Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 437

Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:29:29
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi bác sĩ rời , Cố Tiểu Khê nhẹ giọng nhắc: "Ba, để con chăm . Ba ngoài trông ông bà nội ạ! Con thấy tình trạng của họ cũng . Giờ chắc vẫn ăn cơm nhỉ? Mọi ăn chút gì , lát nữa con."

Lúc Lục Liên Thắng mới hồn, vội vàng dậy: "Được. Ba sẽ đưa ông bà ăn , lát nữa con."

Lục Liên Thắng rời , Lục Kiến Sâm đẩy cửa bước .

Thấy cô gái nhỏ của đang lặng lẽ bên giường bệnh, cũng kéo ghế xuống bên cạnh cô, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô trong tay .

"Chuyện là ?" Cố Tiểu Khê khẽ nghiêng đầu dựa lên vai .

Lục Kiến Sâm hít sâu một mới : "Lục Kiến Nghiệp và Hà Lâm cãi , chỉ đập đồ, Hà Lâm còn cầm d.a.o gọt hoa quả đe dọa Lục Kiến Nghiệp. Mẹ sốt ruột ngăn cản, đồ đạc đập trúng đầu, đó Hà Lâm đang lao xuống lầu đẩy một cái, nên mới ngã xuống cầu thang."

Cố Tiểu Khê cau mày: "Anh đ.á.n.h đúng ?"

"Đánh . Anh ngứa tay từ lâu !"

"Mẹ sẽ , đừng lo!" Cố Tiểu Khê siết nhẹ tay , trấn an.

Lục Kiến Sâm nắm lấy tay cô, đặt lên tay : "Tiểu Khê, cảm ơn em!"

Anh hỏi bác sĩ bên ngoài, chẩn đoán là c.h.ế.t não, Tiểu Khê đang dốc hết sức để cố gắng cứu vãn.

Anh đè hết áp lực lên vai cô.

Mẹ thích Tiểu Khê, chắc chắn bà sẽ Tiểu Khê đang cố gắng vì bà!

Cố Tiểu Khê nhẹ nhàng vỗ lên tay : "Bà cũng là em mà. Vừa em chỉ là đang trấn an , em thật sự đang nghĩ cách chữa tổn thương não cho . Mẹ sẽ !"

"Ừ. Chắc cũng thấy , bà sẽ cố gắng tỉnh !" Lục Kiến Sâm khẽ vuốt nhẹ gương mặt nhỏ nhắn của cô.

Anh thật sự may mắn đến nhường nào, mới thể cưới cô!

Bốn mươi phút , Cố Tiểu Khê rút hết hơn một trăm cây kim bạc, đó bắt mạch cho chồng.

Khi cảm nhận nhịp tim trở bình thường, cô khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Giờ chỉ còn chờ bà tỉnh thôi!

Hành lang bệnh viện.

Sau khi cả đ.á.n.h cho một trận, Lục Kiến Nghiệp tiếp tục em trai "xử ".

Từ đầu đến cuối, hề phản kháng, cũng dám, mà thật lòng cũng phản kháng.

Tất cả đều là của !

Một y tá thấy đành lòng, cuối cùng vẫn kéo xử lý vết thương tay và mặt.

Lục Kiến Lâm khi bảo ba đưa ông bà nội về nhà cũ, vẫn mua bốn phần cơm.

Nga

Mặc dù trong lòng còn thấy thoải mái với hai, nhưng đến giờ ăn vẫn gọi cùng ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/437.html.]

Khi bốn đang ăn ngoài phòng bệnh, Cố Tiểu Khê bỗng hỏi: "Cứ thế mà bỏ qua cho Hà Lâm ?"

Lục Kiến Lâm liếc hai, hạ giọng đáp: "Hà Lâm bắt ."

Anh hai thì tay, nhưng ba họ thì hiền lành gì!

"Một lát nữa em với về nhà cũ thăm ông bà, tiện thể lấy thêm ít đồ cho . Kiến Lâm, ở đây nhờ em trông buổi chiều nhé, tối chị qua." Cố Tiểu Khê dặn dò.

Lục Kiến Lâm chợt nhớ gì đó, sắc mặt khó coi: "Chị dâu, em với chị, ông bà về nhà cũ ở ."

Cố Tiểu Khê khựng một chút: "Nhà cũ?"

Lục Kiến Sâm cũng khẽ nheo mắt : "Chuyện xảy khi nào? Sao chuyển về nhà cũ?"

Lục Kiến Lâm đầy khổ sở liếc hai. Không chuyện đều do hai với Hà Lâm gây ?

"Lại là ?" Lục Kiến Sâm lạnh lùng chằm chằm Lục Kiến Nghiệp.

Miếng cơm trong miệng Lục Kiến Nghiệp như nghẹn , đắng chát: "Là chuyện Tết. Ông bà thích Hà Lâm, mà Hà Lâm thì tâm oán hận, lời lẽ cũng chẳng dễ , nên tìm cách đòi nhà cũ từ tay khác. Ông bà tức giận nên dọn luôn, canh giữ nhà cũ giúp ."

"Cậu giỏi thật đấy!" Lục Kiến Sâm ném một câu, thèm để ý đến nữa.

Cố Tiểu Khê khẽ thở dài một tiếng, ăn xong cơm thì cùng Lục Kiến Sâm rời .

Hai về nhà họ Lục một chuyến, thu dọn ít đồ mang đến bệnh viện, mới về nhà cũ.

Nhà cũ là một căn tứ hợp viện lớn, dù cũ kỹ nhưng Cố Tiểu Khê thấy vẫn ưng ý.

Đặc biệt là khi về đến nơi, ông bà còn chuẩn sẵn phòng cho họ, lúc nào cũng chờ họ về ở, Cố Tiểu Khê càng thấy xúc động.

"Bà nội, để con bắt mạch cho bà nhé!"

đặt tay lên cổ tay bà cụ Lục.

Bà cụ Lục nhẹ nhàng vỗ tay cô một cái: "Làm phiền con !"

"Bà dạo ngủ ngon ạ? Lại còn lo nghĩ nhiều, khiến khí huyết ứ đọng."

Cố Tiểu Khê khẽ thở dài, đó lấy giấy bút kê một đơn thuốc, định lát nữa ghé bệnh viện sắc thuốc.

Tiếp theo, cô bắt mạch cho ông cụ Lục.

Tình trạng của ông vẫn , nhưng cơ thể cũng cần điều dưỡng .

"Vợ ơi, chợ mua ít đồ. Tối em bệnh viện, giờ nghỉ một lát ." Lục Kiến Sâm dịu dàng dặn dò.

"Vâng, !" Cố Tiểu Khê gật đầu.

Sau khi Lục Kiến Sâm rời , Cố Tiểu Khê lấy một lọ Hương Ngưng Thần từ trong túi, lặng lẽ phóng một làn hương mỏng nhanh chóng niêm phong .

Chỉ trong chốc lát, cả căn phòng tràn ngập một mùi hương nhẹ nhàng thoải mái đến tận xương tủy.

Loading...