Ban đầu, cô vốn định dùng Máy Đóng Gói Vạn Năng Hệ Thống để xử lý, nhưng đó phát hiện gỗ đủ, mà xây nhà thì chiếm nhiều diện tích.
Sau khi cân nhắc, cô tiếp tục lướt cửa hàng trao đổi.
Sau nửa tiếng sàng lọc, cô chi một trăm hai mươi triệu điểm để mua một căn Nhà Không Gian đ.á.n.h giá năm .
Nga
Nhà Không Gian hình dáng như một cái cây màu xanh lá, treo lơ lửng cách mặt đất ba mét rưỡi, đó mới là một ngôi nhà xinh .
Bậc thang lên nhà trông như cánh hoa, kéo dài đến tận cửa chính là một ban công tròn trong suốt.
Ngôi nhà trông vẻ lớn, nhưng khi thật sự bước trong, cô phát hiện diện tích rộng ngoài sức tưởng tượng, ít nhất cũng ba đến bốn trăm mét vuông.
Bên trong cửa cửa sổ, đèn chiếu sáng tự động điều chỉnh độ sáng, chỉ là nội thất.
Cô đảo mắt quanh một vòng, phát hiện trong nhà đến sáu phòng, hơn nữa diện tích mỗi phòng còn rộng hơn cô tưởng tượng.
Cô lập tức lắp đặt bồn tắm massage và bồn cầu công nghệ mà mua từ .
Sau khi xác nhận điện thông và sử dụng bình thường, cô nhanh chóng đặt giường, sắp xếp một phòng ngủ chỉnh.
Sau đó, cô bố trí một phòng việc, chuyển máy may trong.
Để thử nghiệm máy móc mới, cô xem kỹ hướng dẫn sử dụng, đó liền chọn một tấm vải trắng nền hồng thêu hoa để may hai vỏ gối.
Hai vỏ gối, từ khâu cắt vải đến may xong, tổng cộng tới hai phút.
Vì , cô dùng thêm một tấm vải nền hồng thêu hoa, thành một tấm ga giường và một chiếc vỏ chăn cỡ lớn dài hai mét bốn, mua thêm một chiếc chăn bông mới cùng kích cỡ để bọc , lúc mới rời khỏi gian đồng hành.
Còn về hai chiếc chăn bông của trai , cô kho chứa đồ cũ để chỉnh sửa kích thước, may thành một tấm đệm dày hơn, dài hơn, phù hợp với kích cỡ của giường sưởi.
Trải đệm xong, cô kéo phẳng ga giường, đặt chăn lên. Ừm, đó còn cửa hàng trao đổi mua một cặp vỏ gối nhớ giúp ngủ để bọc .
Nhìn qua một cái, cả căn phòng lập tức trở nên ấm cúng hẳn!
Còn cái giường sưởi bên cạnh, cô bế một cái chăn thừa từ phòng sang, trải thêm một tấm đệm mới.
Vì ông ngoại ngủ ngon, thích gối cứng, nên Cố Tiểu Khê đặc biệt chuẩn một cái gối nhồi gạo, hơn nữa còn ngâm gạo trong loại hương giúp an thần dễ ngủ do chính cô điều chế trong biển Hoa Thần.
Khi cô đang chăm chút sắp xếp phòng ở bên , thì tại Hoài thành, ba Cố Diệc Dân, Giang Tú Thanh và ông ngoại Giang lên chuyến tàu Thanh Bắc.
Chỉ là, cùng họ lên tàu còn mấy phiền phức, thích gây chuyện.
Bà cụ Cố xuống, đ.ấ.m đấm chân, sai bảo Cố Diệc Dân: "Thằng hai , sáng sớm ngửi thấy nhà con chiên cái gì đó, chắc là chiên để mang lên tàu ăn đúng ? Giờ sắp trưa , lấy chia ăn !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/314.html.]
Cố Diệc Dân khó xử liếc vợ một cái.
Thực thịt viên chiên sáng nay là chuẩn cho Tiểu Khê và Đại Xuyên mang .
Giang Tú Thanh vốn cũng đoán bà cụ đang tính gì trong bụng, rõ ràng là đang thèm ăn mà thôi.
Bà liền lấy từ trong túi xách một túi mỡ heo chiên giòn đưa cho bà cụ Cố, giọng lớn tiếng : "Mẹ, đây là món ăn Tết nhà con chuẩn , phần là dành cho ăn tối ba mươi. Mẹ ăn Tết ở nhà chị Đại Lệ, tụi con biếu thêm món ăn."
Bà cụ Cố hài lòng gật đầu, trong lòng vui vẻ, lập tức nhận lấy mở ăn luôn.
Lưu Xuân Hoa bĩu môi, cũng với tay ăn, nhưng bà cụ Cố gạt tay bà .
"Nhà thằng hai chuẩn đồ Tết đấy, cô với Đại Lệ đừng để thua nhà thằng hai đấy nhé."
Lưu Xuân Hoa đắc ý: "Mẹ yên tâm . Đại Lệ bây giờ giỏi giang lắm! Ai cũng bảo năm nào cũng dư dả, chắc chắn nó chuẩn sẵn sàng thịt cá thịnh soạn đón ."
"Lương tháng của rể con cao như , chắc chắn để bà ăn ngon từng bữa." Cố Nhị Thành nuốt nước miếng ừng ực, giọng đầy háo hức.
Cố Tam Hổ thì kéo kéo tay áo là Lưu Xuân Hoa: "Mẹ, con đói ."
Lưu Xuân Hoa liếc bà cụ đang ăn một , lặng lẽ móc từ túi áo một quả trứng luộc, nhét tay con trai.
"Ăn !"
Thấy em trứng ăn, Cố Nhị Thành lập tức đưa tay về phía Lưu Xuân Hoa: "Thế của con ?"
Lưu Xuân Hoa lườm một cái: "Chỉ một quả thôi, bà nội mấy đứa, nuôi gà đẻ trứng mỗi ngày cho ăn."
Mặt Cố Nhị Thành xị xuống ngay tức thì, vung tay giật luôn miếng tóp mỡ trong tay bà cụ Cố.
Bà cụ Cố đang định nổi đóa thì nhanh tay tách một miếng nhỏ, trả phần còn .
"Bà nội, con chỉ thèm quá ăn một miếng thôi, đúng một miếng thôi."
Giọng nịnh nọt, hề hề.
Bà cụ Cố khó chịu c.h.ử.i vài câu: "Thằng nhóc thối tha, ăn c.h.ế.t đói hả! Lớn tướng mà chẳng kính nhường , còn giành ăn của già nữa!"
Bà cụ lải nhải chửi, nhưng phát hiện Cố Nhị Thành lúc nãy nhân lúc giành tóp mỡ khẽ lục lọi túi áo và quần bà.
Thực , ngay cả Lưu Xuân Hoa bên cạnh bà cũng để ý thấy.
trùng hợp , ông ngoại Giang đang ở dãy ghế sát hành lang bên cạnh thấy hết từ đầu đến cuối.
Ông cau mày nhưng lên tiếng.