Nhìn từng bộ từng bộ quần áo đẽ đó, tâm trạng của Cố Tiểu Khê cũng ngọt ngào như ăn một viên kẹo.
Những bộ quần áo từ đồ mặc trong đến áo khoác ngoài, váy, quần dài, áo phao, áo măng tô, giày dép đủ kiểu phối hợp, cái gì cũng , mà bộ nào cũng hơn bộ nào.
Điều khiến cô càng kinh ngạc hơn là, tất cả kích cỡ đều vặn với cô, như thể đặt may riêng .
Cô cửa hàng trao đổi mua một đống móc treo xinh xắn, lượt treo hết những bộ quần áo tủ trong Nhà Không Gian.
Chiếc tủ vốn trống , giờ lập tức trở nên rực rỡ, khiến nỡ rời mắt.
Cô cảm thấy dù mỗi ngày mặc một bộ, cũng hai ba tháng mới hết đấy!
Hiện giờ nhiệt độ trong Nhà Không Gian giống như tiết trời mùa thu, nên cô chạy ngâm trong suối nước nóng một lúc, một chiếc váy nhung đỏ xinh , bước phòng bếp đồ ăn.
Bận rộn cả nửa ngày, cô ghé qua cửa hàng trao đổi dạo một vòng, mua mười cuộn vải chống thấm nước, sáu tấm đệm chống ẩm, sáu túi ngủ giữ ấm chuyên dụng cho tuyết, và hai cuộn dây leo núi với hai độ dày khác .
Sau khi sắp xếp và nén gian những món đồ , cô gom đóng gói một thùng giấy lớn.
Tiếp đó, cô chuẩn thêm một chiếc ba lô đen chống thấm nước, chất đầy đồ ăn, gạo, bột mì, dầu ăn và lương thực.
Đồ dùng cá nhân của cô thì xếp gọn trong một chiếc ba lô quân đội màu xanh lá.
Chuẩn xong đồ đạc cho chuyến , cô mang tất cả đồ trở phòng, còn chuẩn thêm một thùng hàng để ba mang về nhà.
Sau khi lo liệu đấy, cô mua một bộ sofa đặt trong phòng khách Nhà Không Gian, xếp bằng ghế, ăn dâu tây lướt cửa hàng trao đổi.
Đột nhiên, một tia sáng vàng lóe lên cửa hàng trao đổi, tất cả quầy bán đồ ăn đều hiện dòng chữ "Đã bán hết"!
Cố Tiểu Khê ngẩn .
Ai mà ghê gớm chứ, sức mua cũng quá khủng ?
Lúc đó, cô đang xem một chiếc bánh kem dâu tây cao tận chín tầng, trong lòng còn nghĩ, lúc nào rảnh sẽ tự tay một cái để nếm thử.
Đang thầm than thở thì bên trái giao diện cửa hàng trao đổi bỗng bật một cửa sổ nhỏ.
Nga
[Là thế giới của vị đại lão nào bước thời kỳ tận thế ? Bên còn một lượng lớn t.h.u.ố.c dinh dưỡng, hoan nghênh theo dõi!]
Cố Tiểu Khê khựng .
Đây là... quảng cáo ?
Thế giới bước thời kỳ tận thế? Chuyện thật ?
Mang theo lòng hiếu kỳ, cô bấm cửa sổ quảng cáo, tìm tới quầy bán t.h.u.ố.c dinh dưỡng .
Nhìn kỹ thì thấy đó tới hai mươi quầy, trong mỗi quầy đều bày bán một loại t.h.u.ố.c dinh dưỡng khác , mẫu mã và hương vị cũng khác , giá d.a.o động từ 10 điểm tới mấy trăm điểm một ống.
Xem những tấm hình chụp sản phẩm chất lượng cao, cô cảm thấy loại thì giống canh cá đặc sệt, loại trông như nước thuốc, cũng loại bắt mắt, giống nước trái cây.
Cô đang định mua thử một ống thì đột nhiên bật một cửa sổ nhỏ khác bên trái.
[Tên bán t.h.u.ố.c dinh dưỡng ! Có ai từng với , t.h.u.ố.c dinh dưỡng của khó ăn như cứt ! sắp nôn đến đần luôn !]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/359.html.]
Cố Tiểu Khê lập tức rụt tay , dám mua nữa.
Ai mà ăn "cứt" cơ chứ!
thuận tay, cô bấm cửa sổ của cái tên c.h.ử.i .
Quầy của chỉ đúng một món, đơn độc bán một quả trứng đen thui, tên là Trứng Rồng Đen Hai Cánh.
giá của nó thì kinh khủng, cần tới hơn một nghìn tỷ điểm.
Đồ trong truyền thuyết thế , cô dĩ nhiên chỉ xem cho vui.
Chỉ trong mấy giây cô ngây , Trứng Rồng Đen Hai Cánh hiện trạng thái: Đã bán!
Quả nhiên, lượn lờ trong cửa hàng trao đổi , là mấy đại lão giấu mặt!
Sau đó, cô tìm kiếm thông tin liên quan tới các cửa sổ bật , lúc mới thì quảng cáo dạng pop-up trong cửa hàng trao đổi cũng thể mua , chỉ là giá trời thôi, chỉ cần bật lên một tốn một trăm tỷ điểm!
Chả trách bình thường chẳng mấy khi thấy ai dám mua quảng cáo thế !
Vừa đầu tiên lẽ thật sự bán đồ, còn phía chắc là chỉ c.h.ử.i thôi!
lúc cô thu hồi ánh mắt, định quản lý gian hàng bỏ quên, thì bên trái đột nhiên xuất hiện một cửa sổ bật lên.
[Vị đại thần bán hai chai t.h.u.ố.c nhỏ mắt loại trị liệu chỉ với 200 điểm, ơn hãy tiếp tục đăng thêm t.h.u.ố.c nhỏ mắt ! Bản sẵn sàng mua giá cao! vẫn luôn theo dõi gian hàng của ngài đó! Xin hãy thương xót đứa trẻ mù lòa một chút!]
Cố Tiểu Khê sững , t.h.u.ố.c nhỏ mắt trị liệu? Bán 200 điểm?
Cô hình như cũng từng bán t.h.u.ố.c nhỏ mắt mà? Hình như cũng bán giá 200 điểm.
Không lẽ... đang cô?
Tuy chắc chắn, nhưng vài giây im lặng, cô vẫn nhanh chóng dậy, dựa theo đơn t.h.u.ố.c đó, pha thêm mười chai t.h.u.ố.c nhỏ mắt.
Sau đó, cô tách riêng, đăng lên mười gian hàng khác của .
Giá bán cô suy nghĩ một chút, điền đơn giá 10 vạn điểm một chai.
Chỉ hai giây , cô phát hiện mười chai t.h.u.ố.c nhỏ mắt gian hàng của bán sạch!
Nhìn dư điểm tích lũy tăng thêm một triệu, cô nuốt nước bọt một cái.
Hình như... bán đồ còn dễ kiếm điểm hơn cả đổi đồ cũ lấy mới nhỉ!
Mười phút , cô bày lên gian hàng một rổ táo và một ly nước cam, giá bán lượt là 2000 điểm và 500 điểm.
Ở những gian hàng còn , cô chia nhỏ bán ít gạo, thử xem bán .
Chờ thêm một lát, phát hiện nước cam bán hết, còn những món khác thì chẳng động tĩnh gì, thế là cô tiếp tục dạo quanh các gian hàng khác.
Mãi cho đến trưa, khi đến giờ ăn cơm, cô mới rời khỏi gian.