Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 345

Cập nhật lúc: 2025-12-09 04:45:43
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiểu Khê hừ một tiếng: "Phong phanh gì chứ? Em mặc áo khoác lông vũ đấy, còn ấm hơn áo bông của cơ."

Ông ngoại Giang lúc cũng gật đầu: " đấy. Ấm lắm. Bọn ông còn mặc thêm đồ giữ nhiệt bên trong nữa, ấm cực kỳ."

"Đồ giữ nhiệt là gì ?" Cố Đại Xuyên tò mò hỏi.

Cố Tiểu Khê liếc trai, Lục Kiến Lâm, đó phòng, xách một cái túi.

Bên trong là hai chiếc áo giữ nhiệt và hai mươi đôi tất lông cừu dành cho nam. Cô thuận tay lấy một chiếc áo giữ nhiệt đưa cho Lục Kiến Lâm.

"Áo vải , giữ ấm, em mặc bên trong áo khoác là ."

"Cảm ơn chị dâu!" Lục Kiến Lâm khẽ , hề khách sáo.

Cố Đại Xuyên cũng vui mặt, nhất là khi thấy trong túi còn cả đống tất mới.

Đôi tất đang hiện giờ, ít cái thủng đến lộ cả ngón chân.

Em gái đúng là chu đáo, tâm lý hết sức!

Bên , Đinh Lan Di tắm xong thì Lý Khôn tới.

"Chị dâu, đoàn trưởng Lục bảo em dẫn qua . Bên sắp xếp chỗ xong hết ."

"Vậy , em , để chị gọi chị dâu Quế Phân một tiếng."

Cố Tiểu Khê đeo một đôi găng tay giữ nhiệt ngoài.

Cố Đại Xuyên tranh thủ thời gian, đổ nước nóng tắm vội.

Hai mươi phút , Cố Tiểu Khê bảo nhà mang đồ theo, đó gọi Lý Khôn phòng, chỉ một cái sọt tre đậy nắp : "Cái nhờ em mang theo luôn."

Nga

Lý Khôn nhấc thử, thấy khá nặng, liền tò mò hỏi: "Chị dâu, trong là gì ?"

Cố Tiểu Khê mím môi : "Em mở xem ."

Lý Khôn hai lời, lập tức mở nắp .

Khi thấy bên trong là gà nướng và vịt gói trong giấy dầu, cả như sững .

Cái ... nhiều quá đấy!

"Gà nướng và vịt mỗi loại mười con, em mang qua nhờ cắt , cho các chiến sĩ của đoàn ăn thêm chút đồ."

"Chị dâu, chị đối với bọn em quá !" Lý Khôn cảm động đến mức mắt cũng đỏ hoe.

"Em là lính của Lục Kiến Sâm, thì thôi, nhưng chị thể quan tâm chứ. Mau ! Chị với ba chị còn chuẩn cả bánh trôi với sủi cảo nữa, mang qua thì nấu luôn nhé."

"Rõ!" Lý Khôn vui đến tả nổi, ôm sọt tre chạy liền.

Anh nhanh lên, nhanh chóng mang tin về báo cho !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/345.html.]

Bên khu nhà gia đình, Lý Quế Phân và Phùng Hà cũng mang theo thức ăn và mấy đứa nhỏ đến chờ sẵn .

Cố Tiểu Khê nhập nhóm với họ, cùng đến doanh trại.

Thật cũng chỉ mới hai ngày ghé qua, nhưng bây giờ nơi đổi .

Từ xa, Cố Tiểu Khê thấy một bục đỏ dán chữ "Hỷ" đặt ở phía sân huấn luyện.

Hai bên sân bày bàn ghế chỉnh tề, ở giữa là một tấm t.h.ả.m đỏ cũ, ngăn cách giữa đoàn một và đoàn hai, cũng thêm vài phần khí mừng năm mới.

Không cần cũng , con đường đỏ rực là để cặp đôi hôm nay lễ cưới bước .

Ở hàng đầu tiên của trung đoàn một và trung đoàn hai, mỗi bên đều hai bàn dành riêng cho lãnh đạo quân khu.

Khi Cố Tiểu Khê đến nơi, chỗ sắp xếp ở hàng thứ hai ngay phía khu lãnh đạo.

Vì trời lạnh nên mỗi bàn đều đặt một chậu than sưởi, đó còn kê một chiếc nồi sắt để giữ ấm đồ ăn.

Những món ăn mang đến đặt xung quanh chậu than, khu vực cao và rộng hơn một chút.

Mọi quây quần chung với , khí khá là ấm cúng.

"Mẹ ơi, con với em thể chơi một lát ?" Con trai lớn của Lý Quế Phân, Vương Chấn Chấn nhỏ giọng hỏi.

"Đừng chạy xa quá!" Lý Quế Phân cũng ngăn cản bọn nhỏ.

Vương Chấn Chấn liền kéo em trai chạy mất.

Con gái của Phùng Hà, Tề Huệ, cũng yên tâm kéo tay : "Mẹ ơi, con cũng chơi."

Phùng Hà khó xử: "Một con đừng chạy lung tung, chờ Chấn Chấn về nhờ dẫn con chơi, ?"

Tề Huệ mới năm tuổi, dám cãi , nhưng cũng chẳng vui vẻ gì, cúi đầu tiu nghỉu.

Cố Tiểu Khê mấy bé trai đang chạy nhảy đằng xa, như nhớ gì đó, mở cửa hàng trao đổi mua một thùng bóng bay màu sắc rực rỡ bỏ khu trưng bày sản phẩm mới.

Sau đó, cô giả vờ như sờ túi, lôi hai quả bóng bay màu hồng đưa cho Tề Huệ.

"Đây là quà năm mới dì tặng con nè, Tiểu Huệ thích chơi bóng bay ?"

Tề Huệ thấy chùm bóng bay hồng hồng, mắt liền sáng rỡ, chằm chằm rời, nhưng dám đưa tay lấy, chỉ lặng lẽ ngước .

Phùng Hà mỉm xoa đầu con gái: "Còn mau cảm ơn dì Cố nào!"

"Cảm ơn dì Cố ạ!" Tề Huệ ngoan ngoãn lời cảm ơn, giọng non nớt mềm mại, mà đáng yêu vô cùng.

Khi bé Tề Huệ đang chăm chú thổi bóng bay, thì Vương Chấn Chấn và mấy bạn nhỏ khác cũng chạy ùa tới.

Cố Tiểu Khê tiện tay phát cho mỗi bé hai quả bóng, quả màu xanh, quả màu tím, màu nào cũng mắt.

Ba đứa trẻ đang chơi bóng bay, mấy đứa nhóc trong khu nhà tập thể cũng ùa vây quanh.

Có vài đứa còn kéo cả bố tới nhờ hỏi mua bóng từ chỗ Cố Tiểu Khê.

Loading...