Cố Tiểu Khê chỉ đống đá: " tìm thấy đồng hồ quả quýt ở chỗ ."
Hàn Phong lập tức đ.á.n.h dấu chi tiết ở vị trí .
Hà Lâm thì nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm trong đống đá.
Nga
Cố Tiểu Khê ý đợi cô , tiếp tục dẫn tiếp.
Mười phút , cần Cố Tiểu Khê nhắc, Hàn Phong thấy những mảnh vụn máy bay rải rác đất.
Anh lập tức tiến lên phía đ.á.n.h dấu.
Cố Tiểu Khê đợi một chút, đó tiếp tục dẫn đội tiếp.
Thêm mười phút nữa, bắt đầu thấy nhiều vật thể lộn xộn hơn, mảnh vụn máy bay, cũng những cục sắt rõ là gì.
Cố Tiểu Khê đưa họ tới chỗ phát hiện vũ khí, đợi Lục Kiến Sâm và Hàn Phong đ.á.n.h dấu xong thì dẫn đường nữa.
"Mấy thứ khác cũng tìm thấy ở khu vực quanh đây. xa hơn nữa ."
Hàn Phong một vòng xung quanh, quả nhiên, phát hiện thêm nhiều mảnh vỡ máy bay nữa.
Thậm chí, còn nhặt một băng đạn đất.
Vậy nên, phán đoán của Cố Tiểu Khê sai!
Lục Kiến Sâm thì lo tìm đồ, mà đang quan sát xung quanh.
Nơi , hình như thấy hang động nào cả.
Vậy thì, nơi trong bức ảnh đó rốt cuộc là ở ?
Ngay khi Cố Tiểu Khê đồng hồ, cảm thấy cũng đến lúc về thì Hà Lâm đột nhiên kêu lên đầy phấn khích: "Em phát hiện cái ! Em phát hiện !"
Lập tức, đều tiếng cô hấp dẫn, sang .
Lục Kiến Nghiệp gần nhất, liền bước tới ngay.
Lúc , thấy Hà Lâm đang nhặt từ đất lên một cái vỏ đạn biến dạng!
Lục Kiến Nghiệp: "..."
Anh hiểu, một cái vỏ đạn như thì gì đáng mừng đến thế?
Chị dâu còn phát hiện nhiều thứ hơn, cũng thấy vui mừng đến !
Tề Sương Sương liếc mắt một cái cũng .
Hồi nãy Hàn Phong còn nhặt cả băng đạn, giờ tìm thấy một cái vỏ đạn thì gì lạ!
"Tiểu Khê , ông ở với các cháu nữa , ông và ông Trương hái t.h.u.ố.c đây." Ông cụ Tề bỗng lên tiếng.
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Vâng. Cháu cũng đây, là cùng luôn nhé!"
Ông cụ Tề xua tay: "Trưa nay bọn ông về doanh trại , cháu về sắp xếp chỗ ở cho bọn ông là ."
"Dạ." Cố Tiểu Khê cũng cố gắng đòi cùng bọn họ.
Dù , cô cũng thể tự hái thuốc.
Mà thật , cô cũng thích hành động một hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/384.html.]
Sau khi ông cụ Tề và ông Trương rời , ba nhà họ Trang cũng theo.
Tề Sương Sương vốn còn do dự, nhưng Tư Nam Vũ gọi một tiếng, cũng lập tức luôn.
"Về thôi!" Lục Kiến Sâm cũng nắm lấy tay cô vợ nhỏ nhà , chuẩn .
Lúc qua khu vực đá lộn xộn, Cố Tiểu Khê trượt chân một cái, rõ giẫm cái gì, cô cảm thấy lòng bàn chân đ.â.m xuyên qua, đau rát.
Cô khẽ kêu một tiếng, vội vàng rút chân .
"Sao thế?" Lục Kiến Sâm vòng tay ôm lấy eo cô, bế cô lên đùi , kiểm tra tình trạng của cô.
Cố Tiểu Khê tháo giày bên chân trái, tháo luôn cả tất.
Lục Kiến Sâm liền thấy bàn chân trắng nõn mềm mại của cô đ.â.m rách, rỉ chút máu.
Anh cúi đế giày cô, hóa là một cây đinh ghim đ.â.m trúng.
Lục Kiến Lâm và Hàn Phong gần đó cũng vội vàng chạy tới.
"Phải sát trùng . Em tìm ít thảo d.ư.ợ.c khử trùng." Lục Kiến Lâm lập tức .
Cố Tiểu Khê xua tay: "Không cần , trong ba lô chị sẵn cồn sát trùng."
Vừa , cô lấy lọ dung dịch và tăm bông từ trong ba lô .
Lục Kiến Sâm lập tức nhận lấy, giúp cô xử lý vết thương.
Cố Tiểu Khê thì cứ thắc mắc chằm chằm chỗ trượt.
Sao đinh ghim ở đây chứ?
Bỗng nhiên, cô thấy gì đó, liền kéo nhẹ tay áo Lục Kiến Sâm.
"Chân em , đống đá xem cái gì ? Làm gì chuyện đinh ghim ở đây ?"
Lục Kiến Sâm sang Hàn Phong một cái, cúi bế cô vợ nhỏ của sang chỗ khác.
Hàn Phong và Lục Kiến Lâm phối hợp ăn ý, bắt đầu lượt dọn mấy tảng đá xung quanh .
Rất nhanh, bọn họ phát hiện những hòn đá đó chỉ một cái đinh ghim, mà là nhiều.
Không, đúng hơn là, đống đá đó từng đặt vài tấm ván gỗ đóng đầy đinh, nhưng giờ mấy tấm ván mục nát, nhiều chiếc đinh rơi khỏi ván.
Ngoài loại đinh dài thông thường, ván còn gắn cả đinh ghim nhỏ.
Chỉ thể , mấy qua đây đó thật may mắn, vì ở đây nhiều đá và cát nên ai đ.â.m chân.
Hai gom hết mấy tấm ván mục đóng đinh vứt sang một bên, phát hiện bên là một lớp đá vụn nhỏ li ti.
Lúc Hà Lâm thấy Cố Tiểu Khê thương, trong mắt hiện lên chút khoái chí, nhưng lập tức giấu , giả vờ một câu đầy cảm khái: " là mấy vô lương tâm thật, còn đặt đinh ở đây nữa chứ!"
Cố Tiểu Khê để tâm, thấy Lục Kiến Sâm giúp xử lý vết thương xong, cô tự lấy một miếng băng cá nhân dán lên, bắt đầu mang vớ .
Lục Kiến Sâm sợ chân cô lạnh, vẫn là giúp cô mang vớ.
Sau đó, để cô chạm chân xuống đất nữa, cứ thế ôm lấy cô mãi.
Cố Tiểu Khê kéo tay áo Lục Kiến Sâm, bực bội : "Đằng một tảng đá to, đặt em xuống đó . Trong ba lô em cái xẻng nhỏ, giúp em xúc đống đá vụn và cát xem thử."
"Ăn no rảnh rỗi mà còn cái kiểu chôn đinh ở đây, bên thứ gì phát hiện."