc: 2025-12-11 07:00:39
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, rời bao lâu, Cố Tiểu Khê gặp Lục Kiến Sâm ở hội trường triển lãm.

Chỉ là, cả hai đều đang bận công việc, chỉ lướt một cái, chứ bước tới trò chuyện.

Nga

Vì thời điểm đó đến lượt khu vực dự án y tế tham gia chiêu thương, nên hôm nay chỉ tới để sắp xếp khu trưng bày của .

Đồ đạc của nhóm Cố Tiểu Khê nhiều, nên họ chỉ nhận một kệ trưng bày lớn lắm, sắp xếp gọn gàng t.h.u.ố.c mỡ phục hồi bỏng và kem trị sẹo lên kệ.

Ngoài , chỉ một cái bàn, ba cái ghế, đủ cho ba đại diện của bệnh viện .

So với đó, khu triển lãm kế bên thì đúng là lộng lẫy xa hoa, bàn ghế tinh xảo, cả bàn , bàn bày bánh ngọt, quầy còn trưng bày đủ loại tác phẩm thêu thùa tinh xảo đến lóa mắt.

Cố Tiểu Khê đột nhiên cảm thấy khu của bọn họ trông đơn điệu quá.

"Chủ nhiệm Từ, cảm thấy bên khu bên cạnh lu mờ ?" Cố Tiểu Khê nhỏ giọng .

Chủ nhiệm Từ là phụ trách khu y tế trong buổi triển lãm , mỉm gật đầu: "Cái đó thì hết cách . Thêu thùa là nét đặc trưng dân tộc của chúng , vốn dĩ mắt. Chỗ đúng đoạn giao giữa nhóm y tế và nhóm thủ công mỹ nghệ, vị trí ."

Bệnh viện của họ vốn dĩ là bổ sung tham gia triển lãm phút chót, nếu thì còn chẳng đến lượt họ gian hàng!

Không đặc sắc gì nổi bật thì cũng chẳng còn cách nào khác.

"Chủ nhiệm Từ, em quanh quanh hội trường một vòng, nghĩ cách tạo thêm điểm nhấn một chút, như mới thu hút dừng xem."

Chủ nhiệm Từ gật đầu: "Đi !"

Người trẻ chí tiến thủ là điều , dù hiện giờ cũng việc gì gấp.

Cố Tiểu Khê quả thực một vòng quanh cả hội trường, ghé nhà vệ sinh, đó ôm về một khúc gỗ.

Ban đầu chủ nhiệm Từ cũng chẳng để tâm, cho đến khi thấy Cố Tiểu Khê cầm một con d.a.o khắc, bắt đầu tỉ mẩn tạo hình một chú heo nhỏ mọc cánh, ông mới tỏ ngạc nhiên.

"Phải thật là, con heo đáng yêu thật đấy, còn cánh, trông ngộ nghĩnh cực. Quan trọng là tay nghề , sinh động."

Cố Tiểu Khê : "Mới chỉ là bán thành phẩm thôi ạ! Chút nữa xem tiếp."

"Vậy với bác sĩ Chương dạo một vòng, em cứ từ từ."

"Vâng ạ!" Cố Tiểu Khê gật đầu.

Chờ họ khỏi, Cố Tiểu Khê tiếp tục bận rộn một hồi nữa, chú heo bay cuối cùng cũng thật sự "bay" .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/492.html.]

Dĩ nhiên, thực chất nó chỉ là một món đồ chơi điêu khắc bằng gỗ, nhờ thiết kế thể chuyển động nên bắt mắt.

Dưới chú heo bay, cô thêm một cái bệ xoay, lúc heo bay thì bệ sẽ tự động xoay nửa vòng, và bệ đó, cô đặt một lọ t.h.u.ố.c phục hồi loại thông thường.

con heo , cô dùng gỗ thêm một chú gấu trúc mini đang chèo thuyền rồng. Mỗi khi chèo, con thuyền sẽ lắc lư chuyển động, mà bên trong chiếc thuyền rồng, cô còn đặt thêm một lọ kem phục hồi phiên bản nâng cấp đặc biệt của họ.

Cuối cùng, cô còn thêm một chú gấu trúc to béo đáng yêu đang chơi bập bênh. Đầu bên của bập bênh là một cái giỏ nhỏ bằng gỗ, bên trong đựng lọ kem mờ sẹo của họ.

Ba món đồ chơi gỗ nhỏ xinh đặt lên bàn, động đậy đung đưa khiến bất kỳ ai ngang cũng ngoái vài .

lúc cô đang quét dọn đám vụn gỗ sàn, chuẩn một câu khẩu hiệu quảng cáo nào đó, thì lưng vang lên một giọng non nớt.

"Liam, mau kìa, con heo bay."

Cố Tiểu Khê đầu , liền thấy hai bé tóc vàng mắt xanh đang chạy về phía gian hàng của cô. Phía họ xa còn mấy lớn, chắc là bố của bọn trẻ, cùng nhân viên kèm và phiên dịch.

"Wow! Còn cả gấu trúc nữa."

"Cái bao nhiêu tiền ?"

Cố Tiểu Khê còn kịp lên tiếng, một phụ nữ đeo thẻ công tác vội vã chạy tới, dùng tiếng Anh mấy lưu loát với hai đứa trẻ : "Bánh ngọt và điểm tâm của chúng ở khu triển lãm bên cạnh, thêm một đoạn nữa."

hai đứa nhỏ chịu , nhào ngay tới ba món đồ chơi gỗ.

"Dễ thương quá ! Con mua con heo bay ."

"Con thích con gấu trúc ."

Người phụ nữ thấy bọn trẻ chịu , liền tức tối trừng mắt lườm Cố Tiểu Khê, giọng hằn học: "Cô bán hai cái đồ chơi bao nhiêu, mua hết."

Cố Tiểu Khê nhíu mày: "Đồ chơi gỗ là quà tặng, bán. Chỉ tặng cho khách tiêu dùng từ một nghìn tệ trở lên ở khu triển lãm của bệnh viện chúng ."

Người phụ nữ nhăn hết cả mặt mày, ánh mắt cao ngạo lướt qua cô một lượt: " đưa cô năm tệ một cái."

"Không bán!" Cố Tiểu Khê cực kỳ khó chịu với thái độ của phụ nữ .

"Sao cô như chứ, cái thứ đồ gỗ rách nát , đưa cô năm tệ mà cô cũng chịu bán !" Nhìn thấy phu nhân Jones đến gần chỗ , cô càng thêm sốt ruột.

Đây rõ ràng là khách quý của gian hàng bọn họ mà!

Cố Tiểu Khê chẳng buồn để ý tới phụ nữ đó, mà sang dùng tiếng Anh giải thích với hai đứa trẻ rằng đồ chơi gỗ là quà tặng, bán, và việc tặng đáp ứng một điều kiện.

Hai đứa nhỏ hiểu, lập tức chạy về với chúng.

Loading...