Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 374

Cập nhật lúc: 2025-12-10 03:13:17
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Kiến Sâm cau mày, lạnh giọng: "Nó là quân nhân, mà còn đ.á.n.h một cô gái gầy yếu, chi bằng cởi luôn bộ quân phục cho !"

Hà Lâm: "..."

Cố Tiểu Khê hài lòng với hành vi của Hà Lâm, nhịn mà phản bác: "Bọn họ đ.á.n.h chẳng cũng vì cô ? Cô còn ấm ức cái gì? Sao gọi trai cô lên giúp ?"

Bị gọi tên, Hà Hạo khựng , gương mặt chút ngượng ngùng.

Anh cũng tay đấy, nhưng nhiều như , cũng thể cùng Lục Kiến Nghiệp hai đàn ông đ.á.n.h một cô gái chứ.

Ông Trang thấy Lục Kiến Sâm và Cố Tiểu Khê đều ý định giúp đỡ, cũng mở miệng bảo con gái dừng .

Khi con trai định xông lên, ông thậm chí còn hiệu bằng ánh mắt, ngầm ngăn cản nó đừng manh động.

Thực , Trang Linh cũng khá lợi hại, mười phút , mà thật sự đ.á.n.h cho Lục Kiến Nghiệp bẹp luôn.

Nhìn vẻ mặt đắc ý của Trang Linh, khóe miệng Cố Tiểu Khê giật giật, trong lòng chút bội phục.

Khi ánh mắt đắc thắng của Trang Linh lướt qua gương mặt Cố Tiểu Khê, biểu cảm khựng .

Không thể nào?

nhầm ?

Cái cô vợ lính trông mềm mại yếu ớt, còn khó nuôi đang bội phục ư?

Sao cô cảm thấy ... tự hào thế nhỉ!

Trang Linh vội điều chỉnh nét mặt, nữa về phía Cố Tiểu Khê, bỗng thấy cũng thuận mắt hơn hẳn.

Cố Tiểu Khê thì thèm để ý đến Trang Linh nữa, mà sang Lục Kiến Sâm đang nheo mắt, lắc đầu khẽ.

"Giá mà em cũng thủ như cô thì . Ai dám bắt nạt em, em đ.ấ.m một phát một đứa!"

Lục Kiến Sâm thu ánh mắt, khóe môi cong lên, giơ tay định xoa đầu cô.

khi thấy bàn tay bám đầy bụi bẩn, vội vàng thu tay .

"Về sẽ dạy em!"

Anh sớm nghĩ đến chuyện dạy cô kỹ năng tự vệ , chỉ là hết việc đến việc khác, bận rộn mãi nên tìm thời gian thích hợp.

Còn thêm một lý do nữa, chính là mỗi sáng cô ngủ nướng, chẳng nỡ lòng gọi cô dậy sớm.

Một nhóm thu dọn sạch sẽ khu trại xong, nhanh bắt đầu lo lắng.

"Không túi ngủ với chăn, tối nay chúng ngủ kiểu gì đây?" Tề Sương Sương mặt đầy rầu rĩ.

Cố Tiểu Khê lấy từ ba lô mang theo ban ngày một chiếc túi ngủ, đưa cho cô : "Dùng của chị ."

Tề Sương Sương ngẩn : "Chị Tiểu Khê, ban ngày chị còn mang theo cả túi ngủ á?"

Cố Tiểu Khê gật đầu: "Lần hái t.h.u.ố.c chị rút kinh nghiệm . Sợ đêm khuya hái t.h.u.ố.c về kịp, ngủ ngoài trời nên sáng nay chị cuộn túi ngủ nhét balô ."

"Trời ơi! Biết thế chị cũng nhét thêm cái túi ngủ của Lục Kiến Sâm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/374.html.]

Tề Sương Sương cảm động áy náy: " đưa cho em thì chị lấy gì dùng?"

Cố Tiểu Khê lôi từ trong ba lô một thứ gấp thành khối vuông vức, buộc gọn bằng dây thừng.

Cô tháo dây, lắc nhẹ, một chiếc chăn tơ tằm nặng ba cân liền bung .

"Nhìn , chị còn chuẩn thêm cả chăn tơ tằm nè! Chị vốn thể trạng yếu, dễ cảm lạnh, nên chuẩn kỹ một chút!"

Nga

"Cho ông nội dùng túi ngủ, tụi đắp chung chăn. Còn những khác... chịu lạnh nhé!"

Tề Sương Sương chọc bật tiếng: "Chị Tiểu Khê, em mê chị mất !"

Lục Kiến Sâm đoạn đối thoại giữa hai cô gái, nhịn mà khẽ ho một tiếng.

"Bọn chặt ít cây, mấy em ở đây."

"Ừm! Các !" Cố Tiểu Khê gật đầu.

Lục Kiến Sâm, Lục Kiến Lâm, Tư Nam Vũ rời , bên phía nhà họ Trang, Lục Kiến Nghiệp và Hà Hạo cũng lục tục theo.

Chốc lát , khu trại chỉ còn hai ông già và ba cô gái.

Cố Tiểu Khê chẳng buồn để ý tới Hà Lâm, cô lấy từ balô một sợi dây cưa tự chế, quấn một khúc gỗ t.ử đàn bên cạnh còn thể dùng , kéo qua kéo , cưa nhẹ vài , đầy hai phút cưa đứt một đoạn gỗ.

Tề Sương Sương tò mò sáp gần, Cố Tiểu Khê thuận miệng dặn: "Sương Sương, ở đây vẫn nên nhóm một đống lửa, em nhặt ít cành cây ! Nhớ mang theo đèn pin đó."

"Được ." Tề Sương Sương lập tức nhặt củi.

Ông cụ Tề và ông Trương cũng cảm thấy thể cứ đực ở đó chờ, nên cũng góp sức nhặt củi.

Chỉ còn Hà Lâm ngây yên tại chỗ.

Cố Tiểu Khê mà bực, nhịn liền mắng: "Ông Trương và ông cụ Tề lớn tuổi như còn nhặt củi, cô đực đây dùng đồ sẵn, cô thấy hổ ?"

Hà Lâm nghẹn họng, tức tối cãi : " !"

Hà Lâm mang theo cơn bực rời , Cố Tiểu Khê nhân lúc đó vận dụng Thuật Quét Sạch Phong Nguyên, quét sạch mặt đất nữa, lúc đang cưa gỗ, thuận tay ném một đoạn gỗ t.ử đàn khác kho đồ cũ.

Đợi đến khi đổi thành ván gỗ, cô bỗng nhớ gì đó, lén tìm cái túi của Hà Lâm cháy thành tro, cũng ném kho đồ cũ.

Khi phát hiện phòng trưng bày sản phẩm mới thêm vài bộ quần áo, năm trăm sáu mươi tệ cùng một ít phiếu tem, cô khẽ nheo mắt.

Quần áo cô cần, nên lúc đổi chọn lấy vải vóc, còn đổi luôn màu sắc.

Còn tiền và phiếu tem... cứ coi như bồi thường thiệt hại của Hà Lâm cho cô !

Trang Linh khẳng định Hà Lâm là phóng hỏa, cô tất nhiên cũng tin như thế.

Bởi vì, chỗ túi của Hà Lâm cháy, cách lều của cô một đoạn ngắn!

Một chuẩn ngoài, để túi xách ở bên ngoài, để trong lều của chứ?

Thế nên, cái túi tồn tại, cũng gián tiếp chứng minh hành vi mờ ám của Hà Lâm!

 

Loading...