Kỹ năng sửa chữa của Cố Tiểu Khê đạt cấp ba , tay nghề cực kỳ vững, nên tới hai mươi phút, cô dẫn nước về tận sân nhà .
Để tiện sử dụng mà vẫn đảm bảo kín đáo, cô còn mua một cái bồn rửa tay bằng đá, lắp thêm một cái vòi nước bằng đồng kiểu dáng ống tre cổ điển.
Rửa tay xong nhà, cô lấy một đống ván gỗ, dụng cụ bếp, sách vở, tủ lạnh, dùng Hệ Thống Đóng Gói Vạn Năng để tại chỗ chế tạo một dãy tủ hai mặt thể đựng đồ, chia phòng khách phía ngoài thành một gian bếp bán khép kín.
Làm chỉ tiết kiệm thời gian, mà thứ còn khớp với hảo.
Sau khi thu dọn mấy quyển sách tủ về gian, cô mua thêm một thùng sơn chống cháy, quét kín cả trong lẫn ngoài tủ một lượt.
Xong việc, cô lấy từ phòng trưng bày hai bếp than, mua thêm hai thùng than tổ ong đặt ở góc bếp mới về phòng nghỉ.
Tối qua cô cũng ngủ trong phòng, nên nhân lúc rảnh rỗi, cô mua thêm đệm cho từng chiếc giường trong các phòng, trải ga, đặt chăn gối phòng ngủ của .
Lúc đang phân vân nên xây nhà vệ sinh trong phòng ngủ riêng bên ngoài, thì chiếc Quang Não Vũ Trụ đeo tay cô bỗng sáng lên.
Chưa kịp phản ứng, mắt cô hiện một màn hình ánh sáng, đồng thời một dòng tin nhắn xuất hiện.
Bạch Nguyên Vũ: "Em gái Tiểu Khê, rảnh nhiệm vụ ? Điểm đến là Rác Tinh E009."
Cố Tiểu Khê ngẩn : "Bây giờ ?"
". Nhiệm vụ là tìm mảnh vỡ của [Đồ Trận Hồn] bộ chiến giáp hỏng."
Cố Tiểu Khê chút lưỡng lự: "Chỗ em đang là buổi tối, còn bảy tiếng nữa , sợ là kịp mất."
"Không . Nhiệm vụ thời gian khá linh hoạt, thời hạn phản hồi kéo dài đến tận nửa năm, lúc nào cũng , miễn xong việc là về. Chỉ cần tìm một mảnh vỡ là coi như thành. Nếu kiếm nhiều hơn thì thể nộp lên quy đổi điểm tích lũy, cũng thể giữ cho ." Bạch Nguyên Vũ nhanh chóng giải thích.
Cố Tiểu Khê lưỡng lự, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
"Vậy , em xem thử ."
"Vậy để gửi nhiệm vụ cho em!"
Cố Tiểu Khê chần chừ thêm, lập tức về gian, leo lên xe vận chuyển rác.
Sau khi kết nối với trí não và xác nhận nhiệm vụ, cô đổ đầy nhiên liệu cho xe xuất phát ngay.
Mười phút , cô đến Rác Tinh E009.
Ngay khi xe dừng , âm thanh của Bạch Nguyên Vũ vang lên trong quang não của cô.
"Tiểu Khê, xuống xe , thấy em ."
Cố Tiểu Khê ngoài, nhưng thấy bóng dáng Bạch Nguyên Vũ .
Dù , cô vẫn nhanh chóng mặc bộ đồ bảo hộ vũ trụ và bước xuống xe.
Ngay giây phút chân chạm đất, trong lòng cô trỗi lên cảm giác kháng cự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/416.html.]
Vì mặt đất bẩn dính, mỗi khi nhấc chân lên, đống dơ bẩn phía cứ như thể kéo dài thành sợi.
Thêm đó, rác ở đây dường như nắng nung chảy, ánh mặt trời đầu màu đỏ, cũng chẳng màu vàng, mà là màu trắng toát, mùi hôi tanh vô hình thậm chí còn như đang bốc khói.
Dù đang mặc đồ bảo hộ nên ngửi thấy mùi, nhưng cái cảm giác ghê tởm thì vẫn rõ mồn một.
Trong đầy một phút, trong đầu cô nảy năm mươi ý định xe bỏ chạy.
lúc , Bạch Nguyên Vũ xuất hiện, mặc bộ đồ bó sát màu bạc cực ngầu, mặt đeo mặt nạ đặc biệt.
"Tiểu Khê, đợi chút nữa, Vu Diên bảo cũng sẽ tới!"
"Ừm... chỗ môi trường tệ ? Anh nền đất mà thấy khó chịu ?" Cố Tiểu Khê vẫn thể thích nghi nổi với độ dính nhớp .
Bạch Nguyên Vũ khẽ ho một tiếng: "Cái cũng hết cách , nhiệm vụ ở rác tinh vốn dễ gì. Còn nữa, đồ bảo hộ vũ trụ của em dùng tuy nhưng cồng kềnh."
Cô gái bao kín từ đầu đến chân, cứ như một cục tròn tròn, đến giờ vẫn rõ mặt mũi cô trông .
"Em cũng mặc đồ nhẹ nhàng hơn chứ! em chỉ mỗi bộ thôi. Bộ của thì xịn thật đấy."
"Lần tặng em một bộ hơn nhé!" Bạch Nguyên Vũ .
"Thế thì em cảm ơn nha!" Cố Tiểu Khê cúi đầu, nhấc chân lên.
Phát hiện bên giày là một đống chất đen dính nhầy, cô thật sự chịu hết nổi, phất tay một cái.
Ngay lập tức, đám rác màu đen bám đế giày rơi rụng, gió lướt qua cuốn theo cả rác xung quanh, dọn sạch một khu đất trống sạch sẽ cho cô .
Bạch Nguyên Vũ khẽ: "Em giống y chang đội trưởng bọn , cũng mắc chứng sạch sẽ."
"Cái mảnh Đồ Trận Hồn mà cần tìm, nó trông như thế nào ?" Cố Tiểu Khê chuyện chính.
Bạch Nguyên Vũ lắc đầu: "Mảnh trận hồn thì mỗi cái một kiểu, bản đồ trận hồn cũng , khó chính xác hình dáng . mà, khi em thấy mảnh thật, em sẽ cảm giác."
Cố Tiểu Khê ngơ ngác: "Cảm giác gì cơ?"
"Chính là cảm giác khi thấy hồn khí, tinh thần lực sẽ phản ứng nhất định!"
Cố Tiểu Khê: "..."
Tinh thần lực á? Cảm giác đó là cảm giác thế nào?
Cô gì cả!
Nga
Ngay khi cô còn định hỏi thêm thì từ xa một đang chạy .
"Lão Bạch, tới ! tới đây!"
Cố Tiểu Khê tiếng đầu sang, liền thấy một đàn ông tuấn tú mặc áo dài màu xanh lam, mái tóc dài chấm mắt cá chân đang mặt cô.
"Em chính là đội viên mới của đội ? Tiểu Khê, chào em! Anh là Vu Diên."