Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 380

Cập nhật lúc: 2025-12-10 03:19:03
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Sương Sương lập tức hiểu ý, nhanh chóng mang hai đôi tất lông cừu tặng cho ông nội . Còn hai đôi còn , cô nàng ngượng ngùng, lén lút đem tặng cho Tư Nam Vũ.

Còn phần ông Trương và Lục Kiến Lâm, Tề Sương Sương trực tiếp nhờ Lục Kiến Sâm mang tặng giúp.

Người nhà họ Trang cảnh cũng phản ứng gì đặc biệt, trái còn cảm thấy Cố Tiểu Khê là một thật thà, thiện lương!

Sau bữa tối, Cố Tiểu Khê dùng phần vải và bông còn thừa thêm hai chiếc gối nhỏ, đồng thời may cho ông cụ Tề và ông Trương mỗi một đôi bảo vệ đầu gối, mới ngủ.

Nga

Ừm, tất nhiên, trong hai chiếc gối đó một cái là để dành cho cô.

Vậy nên đêm nay cô ngủ ngon!

Lục Kiến Sâm cũng nhân cơ hội , đàng hoàng cùng cô bé nhà đắp chung một chăn. ...

Sáng hôm .

Cố Tiểu Khê tiếng ầm ĩ đ.á.n.h thức.

Cô mở mắt thì ngơ ngác, vì thấy Hà Lâm.

Họ về ?

Lúc , Tề Sương Sương xuống cạnh cô, ghé tai thì thầm vài câu.

Cố Tiểu Khê chớp chớp mắt, cố ý liếc Hà Lâm, má cô đang sưng phù lên.

Thì t.h.ả.m như !

giấy tờ và thư giới thiệu, nên bọn họ nhà khách, đành leo núi cả đêm lên đây, t.h.ả.m thương hết chỗ .

Sau đó vì sức khỏe yếu, Hà Lâm vô ý đổ cháo Trang Linh nấu, còn điều mà chịu xin , kết quả là ăn ngay một cái tát!

"Thật hiểu bọn họ cứ nhất quyết leo núi gì? Ở đồn công an chờ thì ?" Tề Sương Sương nhỏ giọng lầm bầm.

Mấy ngày nay cô cũng , Trang Linh thích nhiều, nhưng thích tay, mà còn cực kỳ mạnh.

Chọc giận cô thì chỉ nước ăn đòn!

Cố Tiểu Khê lên tiếng, nhưng trong lòng cũng nghĩ y như .

về phía Lục Kiến Nghiệp đang chuyện với Lục Kiến Sâm, trong lòng chút đồng cảm với .

Không Lục Kiến Nghiệp là thật sự ngốc quá đen.

Tất Văn Nguyệt kiểu phụ nữ như còn chừa, còn cưới luôn bạn của cô .

Mà Hà Lâm còn gian xảo hơn Tất Văn Nguyệt một bậc!

Lục Kiến Sâm cảm nhận ánh mắt cô bé nhà , bèn ngừng chuyện với Lục Kiến Nghiệp, sải bước tới.

"Vợ ơi, với Lục Kiến Nghiệp xuống núi một chuyến, em ở nhớ ngoan ngoãn ăn cơm đấy nhé!"

Cố Tiểu Khê chớp mắt: "Lại xuống núi hả? Bọn họ mệt ?"

Lục Kiến Sâm dịu dàng xoa đầu cô: "Chỉ Lục Kiến Nghiệp xuống núi giấy tờ thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/380.html.]

"Dạ! Vậy hai ! Nhớ tiện thể mua ít đồ mang lên luôn nha."

Nói , cô lấy một cái túi nhỏ đựng đủ các loại giấy tờ, đưa cho .

"Ừ. Em cứ ở trong trại nghỉ ngơi, đừng núi nữa nhé." Lục Kiến Sâm dặn dò.

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Em !"

, nhưng cô định ngoan ngoãn lời thật.

Sau khi Lục Kiến Sâm và Lục Kiến Nghiệp rời , ông cụ Tề, ông Trương và những khác cũng núi.

Chỉ còn ba Cố Tiểu Khê, Tề Sương Sương và Hà Lâm ở trại.

Bởi vì Hà Hạo cũng theo chân mấy ông cụ rừng .

Cố Tiểu Khê thấy hết, bèn với Tề Sương Sương: "Sương Sương, em ở trại nhé, chị loanh quanh chút, tiện tay nhặt ít củi về."

Ban đầu Tề Sương Sương cũng cùng, nhưng nghĩ đến còn Hà Lâm ở đây nên thôi.

"Được . đừng xa quá đó!"

"Ừ!" Cố Tiểu Khê đeo một chiếc túi chéo rời trại.

Biết hôm nay nhóm ông cụ về phía Bắc, nên cô chọn hướng Tây.

Vì mục đích hái thuốc, nên cô khá nhanh.

Thấy cây nào , cô cũng tiện tay nhét gian luôn.

Khi ngang qua một bãi đá lộn xộn, cô bỗng nhặt một chiếc đồng hồ quả quýt cũ nát, vỡ nát.

Cố Tiểu Khê khựng , lập tức cúi xuống nhặt lên.

Ai sơ ý đ.á.n.h rơi thứ khi núi nhỉ?

Cố Tiểu Khê dùng Thuật Tịnh Thủy để rửa sạch lớp bùn đất bề mặt chiếc đồng hồ bỏ túi. Thấy dấu vết gì đặc biệt, cô tiện tay ném nó kho đồ chứa đồ cũ.

điều khiến cô ngờ tới là, bên phía khu vực trưng bày sản phẩm mới xuất hiện chỉ một chiếc đồng hồ bỏ túi mới tinh, mà còn thêm một bức ảnh đen trắng kích thước tương đương với chiếc đồng hồ.

Trong ảnh , chỉ một hang động, cửa hang chất đầy những chiếc rương.

Cố Tiểu Khê cảm thấy khó hiểu. Thông thường, với những chiếc đồng hồ bỏ túi thể mở như thế , bên trong chẳng thường để ảnh của thương hoặc gia đình ?

Vậy những chiếc rương trong bức ảnh là gì mà quan trọng đến ? Thậm chí còn chụp ảnh để lưu giữ ? Cô bức ảnh, ngó qua khu rừng núi xung quanh, đầu óc mù tịt chẳng nghĩ gì.

Thôi, kệ ! Cô cất chiếc đồng hồ , tiếp tục bước về phía .

Mười phút , cô phát hiện mặt đất vài mảnh vỡ kỳ lạ. Sờ thử chất liệu, cô cảm giác như đây là mảnh vỡ từ một chiếc máy bay. Ý nghĩ lóe lên trong đầu, cô sững sờ cả .

Không thể nào chứ?

Cô tiếp tục tiến sâu rừng núi. Chẳng mấy chốc, cô thấy một đống thứ gì đó trông giống sắt mà hẳn là sắt. Vì xác định nó là gì, cô nhặt một mẩu lên, ném kho chứa đồ cũ. khi phát hiện ở khu vực trưng bày sản phẩm mới xuất hiện hai khẩu s.ú.n.g ngắn kiểu cũ, cô kinh ngạc đến ngây .

 

Loading...