Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 409

Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:01:06
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy Minh Anh xong lời thì hừ lạnh một tiếng.

"Nói cho dễ hiểu, con đúng là ăn cứt còn nhớ mùi!"

"Khi con chạy theo Tất Văn Nguyệt, con gì với con? Mẹ từng bảo con là, nếu trái tim một phụ nữ đặt nơi con, dù cưới về thì cũng chẳng ngày yên ? con ?"

"Lúc con nộp đơn xin kết hôn, ông nội còn bảo chặn một , con quên ?"

Lục Kiến Nghiệp chặn họng, trong chốc lát nổi lời nào.

"Thôi, mặc kệ con sống thế nào, chỉ một yêu cầu: cãi thì ngoài mà cãi, đừng gây rối trong nhà." Ngụy Minh Anh xong câu đó liền bếp.

Lục Liên Thắng theo bóng lưng vợ, đó cũng dặn dò con trai một câu: "Vợ thì thương. Mẹ con cũng , thể ngày nào cũng ở nhà nấu cơm cho tụi con. Cũng thể lúc nào cũng giúp giặt giũ. Huống chi, đến ba còn nỡ để con vất vả, thì con cũng nên điều một chút."

"Còn chuyện thiên vị , thì chẳng cách nào cả. Tim vốn lệch về một phía. Đừng con, ngay cả ông bà nội tụi con, là ba cũng thích chị dâu con hơn."

"Thông minh, lương thiện, hiếu thảo, chính kiến và năng lực, ai mà thích một đứa con gái như ?"

Lục Kiến Nghiệp chìm im lặng.

Đây là đầu tiên thấy ba khen ngợi một cô gái nhiều đến thế.

"Kiến Lâm, con kế hoạch gì cho công việc của ?" Lục Liên Thắng hiếm khi rảnh rỗi nghỉ ngơi, liền hỏi con trai út.

Lục Kiến Lâm do dự một chút mới : "Ba, bây giờ chị dâu đang học tập tại Bệnh viện Nhân dân Một Thân thành, khoa tim mạch và lồng n.g.ự.c ở đó mạnh, con cũng tới đó học một thời gian. Chỉ là thể điều động ."

"Con định chuyên về mảng ?"

"Dạ. Giờ con tập trung chuyên sâu tim, lồng ngực. Chị dâu hiện tại học cụ thể, kỹ thuật khâu vết mổ của chị cực kỳ xuất sắc, gần như để sẹo khâu. Lần chị học chuyên về kỹ thuật ghép da. Con nghĩ con thể tranh thủ học ké một chút."

Lục Liên Thắng xong thì ngạc nhiên, đó mang theo chút mong đợi: "Hy vọng con bé thể học , học cho giỏi!"

"Ba, con thể đường tắt để học ?" Lục Kiến Lâm thử dò hỏi.

"Chuyện con tự xin với viện trưởng Trần ." Lục Liên Thắng chẳng thèm giúp cửa .

"Chẳng khoa tim mạch lồng n.g.ự.c của Bệnh viện Từ Ân ở Kinh Đô là đầu cả nước ? Sao đến đó?" Lục Kiến Nghiệp tò mò hỏi.

Lục Kiến Lâm ho nhẹ một tiếng: "Anh hai, chắc , trưởng khoa tim mạch lồng n.g.ự.c của Bệnh viện Từ Ân nghỉ hưu . Quê ông ở Thân thành, giờ mời về ở Bệnh viện Nhân dân một Thân thành."

Tin tức mới khi trở về Kinh Đô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/409.html.]

Sớm thì xin với viện trưởng Trần, cùng chị dâu về Thân thành .

Nga

"Đã quyết định thì tự tìm cách điều chuyển , hoặc là, gọi điện hỏi chị dâu con xem cũng ."

Lục Liên Thắng cầm tờ báo bên cạnh lên , tiếp tục bàn về chủ đề nữa.

Lục Kiến Lâm thì bếp giúp bếp, lấy đĩa, bưng đồ ăn, linh tinh các thứ.

Lục Kiến Nghiệp lên lầu, cuối cùng đợi đến khi gần nấu xong, mới lấy hộp cơm đựng đồ ăn đem lên tầng.

Lục Liên Thắng chỉ liếc một cái, tiếp tục báo.

Cuộc sống, đều là do chính sống lấy!...

Thân thành.

Cố Tiểu Khê mới đến bệnh viện ba ngày, quen với bộ đội ngũ y bác sĩ từ xuống .

Bây giờ, trưa và tối đều rủ cô cùng ăn ở căng tin, nước nóng lấy hộ, tin tức chuyện phiếm gì thú vị, đều thích chia sẻ với cô.

Đến ngày thứ tư, cô trực tiếp xuống tay thực hiện, hỗ trợ viện trưởng Phùng tiến hành ca phẫu thuật ghép da.

Vì biểu hiện quá xuất sắc, sang ngày thứ năm, viện trưởng Phùng sắp xếp một ca ghép da nữa, giao phần lớn công việc cho Cố Tiểu Khê thực hiện.

Đến ngày thứ sáu, viện trưởng Phùng trực tiếp giao cho cô một ca phẫu thuật ghép da độc lập.

Sau khi Cố Tiểu Khê thành ca mổ một cách hảo, viện trưởng Phùng cũng kìm mà cảm khái.

"Con bé đúng là ông trời cho ăn cơm nghề, tay nghề quá , động tác nhẹ nhàng, tốc độ nhanh, miếng da khớp hảo, còn hơn cả . là tương lai thuộc về các cháu thanh niên !"

Cố Tiểu Khê mỉm đáp: "Là do thầy dạy giỏi mà! Gọi là trò giỏi hơn thầy đấy ạ!"

Viện trưởng Phùng cô chọc : "Lão Trần chẳng sai, con bé đúng là sinh để bác sĩ ngoại khoa. Sau học thật , chỉ cần em chịu cố gắng, nhất định sẽ trở thành một quân y xuất sắc. Một bác sĩ giỏi, nhiều lúc đóng vai trò cực kỳ quan trọng. Tuyệt đối đừng ngừng học hỏi!"

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Thầy yên tâm, em nhất định sẽ học thật chăm chỉ!"

Vừa , cô xoay lấy từ trong túi cuốn sổ tay của viện trưởng Phùng đưa trả cho ông.

"Sổ tay của thầy em xong , còn mấy , thực sự học nhiều điều. Cảm ơn thầy ạ!"

Viện trưởng Phùng nhận lấy cuốn sổ, gọi cô văn phòng của , đưa thêm cho cô một xấp sách y học.

"Mấy quyển em mang về từ từ, hiểu thì cứ hỏi thầy."

Loading...