"Thế thì quá! Cháu yên tâm, đem đủ tiền ." Ông Trang cũng hài lòng.
Không xa đó, Hà Hạo đoạn chuyện, ánh mắt khẽ lóe sáng, liền nhỏ vài câu với em gái .
Vốn định hôm nay về Kinh Đô, Hà Lâm lập tức đổi ý.
Dù giờ vẫn còn ở núi, nhưng Lục Kiến Lâm chăm sóc, trai tìm nhân sâm, cô ráng ở thêm vài hôm cũng chẳng .
Dù thì, cô chăn đắp, ăn uống cũng lo.
Còn nữa, cô thật sự tìm cơ hội phía tây nhặt ít vàng bạc châu báu.
Giá mà cái chân hồi phục sớm thì mấy!
Việc cô bất ngờ đổi ý xuống núi, về Kinh Đô khiến Lục Kiến Nghiệp đau đầu nhất.
"Em thật sự ?"
Hà Lâm gật đầu: "Vâng. Em nghĩ ở núi nghỉ ngơi thêm vài hôm. Không khí núi , Kiến Lâm là bác sĩ mà? Giờ em mà xuống núi, lỡ té một phát chân nặng hơn thì ?"
"Anh thì sắp hết phép , về thôi." Giọng Lục Kiến Nghiệp bắt đầu vui.
Giờ ngay cả ông cụ Tề cũng về , bên phía tây cũng cần họ hỗ trợ khai quật gì nữa, ở đây gì nữa cơ chứ?
"Chỉ... chỉ hai hôm nữa thôi, ? Chị dâu cũng về mà." Hà Lâm nhỏ.
"Vậy thì cùng lắm hai ngày. Hai ngày , dù em , cũng sẽ về." Lục Kiến Nghiệp cuối cùng cũng nhượng bộ.
Khi Cố Tiểu Khê và ông Trương cùng núi tìm d.ư.ợ.c liệu, Lục Kiến Nghiệp, Kiến Lâm và Hà Hạo cũng theo.
Hà Hạo đúng là chút mưu mẹo. Cả đoạn đường đều âm thầm để ý nhất cử nhất động của Cố Tiểu Khê, cô , liền theo sát đến đó.
Từ đầu đến cuối, cách giữa họ từng vượt quá ba mét.
Làm , là vì thấy vận khí của Cố Tiểu Khê quá , luôn thể tìm nhân sâm.
Mà Cố Tiểu Khê thì cực kỳ chán ghét kiểu bám đuôi từng bước của Hà Hạo, thế nên cô chỉ lo tìm d.ư.ợ.c liệu, còn việc "tình cờ phát hiện nhân sâm" thì tất nhiên là hề xảy thêm nào nữa.
Cả một ngày, Cố Tiểu Khê và ông Trương thu hoạch nhiều d.ư.ợ.c liệu.
Còn những vốn chẳng am hiểu gì về d.ư.ợ.c liệu như Hà Hạo và Lục Kiến Nghiệp thì dĩ nhiên là tay trắng trở về.
Buổi tối, khi ăn cơm xong, Cố Tiểu Khê bắt đầu xử lý d.ư.ợ.c liệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/394.html.]
Hà Hạo bất ngờ tới bắt chuyện với cô.
"Cô thể cho bọn , thế nào mới thể tìm nhân sâm ?"
Hỏi thẳng tuột như là vì mấy bọn họ tới đây nhiều ngày , mà ngay cả một mẩu lá nhân sâm cũng từng thấy.
Cố Tiểu Khê mắt còn chẳng thèm ngước lên, xử lý d.ư.ợ.c liệu của hờ hững đáp: "Dựa vận may thôi! là thấy thì đào, thấy thì tức là hôm đó vận xui, cũng chẳng ."
Hà Hạo: "..."
Câu chẳng khác gì .
Ông Trương thấy hai chuyện, cũng nhịn góp lời: "Cái đúng là cần một chút may mắn. Gặp lúc may, một ngày khi đào mấy củ nhân sâm liền. Mà nếu xui, lăn lộn cả tháng trong núi cũng chắc tìm nổi một cây."
Cố Tiểu Khê cũng gật đầu đồng tình: " thế. Có lúc vận khí tới, nhân sâm ngay mắt cũng thấy . Hồi hái t.h.u.ố.c từng gặp tình huống như . Rõ ràng là qua chỗ đó vài mà chẳng thấy gì, mà hôm lấy nước thì thấy nó chình ình ở đó."
Nghe , ông Trang cũng kiềm mà nhập hội: " một cao nhân ẩn thế, từng đào một gốc nhân sâm hai trăm năm tuổi, mà củ nhân sâm đó cố định hóa, chất lượng cực kỳ . Chỉ cần ngửi mùi thôi khiến thấy thư thái, bệnh tật thuyên giảm."
Cố Tiểu Khê thế cũng tò mò: "Thật hả ông? Củ nhân sâm hai trăm năm đó cũng đào ở núi Sương Mù ?"
Ông Trang lắc đầu: "Không . Nghe đó tìm thấy nhân sâm ở dãy núi Long Cát. núi Sương Mù địa thế đặc biệt, dịp và Tết Nguyên Tiêu dễ tìm thấy nhân sâm hơn, cũng dễ xuất hiện linh vật."
"Thì núi Sương Mù sự đặc biệt như ! Thảo nào chọn thời điểm để tới." Cố Tiểu Khê như bừng tỉnh.
Ông Trang nhẹ: "Ông cụ Tề gì với các cháu ?"
Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Không ạ. Cháu chỉ theo thôi, chứ thật sự gì về núi Sương Mù cả."
Ông Trang bật : "Có khi chính vì cháu chẳng gì nên vận khí mới đó! Người vẫn vạn vật đều linh tính, do bọn mục đích quá rõ ràng nên bỏ lỡ cơ duyên ."
Nga
Cố Tiểu Khê thật , vận khí của cô cũng chẳng như !
Củ nhân sâm trăm năm đưa cho ông cụ Tề, vốn là của cô lấy từ gian .
ông Trang , thì chắc ở núi Sương Mù thường đào nhân sâm thật.
Thế thì ngày mai cô chịu khó tìm thêm một chút !
Tối hôm đó, Lục Kiến Sâm về muộn.
Cố Tiểu Khê khi xử lý xong đống d.ư.ợ.c liệu thì lên giường ngủ .
Cô hề rằng, đang phụ trách việc khai quật xác máy bay là Lục Kiến Sâm gặp một cơ duyên cực lớn, đào một củ nhân sâm trăm năm!