"Dạ. Hôm nay một bệnh nhân chuyển sang viện , viện trưởng Phùng bảo em phụ trách ca , em qua xem tình hình một chút."
Vừa , Cố Tiểu Khê nhanh chóng lấy hai cái bánh bao từ trong gian , ăn một cái, nhét cho Lục Kiến Sâm một cái.
Cắn một miếng bánh bao, cô lấy thêm hai chai sữa .
"Lần khi ngủ em đốt Hương An Thần nữa , ngủ say quá!" Cố Tiểu Khê lầm bầm, giọng phần trách bản .
Lục Kiến Sâm thì chột , lập tức tăng tốc lái xe.
Cô vợ nhỏ nhà dường như quên sạch chuyện tối qua, chỉ đơn thuần cho rằng ngủ say vì đốt hương.
Quãng đường đạp xe mất hơn nửa tiếng, nhưng Lục Kiến Sâm lái xe chỉ mất bảy tám phút là đến nơi.
Cố Tiểu Khê bước bệnh viện một y tá gọi cô .
"Bác sĩ Cố, bệnh nhân từ Bệnh viện Ba chuyển đến, viện trưởng chị phụ trách. Bệnh nhân đang ở phòng 202, tầng hai khu nội trú."
"Được , cảm ơn em nhé! Chị qua đó ngay."
Không chậm trễ một giây, Cố Tiểu Khê lập tức tới khu nội trú.
Cô đến ngoài cửa phòng 202 thì thấy tiếng tranh cãi vọng từ bên trong.
"Các đổi phòng cho ! ở cùng với một con quái vật! ."
"Đồng chí , bây giờ bệnh viện đang thiếu giường, chị cũng bỏng giống , chỉ là tình trạng của nặng hơn một chút. Chị là quái vật thì quá đáng quá ."
" mặc kệ, mặc kệ, ở cùng phòng với ! Các mau đổi phòng cho ."
Cố Tiểu Khê đẩy cửa bước , cô y tá đang khuyên can lập tức đầu .
"Bác sĩ Cố!"
Cố Tiểu Khê khẽ gật đầu, về phía nữ bệnh nhân đang ầm ĩ.
Đối phương cũng đúng lúc đầu .
Bốn mắt chạm , nữ bệnh nhân đột nhiên trợn tròn mắt.
"Cố... Cố Tiểu Khê..."
Cố Tiểu Khê nheo mắt , ... là Phó Gia Ny?
Nhìn mặt cô đỏ ửng sưng tấy, còn nổi cả bọng nước, rõ ràng là nước sôi tạt .
Cô còn kịp mở miệng, Phó Gia Ny bắt đầu la lối.
"Cố Tiểu Khê, cô cũng ở bệnh viện ? Mau đổi phòng cho , ở đây!"
Y tá thấy bệnh nhân những vô lý mà còn độc miệng, giờ bác sĩ Cố, nhất thời cũng khó xử.
Cố Tiểu Khê để tâm đến Phó Gia Ny, mà đầu sang giường bệnh bên cạnh, bệnh nhân đang dùng tờ báo che kín mặt.
"Còn bệnh nhân nào bỏng nặng bệnh nặng khác ?" Cố Tiểu Khê hỏi nhỏ y tá.
Y tá gật đầu: "Có ạ, phòng 206 một bệnh nhân bỏng nặng, nhưng phòng đó cũng đầy . Với bệnh nhân phòng 206 đều do chủ nhiệm Lịch phụ trách, như sẽ dễ quản lý hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/423.html.]
"Cô là ai phụ trách?" Cố Tiểu Khê chỉ Phó Gia Ny.
"Là bác sĩ Từ."
"Vậy em hỏi bác sĩ Từ xem thể đổi một bệnh nhân nặng sang đây , để chuyển cô . Cô cứ ầm ĩ thế , ảnh hưởng đến những bệnh khác trong phòng. Những ngày viện trưởng vắng mặt, bệnh nhân trong phòng sẽ do chị phụ trách."
"Vâng, em hỏi ngay!"
Y tá chỉ rời một lúc dẫn bác sĩ Từ .
"Bác sĩ Cố, bệnh nhân phụ trách chủ yếu là bỏng từ trung bình đến nặng, còn nhẹ thì cần viện ! Nếu đổi phòng thì chỉ thể chuyển sang phòng 219. Ở đó là ba bệnh nhân liệt hoặc khó cử động, trong đó một là họ hàng của , thể sắp xếp đổi chỗ ."
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Vậy phiền bác sĩ Từ với bệnh nhân một tiếng, để họ đổi với ."
"Được thôi." Bác sĩ Từ cũng gật đầu, đồng ý điều phối.
Thấy đổi phòng như ý, Phó Gia Ny hừ lạnh một tiếng, cũng ầm nữa.
Tất nhiên, cô cho là Cố Tiểu Khê giúp .
Dù thì chuyện vốn là việc bệnh viện nên .
Cố Tiểu Khê cũng chẳng để ý cô , đến bên giường bệnh của bệnh nhân mà phụ trách, khẽ gọi một tiếng.
"Vinh Húc, hôm nay thấy ?"
Người đàn ông vẫn im lặng trùm kín mặt bằng tờ báo tiếng cô gọi thì khẽ đáp vài chữ: "Không lắm."
"Bỏ tờ báo , để xem mặt thế nào!"
Cô dứt lời, bên giường Phó Gia Ny la lên .
"Đừng! Đừng bỏ . sợ!"
Cố Tiểu Khê nhíu mày: "Cô sợ thì ngoài!"
Phó Gia Ny lườm cô một cái: "Cô thể đợi chuyển phòng xong hẵng khám ?"
"Thu dọn đồ đạc , mau chuyển sang phòng 219."
Nga
Phó Gia Ny tức đến mức nổ tung, nhưng cuối cùng vẫn vội vàng thu dọn đồ đạc.
Lúc còn quên dặn dò: "Lát nữa sẽ đến bệnh viện đưa cơm trưa, cô nhớ với bà là chuyển sang phòng 219 ."
Cố Tiểu Khê chẳng buồn đáp , đến quầy y tá lấy một bộ ga giường chăn gối sạch sẽ, nhanh chóng bộ đồ giường mà Phó Gia Ny , sắp xếp giường gọn gàng.
Khi bác sĩ Từ đưa bệnh nhân mới đến, cô còn đích giúp một tay.
Sắp xếp xong xuôi cho bệnh nhân, Cố Tiểu Khê mới giường bệnh của .
Lúc , Vinh Húc cuối cùng cũng bỏ tờ báo che mặt xuống.
Cố Tiểu Khê liếc khuôn mặt gần như lửa thiêu hủy , giờ chi chít sẹo của , kéo tay lên bắt mạch.
Vinh Húc thấy vẻ sợ hãi chán ghét trong mắt nữ bác sĩ trẻ , nên thái độ cũng mềm mỏng hơn một chút.
" thương trong lúc cứu hỏa, viện trưởng Phùng cần phẫu thuật ghép da, nhưng khi thì đ.á.n.h giá tình trạng cơ thể. Cô thấy hy vọng trở như bình thường ?"