Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 398

Cập nhật lúc: 2025-12-10 03:51:40
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Nguyên Vũ tiếc nuối thở dài: "Đáng tiếc quá, Dạ Tinh và phù văn những tên đều vỡ hết , tính điểm nữa."

Cố Tiểu Khê cũng thấy tiếc: "Để em xem cái nào còn nguyên , tìm quanh đây xem nhé."

"Được." Bạch Nguyên Vũ bắt đầu tìm quanh đó.

Cố Tiểu Khê cũng xoay , đổi góc lưng với Bạch Nguyên Vũ, lén vớt đống mũi tên Dạ Tinh Vũ trong hố nước , ném những cái gãy kho đồ cũ.

Ban đầu cô tưởng phòng trưng bày hàng mới sẽ xuất hiện những mũi tên Dạ Tinh Vũ mới toanh, ai ngờ cuối cùng nhận một nắm Dạ Tinh đen nhánh cùng vài chiếc lông vũ đỏ.

Những thứ tiện mang ngoài, nên cô gom hết tên gãy bỏ kho đồ cũ, chọn mấy mũi tên nguyên vẹn đưa cho Bạch Nguyên Vũ.

Bạch Nguyên Vũ bên cũng nhặt hơn trăm mũi tên Dạ Tinh Vũ, tâm trạng khá vui vẻ.

Thời gian đó, hai dừng dừng, bất tri bất giác nhặt hơn một ngàn hai trăm mũi tên Dạ Tinh Vũ.

Ngoài việc ném cả đống mũi tên Dạ Tinh Vũ hỏng kho đồ cũ, Cố Tiểu Khê còn tranh thủ nhặt một đống vảy sáng lấp lánh khi Bạch Nguyên Vũ bới chúng từ trong đống rác.

Thấy cô nhẹ nhàng gom cả đống vảy Dị Thú, Bạch Nguyên Vũ nhịn hỏi: "Em gái Tiểu Khê, em bán cho ít vảy ?"

Cố Tiểu Khê tiện tay chia cho một nửa: "Tặng luôn đó. Anh lấy mấy cái để ?"

Bạch Nguyên Vũ vui vẻ nhận lấy, hớn hở giải thích: "Những vảy là từ Dị Thú cấp tám, cứng cực kỳ, dẻo, chịu cả nước lẫn lửa, là vật liệu để luyện khí. Anh định dung hợp chiến giáp. Em thực cũng thể rèn một con d.a.o găm, hoặc một cái áo giáp mềm."

"Ừ. Chuyện đó để hẵng , em tính về đây!"

Cố Tiểu Khê thấy thời gian cũng còn sớm, cô nên về nhà thôi!

"Vậy nhé!" Bạch Nguyên Vũ cũng ý giữ cô thêm.

Hai cùng về, tìm phụ trách nhiệm vụ để nộp mũi tên Dạ Tinh Vũ, tính điểm xong thì mỗi lên một chiếc xe rời .

Vừa trở xe vận chuyển rác của , việc đầu tiên Cố Tiểu Khê là cởi bộ đồ bảo hộ vũ trụ .

Cũng lúc , cô mới phát hiện chỗ chân của bộ đồ bảo hộ dấu hiệu ăn mòn, đế giày chân cô gần như xuyên thủng.

Cô lập tức chớp mắt một cái, chui ngay gian, ném hết quần áo và giày dép mặc kho chứa đồ cũ, đó tắm, đồ xong xuôi mới bắt đầu về.

Ngay khi cô rời khỏi Rác Tinh E, tầng đất bên tinh cầu đó bỗng dưng rung chuyển dữ dội.

Năm phút , một con quái thú khổng lồ trồi lên khỏi mặt đất, tiếng gầm rợn mang theo làn sóng năng lượng mạnh mẽ, trực tiếp hất văng cả trăm chiếc xe vận chuyển rác đang đậu ở rìa tinh cầu chờ tạnh mưa.

Cố Tiểu Khê may mắn đến mức nào. Sau khi trở về lãnh địa của , cô đậu xe vận chuyển chỗ cũ xuất hiện ở núi Sương Mù.

Lúc đó đúng năm giờ chiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/398.html.]

điểm mới cập nhật hơn sáu trăm triệu, hài lòng đầu trở về, về phía doanh trại.

Nga

Trùng hợp là, cô đặt chân đến doanh trại thì ngay đó thấy Hà Hạo khiêng về.

Nhìn thấy vẻ mặt thiết sống của Lục Kiến Lâm theo phía , cô khỏi nghi hoặc hỏi: "Chuyện gì xảy ?"

Lục Kiến Lâm thở dài một tiếng: "Anh phát hiện một cây nhân sâm, mừng quá nên mất cảnh giác, gốc cây vấp té lăn từ sườn núi xuống, gãy luôn cái chân."

Cố Tiểu Khê: "..."

Hai em nhà họ Hà đúng là xui như , một tàn, một phế!

"Chị dâu, cả nhờ Hàn Phong cử đưa hai với bọn họ về Kinh Đô , chị cùng về một chuyến ?"

Cố Tiểu Khê lập tức lắc đầu: "Không. Chị định Thân thành một chuyến. Em theo họ về Kinh Đô ?"

Lục Kiến Lâm bất đắc dĩ gật đầu: "Vâng. Giờ hai bệnh nhân tiện ."

"Cực cho em !" Cố Tiểu Khê thật lòng thấy tội nghiệp Lục Kiến Lâm.

Hai còn đang chuyện thì Hàn Phong, Lục Kiến Sâm và Lục Kiến Nghiệp cũng trở về.

Thấy cô vợ nhỏ của bình an , Lục Kiến Sâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh vài câu với Hàn Phong thẳng về phía cô.

"Vợ , Hàn Phong sắp đến Kinh Đô và Thân thành đón vài , em cùng luôn, tiện đường bay đến Thân thành luôn nhé?"

Cố Tiểu Khê vốn mặn mà gì lắm với việc cùng Lục Kiến Nghiệp, Hà Lâm, Hà Hạo, nhưng nghĩ đến việc thể tiết kiệm mấy ngày tàu xe nếu trực thăng thì cũng gật đầu đồng ý.

"Được thôi! Khi nào ?"

"Một tiếng nữa. Anh giúp em thu dọn đồ." Lục Kiến Sâm kéo cô trong lều của bọn họ.

Ngay khoảnh khắc rèm lều khép , Lục Kiến Sâm liền ôm cô vợ nhỏ lòng, cúi đầu hôn lên môi cô.

Một nụ hôn nhẹ nhàng, dịu dàng như gió xuân trôi qua, mới nhẹ nhàng vuốt lưng cô, thì thầm: "Hàn Phong sẽ đưa em . Anh bên chắc còn mười ngày nữa mới bàn giao xong. Đến lúc đó sẽ đến Thân thành đón em."

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Vâng. Em đợi tới đón."

Lục Kiến Sâm đáp , chỉ cúi đầu hôn lên môi cô thêm một nữa, sâu hơn, nồng nàn hơn.

Người còn đang ở trong lòng, mà bắt đầu thấy nhớ !

Ban đầu chỉ dùng một nụ hôn để vơi nỗi nhớ, nhưng càng hôn càng thể kìm chế.

Loading...