Chờ đến khi bà lão đau quá mất tập trung, cô liền mạnh tay đẩy bà , chạy theo em trai Ân đang cầm ngọc bội bỏ chạy.
Em trai Ân thấy kế Cố Tân Lệ như ác quỷ đuổi theo , sợ quá liền ném luôn ngọc bội ngoài cửa sổ vỡ nát.
Bà nội từng , miếng ngọc đó thể bán nhiều tiền, tiền , nhà họ mới thể ăn Tết đàng hoàng, ăn thịt.
Mẹ kế cướp ngọc? Cậu thà ném cũng cho cô !
Cậu hề rằng, cú ném đó của , như dọa bay mất hồn Cố Tân Lệ.
Cô thèm quan tâm gì nữa, tát em trai Ân một cái như trời giáng cuống cuồng chạy xuống lầu.
Cô nhặt miếng ngọc đó bằng giá!
Miếng ngọc của cô tuyệt đối thể gặp chuyện gì!
Lúc , cô để ý đến việc Ân Xuân Sinh đẩy ngã đập đầu, giờ đó m.á.u me đầy đầu, hôn mê bất tỉnh.
Cô cũng , miếng ngọc ném vỡ thành từng mảnh nhỏ. ...
Bên phía Cố Tiểu Khê, vì xe giữa đường hỏng nên sửa mất chút thời gian.
Khi họ về đến doanh trại thì là mười giờ tối.
Vừa bật đèn lên, đặt đồ xuống, việc đầu tiên Cố Tiểu Khê là xách một chăn bông mới đem sang nhà chị dâu Quế Phân.
Lý Quế Phân xong việc nhà, đang chuẩn ngủ thì tiếng gõ cửa, lập tức mở.
Vừa thấy cửa là Cố Tiểu Khê, cô sững kinh ngạc.
"Tiểu Khê, em về ? Về lúc nào thế?"
Cố Tiểu Khê vội : "Em mới về tới thôi. Chị dâu, đây là chăn bông mới em mang về cho chị."
Vừa , cô ghé tai Lý Quế Phân thì thầm mấy câu.
Nga
Lý Quế Phân xong thì ánh mắt bỗng sáng rỡ, vui mừng mặt, vội kéo cô nhà.
"Em ngoài còn nhớ tới chị, chị cảm động quá! Em yên tâm, mấy điểm tích lũy đồ cũ chị sẽ trả đủ cho em trong hai ngày tới. Em mới về chắc kịp đun nước nóng nhỉ! Nhà chị sẵn, để chị lấy cho em một ấm mang về."
Cố Tiểu Khê lắc đầu: "Cảm ơn chị dâu, nhưng cần . Lục Kiến Sâm đang nhóm lửa đun nước . Em thấy hôm nay tuyết rơi nhiều, lạnh quá, nên mang đồ sang cho chị ."
Lý Quế Phân rót cho cô một cốc nước ấm, còn lấy cả túi chườm nước nóng trong chăn con đang dùng đưa cho cô sưởi tay.
Hai tán gẫu đôi câu, đợi Cố Tiểu Khê hỏi, Lý Quế Phân chủ động kể cho cô mấy chuyện "hot" mới nhất ở khu nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/310.html.]
"Tiểu Khê, để chị kể cho em , hôm nay khu nhà náo nhiệt lắm nha. Bên nhà phó đoàn Ân chuyện lớn, đ.á.n.h một trận to trò luôn."
Cố Tiểu Khê bất ngờ: "Cố Tân Lệ mà đ.á.n.h với của phó đoàn Ân á? Vì thế?"
Lý Quế Phân hạ giọng đầy thần bí: "Nghe là con Cố Tân Lệ đem hết tiền trong nhà mua cá giống, nhưng nuôi cá thành. Đã thế còn suốt ngày chẳng gì, cứ dính lấy phó đoàn Ân câu cá, việc nhà cũng chẳng động ."
Cố Tiểu Khê sững nữa, Cố Tân Lệ câu cá với Ân Xuân Sinh?
"Phó đoàn Ân cũng câu cá? Họ rảnh rỗi dữ ?"
Lý Quế Phân gật đầu: "Chứ còn gì nữa. Hai họ thiết lắm, mỗi ngày phó đoàn Ân từ đơn vị về là cùng câu cá. Nói gì mà nhà tiền, tranh thủ câu ít cá để dành ăn Tết."
"Chỉ vì câu cá việc nhà mà đ.á.n.h á?" Cố Tiểu Khê dò hỏi.
Cô đang hỏi chuyện ngọc bội cơ mà!
Lý Quế Phân ban đầu gật đầu, đó lắc đầu: "Nghe của phó đoàn Ân thấy Cố Tân Lệ quý một miếng ngọc lắm, ngày nào cũng sờ, cũng ngắm. Không ở là ngọc đó giá, nên mới định lấy bán..."
"Hôm nay hình như là vì giành miếng ngọc đó mà đ.á.n.h . Bà cụ còn Cố Tân Lệ đ.á.n.h ngất xỉu, giờ vẫn đang ở phòng y tế đấy."
"À! Còn nữa, hôm nay Cố Tân Lệ tìm miếng ngọc đó trong tuyết suốt cả buổi. Lúc ăn tối còn thấy cô tìm ."
"Vậy cô tìm ?" Tim Cố Tiểu Khê như nhảy vọt lên.
"Nghe ngọc vỡ ! Cô chỉ tìm mảnh vỡ thôi, còn đủ. Sau đó còn về nhà đ.á.n.h thằng con út của Ân Xuân Sinh vì dám vứt ngọc nữa."
Cố Tiểu Khê thấy tiếc nuối, thấy đáng đời.
Miếng ngọc như , mà vỡ mất!
mà, nếu Cố Tân Lệ định trả ngọc cho bọn họ, thì vỡ cũng !
Tán gẫu thêm vài câu với chị dâu Quế Phân, cô liền cáo từ rời .
Chỉ là, cô về nhà ngay, mà thêm một đoạn, đó tắt đèn pin, lặng lẽ men tới gần khu nhà Cố Tân Lệ.
Giữa đêm đông lạnh giá như , cô cũng chẳng thể bệt xuống đất mò tìm mảnh ngọc . Thế nên cô vận dụng Thuật Quét Dọn và Thuật Phân Loại Rác, gom bộ tuyết xung quanh thành từng đống, đó chuyển kho chứa đồ cũ.
Ban đầu cô định dùng Thuật Thanh Lọc Rác của kho để tìm mảnh ngọc, nhưng khi tuyết chuyển , khi qua phòng trưng bày hàng mới, biến thành một gói miếng dán hạ nhiệt.
Cô bất ngờ, nhưng cũng bối rối, tiếp tục quét tuyết tìm đồ.
Lặp chừng bốn, năm , cuối cùng cô cũng tìm một mảnh ngọc vỡ.