Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 378

Cập nhật lúc: 2025-12-10 03:15:57
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi kết hôn, tuy đưa hết tiền cho Hà Lâm quản lý, nhưng đó là vì vụ ly hôn với Tất Văn Nguyệt, vốn dĩ chẳng còn đồng nào.

Thậm chí, còn vay tiền của em trai là Lục Kiến Lâm.

Lần đến Vân thành, tiền vay , ngoài mua vé xe , phần còn ít ỏi cũng Hà Lâm lấy hết, bảo là để cô giữ hộ.

bây giờ...

Cuối cùng, Hà Hạo vẫn mang tâm trạng cực kỳ bực bội mà móc tiền , ba thuê một chiếc xe bò, lạch cạch chầm chậm tiến nội thành Vân thành.

Bên , Cố Tiểu Khê đỉnh núi cao, thấy một thị trấn nhỏ phía ngoài rặng núi.

Cô bỗng sang với ông cụ Tề: "Hay là, cháu với Lục Kiến Sâm qua bên đó mua ít đồ nhé? Chân bọn cháu nhanh mà!"

Lục Kiến Sâm cũng theo ánh mắt cô bé về phía thị trấn nhỏ , đó gật đầu: "Đi xem cũng ."

"Em cũng !" Tề Sương Sương cũng hào hứng lên tiếng.

Cố Tiểu Khê chớp chớp mắt, từ chối: "Em nhanh bằng chị . Hoặc là chị với Lục Kiến Sâm, hoặc là em với Tư Nam Vũ ."

"Thế... em với Tư Nam Vũ nhé!" Tề Sương Sương lập tức đồng ý.

Cố Tiểu Khê bất ngờ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý: "Được thôi! Vậy hai . nhớ đừng nhầm đường đấy!"

"Em đảm bảo trời tối sẽ về!" Tề Sương Sương tràn đầy tự tin.

Tư Nam Vũ nhẹ nhàng ho khẽ một tiếng, sang ông cụ Tề.

Ông cụ Tề cháu gái một cái, bất đắc dĩ thở dài: "Đi , nhưng nhớ về sớm. Và đừng lạc! Phải về khi trời tối."

"Vâng ạ. Cháu sẽ đưa em về khi trời tối." Tư Nam Vũ nghiêm túc gật đầu.

Thế là, hai tách khỏi đoàn chính, xuống núi hướng về thị trấn nhỏ .

Cố Tiểu Khê tiếc nuối.

Ban đầu cô định nhân cơ hội xuống thị trấn, lén lấy thêm ít đồ ăn thức dùng từ trong gian .

Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng xoa đầu cô: "Đi thôi! Xem hôm nay may mắn tìm nhân sâm !"

Tuy , nhưng thực tế, cả buổi sáng bọn họ tìm thấy ít d.ư.ợ.c liệu, chỉ tiếc chẳng thấy bóng dáng cây nhân sâm nào.

Mãi đến hai giờ chiều, bên ông Trương mới phát hiện một cây sâm núi dại.

Tuổi đời quá lâu, năm, sáu năm tuổi.

, coi như khởi đầu, tinh thần cả nhóm lập tức phấn chấn hơn hẳn.

Nửa tiếng , Cố Tiểu Khê cũng tìm một cây sâm núi dại, tuổi đời mười lăm năm.

Cô cẩn thận đào lên, còn ngắm nghía một lúc.

Ngay đó, cô thấy ông Trang chạy tới.

"Tiểu Khê, cái bán cho ?"

Cố Tiểu Khê nhẹ ho một tiếng: "Bán thì bao nhiêu tiền ạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/378.html.]

Ông Trang ban đầu giơ ba ngón tay, nhưng nhanh chóng đổi thành giơ cả hai bàn tay : "Năm trăm tệ, ?"

Cố Tiểu Khê sửng sốt: "Đắt á? Hay là, ông trả ba trăm thôi ! Cháu cứ cảm giác đang kiếm lời của ông quá!"

Vừa , cô đưa cây nhân sâm trong tay cho ông .

Ông Trang cũng ngớ , đời còn chê bán đắt ?

ông cũng vui, lập tức trả tiền ngay.

Ông thích kiểu giao tiền giao hàng rõ ràng thế , tránh cho đối phương đổi ý.

Cố Tiểu Khê cũng thích kiểu giao dịch sòng phẳng thế .

Phải rằng, trong gian của cô, nhân sâm bây giờ mọc thành đống.

Chỉ riêng nhân sâm ngàn năm thôi cũng mấy cây!

Còn mấy cây nhân sâm nhỏ mới mọc, mười mấy năm tuổi, đến cả trăm cây!

Có điều, cô cũng khá tò mò, ông Trang rốt cuộc mang theo bao nhiêu tiền mặt bên nhỉ?

Lại cách một lúc nữa, ông cụ Tề cũng tìm một gốc nhân sâm, tuổi sâm mười bốn, mười lăm năm.

Sau đó, cho đến khi trời sắp tối, cũng tìm thêm cây nhân sâm nào nữa.

Thế nhưng, khi ngang qua một khu vực cây cối um tùm, Cố Tiểu Khê "ăn gian" một chút, trực tiếp đào một gốc nhân sâm năm mươi năm tuổi từ trong gian, giả vờ như mới đào .

Chỉ trong chớp mắt, bất kể là ông cụ Tề ông Trương, ai nấy đều phấn khích hẳn lên.

nhân sâm trăm năm, nhưng nhân sâm năm mươi năm tuổi cũng cực kỳ hiếm .

Hơn nữa, cây nhân sâm còn mọc , chỉ ngửi thôi cũng khiến cảm thấy sảng khoái dễ chịu.

Ông Trang thì càng nóng ruột, thấy mua ngay.

Nga

Cố Tiểu Khê đưa cây nhân sâm cho ông cụ Tề: "Ông ơi, cái tặng cho ông nhé! Có bán là tùy ông quyết định."

Ông cụ Tề mới thực sự là nghề y, nhân sâm tay ông chắc chắn sẽ phát huy giá trị lớn hơn.

Ông cụ Tề bật : "Con nhóc , nhân sâm tự tay đào mà cũng tặng cho ông ?"

Cố Tiểu Khê tít mắt, nháy mắt tinh nghịch: "Ông khám bệnh cho con cháu và cháu bao nhiêu lấy một đồng, tiền t.h.u.ố.c cũng thu, với cháu ông chẳng khác nào ông nội ruột. Coi như món quà năm mới mà cháu với Lục Kiến Sâm tặng ông ."

nhắc đến chuyện lấy chi phí khám bệnh, mà chỉ đơn giản coi đó là quà tặng, lời đầy tình cảm thiết.

Ông cụ Tề cũng từ chối tấm lòng của cô nhóc, ha ha nhận lấy.

"Được ! Dù đây là món quà năm mới thứ hai của cháu , nhưng hợp ý ông già ."

Ông Trang cũng còn cố gắng tranh giành nữa.

trong ánh mắt thì tràn đầy sự ngưỡng mộ với ông cụ Tề!

Ông Trương vốn thâm niên hái t.h.u.ố.c lâu năm, nên khi ghen tỵ một hồi, ông càng chăm chú tìm kiếm xung quanh.

Không ngờ, đúng là ông may mắn tìm thêm một gốc sâm dại hai mươi năm tuổi.

Ngày hôm nay, đúng là thu hoạch đầy ắp!

Loading...